"Không thể nào ~ Klahadore, ngươi đang đùa với ta đúng hay không?~" Kaya vô cùng hoảng sợ khi nghe được cuộc đối thoại giữa Kuro và Jango.
Hiện giờ Kaya đang bị ốm, thân thể của nàng vô cùng suy nhược, toàn thân ủ rũ mệt nhoài, không có sức lực.
Buổi sáng ngày hôm nay, vị quản gia 'tốt bụng' Klahadore bỗng dưng dẫn một người lạ mặt tên là Jango tiến vào phòng ngủ của nàng, sau đó còn ra lệnh cho tên kia thôi miên, bắt nàng kí vào di chúc chuyển giao tài sản cho Kuro.
"Klahadore, làm ơn hãy nói với ta là ngươi không phải hải tặc đi mà, tất cả chỉ là một trò đùa thôi đúng hay không?"
Mặc dù trong lòng đã có đáp án thế nhưng Kaya vẫn ôm một tia hi vọng, mong sao đây chỉ là một giấc mơ, một cơn ác mộng, đến khi nàng tỉnh lại, Klahadore vẫn là một quản gia tốt bụng, vẫn yêu thương chăm sóc nàng như mọi khi.
"Khà khà khà! Không có đùa cợt gì ở đây đâu Tiểu thư Kaya ngây thơ trong sáng của tôi ơi.
Đằng nào ngày mai ngươi cũng chết, thế nên ta cũng chẳng ngại nói cho ngươi nghe toàn bộ sự thật! Tý nữa để cho Jango thôi miên ngươi lãng quên toàn bộ mọi chuyện là xong!" Kuro nở một nụ cười bỉ ổi, nói.
Nghĩ đến việc sáng ngày mai, băng hải tặc mèo đen sẽ tấn công ngôi làng Syrup, Kaya bỗng trở nên tuyệt vọng.
Xong phim, ai có thể cứu được nàng bây giờ! Nàng vẫn chưa muốn chết a!
Bất tri bất giác, trong đầu của nàng bỗng hiện nên hình bóng của một người đàn ông.
Người đàn ông đó, không ai khác, chính là: Anh hùng Usopp.
Trước đây, Usopp từng kể (bịa) cho nàng nghe về những chuyến phiêu lưu của mình. Usopp từng phải đối mặt với rất rất nhiều kẻ thù xấu xa, những con người mang trong mình bản lĩnh ngút trời, giơ tay nhấc chân đã có thể hủy thiên diệt địa.
Dẫu cho kẻ thù lợi hại như vậy, Usopp lại có thể dễ dàng đánh bại bọn chúng mà không tốn một chút sức lực nào.
Chỉ là băng hải tặc Mèo đen, chắc không chịu nổi một đấm của Usopp a.
Lúc này, Usopp không hề biết suy nghĩ trong đầu của Kaya, nếu không, cậu ta chắc chắn sẽ hét lên một câu:
"Có mà đánh cái rắm. Ta mà có bản lĩnh như thế thì còn chui rúc ở cái làng Syrup rách nát này làm cái mẹ gì, đi ra chinh phục thế giới luôn cho rồi. Ta là sao dám đánh nhau với băng hải tặc mèo đen a.
Không hẳn hoi bị bọn chúng chém chết tại chỗ thì ai khóc nỗi đau này!"
Kuro cũng không thèm bận tâm đến Kaya, hắn bình tĩnh ngồi vắt chân chữ ngũ trên ghế, chậm rãi thưởng thức một ly cà phê, sau đó ra lệnh cho Jango:
"Jango, ngươi mau bắt Kaya lại, sau đó thôi miên nàng ta đi!"
"Yes, Sir! Rõ thưa sếp ~"
Jango ngay lập tức lao đến chiếc giường bệnh, sau đó túm lấy cổ áo Kaya.
Kaya chỉ mặc một chiếc váy màu xanh lam liền thân, đồng thời không hề mặc áo lót, cho nên khi bị Jango túm áo, bộ ngực trần trụi của nàng hoàn toàn lọt vào tầm mắt của hắn.
"Haha, mau nhìn vào chiếc vòng này! Khi ta nói【One, Two, Jango】thì ngươi sẽ... Á Á Á ~ Tiện nhân! Sao ngươi dám cắn ta!"
Nghĩ đến tương lai bi thảm của mình, Kaya hoảng sợ không biết làm gì, theo bản năng, nàng liền cắn vào tay Jango một cái, khiến hắn đau đến kêu cha gọi mẹ, vội vàng thả nàng ra.
Kaya nhân cơ hội này liền bước vội xuống giường, sau đó bỏ chạy ra bên ngoài, la hét kêu cứu.
Kuro thấy vậy, trong lòng thầm mắng Jango là thằng não tàn.
Tuy đã biết thủy thủ đoàn của mình toàn là một lũ ngu si nhưng Kuro không ngờ chúng lại ngu si đến mức này a.
May mà bây giờ đang là buổi trưa, người dân đang đi ngủ, tên người hầu Merry thì đã bị hắn sai đi ra ngoài làm việc, phải đến tối nay may ra mới có thể về, trong biệt thự chỉ còn mỗi ba người bọn họ.
Cho dù Kaya có kêu khản cả cổ thì cũng không có ai đến cứu nàng ta đâu mà lo.
"Không hay rồi thuyền trưởng, con tiện nhân kia chạy rồi, chúng ta làm gì bây giờ!" Jango đứng ngu ngơ tại chỗ, không biết phải xử lý chuyện này thế nào.
"Cmn, còn đứng ở đó làm gì hả thằng ngu này! Mau mau bắt nàng ta lại!"
Kuro đé* còn gì để mà nói nữa, việc này mà cũng cần hỏi à? Trong đầu thằng Jango này chứa cái quái gì không biết, chả lẽ là chứa một bộ Ocschos?
"Yes, sir! Em đi bắt ả ngay đây!"
Thân thể Kaya quá là ốm yếu, không thể nào so sánh với một tên côn đồ như Jango, cho nên một lúc sau, nàng đã bị hắn ta bắt trở lại.
Jango một bên túm cổ Kaya, một bên thì dương dương đắc ý, hướng về Kuro, tự hào nói.
"Sếp à, em đã bắt được ả tiện nhân này rồi!"
Nhìn thấy Jango vẫn còn dám túm cổ Kaya, Kuro liền nhắc nhở hắn:
"Thằng ngu này, mày túm cổ ả ta làm gì, không sợ ả ta cắn ngươi một phát nữa à?"
Nghĩ đến vết răng cắn trên tay, Jango ngay lập tức ném Kaya xuống đất.
"Hừ, em mới không phải là thằng ngu đâu. Em rất là thông minh đó nha. Lần này ả ta đừng hòng cắn được tay của em!"
Bị Jango ném xuống đất, Kaya nhân cơ hội này, vội vàng chuồn đi ngay.
Thấy cảnh này, Kuro lấy tay che mặt, không muốn nhìn thấy bản mặt của thằng ngu Jango thêm một giây phút nào nữa.
"Cmn, ngươi còn ở đấy mà đắc chí. Ả ta chạy rồi kia kìa, đi bắt lại ngay!"
Biết thuyền trưởng của mình sắp sửa tức giận, Jango vội vàng đuổi theo Kaya.
Các cụ có câu: Quá tam ba bận, cho nên lần này, Jango đã thông minh hơn, hắn ta tìm một sợi dây thừng, sau đó trói Kaya lại, đề phòng nàng ta chạy trốn thêm lần nữa.
"Haha, lần này thì ngươi có chạy đằng trời! Mau nhìn vào chiếc vòng này để ta còn thôi miên.
Khi ta nói【One, Two, Jango】thì ngươi sẽ... Cmn, ngươi mau mở mắt ra. Nhắm mặt lại như thế thì bố thằng nào thôi miên cho được!
Sếp ơi, ả ta không chịu mở mắt, em phải làm gì bây giờ?"
Cmn, giờ khắc này Kuro đã tức bể phổi, tý nữa thì giận phun ba lít máu.
Cmn, thôi miên thì thôi miên mẹ nó đi, lại còn nhắc nhở【Mau nhìn vào chiếc vòng này để ta còn thôi miên】
Nói như thế thì chỉ có đứa ngu nó mới mở mắt ra a.
Trong lúc Kuro đang định đích thân ra thay, vành mi mắt của Kaya ra thì bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến âm thanh la hét hoảng sợ.
"Bớ làng nước ơi ~ Có cướp biển đến! Chạy ngay đi, trước khi... mọi chuyện tồi tệ hơn~"
Nghe thấy tiếng kêu này, Jango thầm hô hỏng bét, không phải hắn đã nhắc nhở thuyền viên của mình là sáng mai hãng đến hay sao?
Chả lẽ là có nhầm lẫn gì ở đây?
Nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của Kuro, Jango âm thầm đổ mồi hôi hột, sống lưng lạnh toát.