Nhìn thấy mĩ nhân Nami không hề mặc áo lót, đám hải tặc xấu xa nuốt nước bọt ực một cái, côn thịt bất tri bất giác cương cứng lên.
Quanh năm suốt tháng đi theo thuyền trưởng Buggy cướp của hiếp người không biết bao nhiêu lần, thế nhưng Nami lại là cô gái xinh đẹp nhất mà bọn chúng từng gặp.
Phen này nếu không thay nhau hấp diêm nàng ta thì hơi phí.
Ánh mắt Nami mang theo mấy phần tuyệt vọng.
Lần cuối cùng nàng bị hải tặc bắt khi ăn cắp là cái lần gặp gỡ Carina, trộm két sắt của Mad Treasure.
Bây giờ Nami không hề gặp Carina, thế đếch nào vẫn bị lật xe, rơi vào trong tay đám hải tặc háo sắc này a.
Nami không hề biết rằng, Carina cũng đang ở trong thị trấn Orange này. Chỉ cần ra ngoài ăn trộm mà mà bắt gặp Carina thì đảm bảo Nami sẽ bị hải tặc bắt là cái chắc.
Lúc này, đứng ở đằng xa, Carina cùng Saitama đang ẩn nấp ở một xó xỉnh, quan sát toàn bộ mọi chuyện.
Đợi đến thời khắc mấu chốt, khi mà Nami sắp bị đám hải tặc hấp diêm thì Saitama sẽ căn đúng thời cơ để lao ra làm anh hùng cứu mỹ nhân.
"Sau đó, mỹ nhân sẽ lấy thân báo đáp cho anh hùng a."
Hắc hắc hắc.
Trong lúc Saitama nở một nụ cười bỉ ổi thì bốn tên hải tặc kia đã cởi xong cái quần của mình, để lộ ra bốn con trym 7cm, bé tý tèo teo.
Carina nhìn cảnh này, liền bĩu môi khinh thường.
"Cmn, đám hải tặc này đúng là một lũ cùi bắp, so với lão công Saitama của ta thì kém quả xa!"
Khi nghĩ đến con kiu 26cm của chồng mình, Carina lại ngượng ngùng, đỏ mặt, tim đập gia tốc.
26cm a, đêm qua tý nữa thì nàng bị đâm lủng bụng a.
"Ta đi trộm kho báu của Buggy đây!"
Carina nhìn một phát là nhận ra ngay cô gái đáng thương bị đám hải tặc hấp diêm kia chính là Tiểu Tặc Miêu Nami_ Kì phùng địch thủ của nàng.
Bây giờ Zoro đang giao chiến với băng hải tặc Buggy, nàng phải tranh thủ đi trộm kho báu của bọn chúng, nếu không đợi đến lúc Nami được Saitama cứu thì mệt lắm.
Đống châu báu của Buggy sắp sửa trở thành vật trong túi của nàng. Carina không muốn châu báu của mình bị Nami trộm a.
Bây giờ phải nhanh nhanh cái chân lên thôi.
"Ừm, nàng đi đi. Nhớ cẩn thận nha!"
Bằng vào Haki quan sát max cấp của mình, Saitama biết trong thị trấn này không còn mối nguy hiểm nào có thể đe dọa được Carina nữa.
Nếu nàng ta thích châu báu đến thế thì hắn liền mặc kệ, tùy ý nàng muốn làm gì thì làm thôi.
Bây giờ việc quan trọng nhất lúc này là căn đúng thời cơ, lao ra cứu Nami a.
Cứu sớm quá thì không được, nàng ta sẽ không quá cảm kích, nhưng cứu muộn quá thì thôi gg, hắn ta đã nhìn từ nãy tới giờ mà còn để Nami bị mấy tên nhãi nhép kia hấp diêm thì quá kém rồi.
"Ngươi tránh ra, ta muốn 'xơi' nàng ta trước!"
"Cmn, nếu không có lão tử bất ngờ chui ra chắn đường thì nàng ta đã trốn thoát từ lâu rồi. Lão tử muốn hiếp nàng trước tiên!" Tên hải tặc to con, thân hình rắn chắc nói.
Đám hải tặc tranh cãi với nhau, không ai chịu nhường ai. Mà nạn nhân Nami ở một bên nghe lũ hải tặc bàn bạc với nhau làm sao để hiếp mình, thì càng trở nên tuyệt vọng.
Trinh tiết thì nàng không quá xem trọng, nhưng vấn đề là hiếp xong giết, lũ hải tặc này chơi nàng chán rồi, bọn chúng sẽ cho nàng sống sao?
Bây giờ nàng không thể chết được.
Chị Nojiko, người dân của làng Cây Dừa, ...
Nếu nàng mà chết thì chắc chắn Thằng Boss Người cá Arlong sẽ không bỏ qua cho ngôi làng của các nàng.
Nàng muốn sống, nàng muốn kiếm đủ 100 triệu Beli để chuộc lại ngôi làng của mình.
"Có ai không, cứu tôi với! Huhuhu" Nami khóc.
Hiện giờ nàng rất sợ, sợ rất nhiều thứ: Sợ bị hấp diêm, sợ chết, sợ Arlong, sợ người dân làng Cây dừa sẽ chết cùng mình, vv...
"Hahaha! Kêu to lên, kêu to nữa lên. Dù ngươi có kêu khản cả cổ thì cũng không có ai chạy tới cứu ngươi đâu! Thôi thôi, chấp nhận số phận đê, bây bê!"
Saitama trốn ở một bên, ánh mắt tràn đầy cổ quái.
Cmn, đêm hôm qua hắn đã từng nói câu này với Carina a.
"Hừ, đừng tranh giành nhau nữa. Chúng ta có bốn người. Một đứa dùng mồm, một đứa chơi lỗ Ass, một đứa dùng tạm bộ ngực, lão tử là người có công lớn nhất, trước tiên hấp diêm con bé. Còn lại thì các ngươi tự mình thương lượng với nhau đi, ok?"
"Được lắm, lão tử thích nhất là được gái Buscu, lão tử chọn miệng."
"Ta thì thích chơi cửa sau hơn, ta chọn lỗ ass."
Sau khi phân chia xong, đám hải tặc bắt đầu hành động.
Một đứa giữ tay, một đứa giữ chân, cho dù Nami có dùng hết sức bình sinh để giãy giụa thì cũng đếch có trứng dùng, chẳng có tác dụng mẹ gì.
Một cô gái mảnh mai yếu đuối như nàng làm sao đấu lại mấy tên hải tặc ác ôn a.
Một tên hải tặc dùng tay vén lên chiếc áo cộc của Nami, để lộ ra bầu vú trắng hồng cùng hai núm vú dễ thương của nàng.
"Không muốn~ Đừng mà!"
Bộ ngực lộ ra không khí làm cho Nami vô cùng ngường ngùng, thân thể của nàng uốn éo, tìm cách để che giấu bầu vú của mình đi.
Đám hải tặc nhìn thấy phản ứng của Nami thì vô cùng hưng phấn, trên môi nở một nụ cười gian ác.
Tên hải tặc to con bắt đầu dùng tay tụt chiếc quần đùi của nàng ra, hắn cố tình cởi thật chậm để nhìn xem biểu cảm nhăn nhó của mỹ nhân trước mặt.
Nami cũng không làm cho hắn thất vọng, nàng cố hết sức chụm hai chân lại với nhau, thân hình uốn éo mãnh liệt, thế nhưng vẫn chẳng có tác dụng mẹ gì.
Nàng chỉ còn cách trơ mắt nhìn chiếc quần của mình bị tụt qua đầu gối, kéo xuống tới chân, sau đó bị vứt tên mặt đất.
Lúc này, trên người Nami chỉ còn duy nhất chiếc quần lót kẻ sọc cùng chiếc áo cộc đã bị vén lên tới ngực, để lộ ra hai cái 'bánh bao' ra ngoài không khí.
Tên hải tặc to con không nhanh không chậm, banh rộng hai chân của Nami ra, sau đó dùng con kiu 7cm của mình cạ cạ vào háng của nàng, tất nhiên là cạ bên ngoài chiếc quần lót nhé.
"Huhuhu! Có ai không? Cứu tôi với!"
Nami đã tuyệt vọng hơn bao giờ hết, hàng hàng nước mắt bất tri bất giác tuôn rơi.
Lúc này, chỉ cần có một người xuất hiện giải cứu nàng khỏi đám hải tặc độc ác xấu xa này thì muốn nàng làm gì cũng đều được hết.
"Khà khà khà! Đã bảo là không có ai chạy ra cứu cưng đâu mà! Đừng tốn công vô ích nữ..."
Trong lúc tên to con còn đang thả ra ngoan thoại thì bỗng dưng...
"Dừng tay ngay~ Buông cô gái kia ra, để cho ta tới à nhầm... Buông cô gái kia ra, nếu không đừng trách ta ra tay vô tình!"
Saitama chính thức đăng tràng