Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương

Chương 149



Cố Đại Phong cười nói muốn mua hai bánh bao cùng bánh kẹp thịt rồi thuần thục mà cầm đồ của mình đến trên bàn ngồi ăn.

Lý Hà Hoa giật giật khóe miệng.

Cố Đại Phong này mỗi ngày đều sẽ đến chỗ nàng mua bữa sáng, có đôi khi cũng sẽ ăn cơm trưa, đã kiên tục năm ngày như vậy rồi.

Ngay từ đầu Lý Hà Hoa cũng chỉ coi hắn như khách nhân bình thường, thậm chí còn nhiệt tình chiêu đãi, nhưng giấy không gói được lửa, Lý Hà Hoa từ miệng Tào tứ muội biết được thân phận của hắn, sau đó liền xấu hổ không thôi.

Lý Hà Hoa hỏi qua Tào tứ muội, nhưng Tào tứ muội nói nàng ấy đã cùng Cố Đại Phong nói rõ ràng, trong lòng Cố Đại Phong biết thái độ của Lý Hà Hoa, nhưng lại không biết vì sao mỗi ngày hắn vẫn tới chỗ nàng mua đồ ăn, nói không chừng thật sự thích món ăn của quán nàng.


Lý Hà Hoa cũng không nghĩ ra, chỉ có thể xem hắn như khách nhận bình thường mà đối đãi, thậm chí so với khách bình thường còn lãnh đạm hơn một ít, hy vọng đối phương không có ý nghĩ khác, mọi người coi như quan hệ chủ khách bình thường.

Tào tứ muội thấy được trong lòng cũng xót ruột, nhịn không được tại tìm Cố Đại Phong, kéo hắn sang một bên nói chuyện: "Ta nói này Đại Phong, ngươi làm gì vậy? Mấy hôm trước ta không phải đã nói rõ ràng với người rồi sao? "

Sau khi Cố Đại Phong cúi đầu trầm mặc một túc thì ngẩng đầu nhìn về phía Tào tứ muội, nói lời nói trong lòng mình: "Đại tỷ, ta biết ý tứ nàng. Ngươi yên tâm ta sẽ không quấy rầy nàng. Ta chính là trở về suy nghĩ cảm thấy nàng thật sự khá tốt, nếu có thể thu được nữ tử như vậy thật là có phúc khí. Hiện tại nàng không phải không muốn lấy chồng sao, vậy không đại biểu là về sau sẽ không thay đổi chủ ý, nói không chừng sau này sẽ muốn gả đi thì sao. Cho nên ta cảm thấy dù sao hiện tại ta cũng không vội thành gia, không bằng tới gặp nàng nhiều một chút, nhìn cho quen mắt, về sau nếu nàng muốn gả ta còn có thể tranh thủ một phen."


Ngày đó Cố Đại Phong nghe nói Lý Hà Hoa không muốn xem mắt, trong lòng thật không thoải mái, cho nên một khắc cũng không muốn ở tại liền tập tức rời đi.

Sau khi trở về hắn ở trong lòng tự an ủi không cần để ý đến việc này, không có gì ghê gớm cả.

Ai ngờ tự an ủi không hiệu quả, nhìn bánh kẹp thịt cùng bánh chấm tương mang về lại không tự chủ được mà nhớ tới nàng.

Thời điểm nàng buôn bán luôn cười, thái độ thật ôn hòa khiến người khác cảm thấy thật thoải mái.

Nàng làm món gì ăn cũng rất ngon, trước nay hắn chưa từng ăn qua món ăn ngon như vậy. Hơn nữa nàng là một nữ tử lại có thể dựa vào năng lực của bản thân chống đỡ một quán ăn, thậm chí còn xử lý đâu vào đấy, quả thật rất có năng lực.

Nữ tử như vậy hắn chưa từng gặp qua, cùng với những nữ tử trong thôn hắn từng tiếp xúc trong đời quả thật bất đồng. Nàng thật đặc biệt, một loại lực hấp dẫn từ trên người nàng như đang thu hút hắn lại gần. Tuy rằng lớn lên có chút khó coi, dáng người cũng béo, nhưng lại không cho người ta cảm thấy khó coi, ngược lại rất muốn ở cùng nàng.


Nếu có thể cùng nữ tử như vậy trở thành phu thê, từng ngày trôi qua nhất định rất có tư vị.

Cố Đại Phong cũng không biết như thế nào hôm sau lại lên trấn trên, tới quán này mua đồ ăn, ăn xong hôm sau còn muốn đến. Cứ như vậy vẫn liên tiếp vài ngày.

Hắn định về sau cứ rảnh là tới, nhưng hắn sẽ không mặt dày đi quấy rầy nàng, hắn chỉ nghĩ ít nhất có thể có cơ hội cùng nàng gặp gỡ như vậy, chờ về sau nàng thay đổi tâm ý nói không chừng sẽ có cơ hội, đến lúc đó lại nhờ Tào đại tỷ nói thêm, tám chín phần mười sẽ thành. Dù sao hiện tại hắn cũng không có nữ nhân đặc biệt muốn cưới, tìm nữ nhân vẫn là muốn tìm người hợp tâm ý mình, hắn nguyện ý kiên nhẫn chờ.