"Cmn, đé* thể tin được! Nhiều tiền vãi chưởng~"
Nami há hốc mồm, nàng gần như không thể tin vào hai mắt của mình.
Mặc dù Nami đã ăn trộm qua tiền tài của vô số băng hải tặc khét tiếng, thế nhưng nếu như đem tài sản của bọn chúng so sánh với Arlong thì chẳng khác gì cống rãnh đòi sóng sánh với đại dương, kênh mương mà đòi tương đương với thủy điện.
"Cmn, đây rốt cuộc là bao nhiêu tiền a~ 1 tỷ, 2 tỷ, không... chỗ này bét nhất cũng phải có 100 tỷ Beri a!"
Mọi người xem anime tập 35 thì biết rồi đấy.
Ngôi làng Cây dừa của Nami, mỗi tháng phải cống nộp cho băng Arlong hơn 25 triệu, một năm là 300 triệu, tám năm là 2 tỷ 400 triệu.
Chỉ một ngôi làng hẻo lánh, dân cư thưa thớt mà đã kiếm được gần 3 tỷ, vậy thì một thị trấn, dân số nhiều gấp 10, gấp 20 lần, Arlong chắc cũng phải kiếm được cỡ 30 cho đến 60 tỷ a.
Bây giờ Arlong thống trị khoảng 20 ngôi làng và thị trấn, cho nên trong ngân khố của hắn ta có tầm 100 tỷ là hết sức bình thường, thậm chí là còn quá ít là đằng khác.
"Ô ô ~ Nhiều tiền quá á á~"
Đứng trước đống châu báu chất cao như núi, Carina không kiềm chế được cởi sạch quần áo ra, rồi nhảy thẳng vào ngọn núi châu báu trước mắt, nàng ta thỏa sức vẫy vùng chân tay, trải nghiệm cảm giác được 'bơi' trong rừng vàng biển bạc.
Về phần Nami, nàng ta còn quá khích hơn cả Carina, hai mắt biến thành hình Beri đã đành, mỗi khi cầm một đồng tiền vàng lên tay, nàng ta lại cho nó lên miệng hôn vài phát, sau đó lại đổi sang hôn đồng tiền khác.
Saitama nhìn thấy hành động hoang đường có phần 'điên rồ' của hai cô nàng này liền nổi hết cả da gà, da vịt, sởn cả tóc gáy.
Đống châu báu này dính không biết bao nhiêu là vi khuẩn, nói chung là rất bẩn, vậy mà Nami vẫn còn cho lên miệng liếm láp, thậm chí còn hôn theo kiểu pháp thì Saitama cũng chịu luôn ạ, đé* biết nói gì vào lúc này nữa rồi.
Để ngăn cản hai cô nàng manh động này, hắn vội vàng lên tiếng:
"Hai nàng thích thứ gì thì cứ nói, thấy món gì vừa ý thì cứ lấy. Ta cho các nàng thời gian 5 phút để lựa chọn, ai nhanh tay thì người đó lấy được nhiều nha!"
Nghe Saitama nói, Nami cùng Carina liền lấy lại tinh thần, rồi lập tức lựa chọn đống trang sức mà mình yêu thích.
Châu báu thì lúc nào xem chả được, việc quan trọng nhất lúc này là các nàng cần phải nhanh tay một chút vì thời gian chỉ có 5 phút.
"Hahaha, cái quần si líp bằng vàng này giờ đã là của ta! Còn cả cái bồn cầu làm từ kim cương kia nữa, ta phải mang nó về phòng, mỗi ngày ngồi lên ị cho nó máu!"
Carina cùng Nami vội vàng vơ vét châu báu bằng tốc độ nhanh của bản thân, lúc này, các nàng chỉ hận cha mẹ không sinh cho mình thêm mấy cái tay để vơ vét cho nó nhanh.
"Hết giờ rồi a, các nàng hãy dừng tay lại!"
"Ô ô ~ Đừng mà ~ Người ta vẫn chưa chọn xong~ Saitama ca ca~ Hãy cho bọn ta thêm 5 phút nữa đi~"
Mặc cho hai vị mỹ nhân cứ làm bộ đáng thương, nước mắt nước mũi tèm lem, thế nhưng Saitama vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, coi như không thấy gì. Hắn ta vung tay một cái, toàn bộ đống châu báu liền bị thu hết vào chiếc nhẫn trữ vật trên bàn tay của mình.
"Hừ hừ, lão nương phải nghĩ cách ăn trộm chiếc nhẫn trữ vật kia mới được!" Carina thầm nghĩ.
Tạm thời không đề cập đến 100 tỷ của Arlong, trong nhẫn trữ vật của Saitama còn cất giấu 1.000 quả ác quỷ, trung bình mỗi quả trị giá 1 tỷ, tính sơ sơ chiếc nhẫn kia đáng giá hơn ngàn tỷ, không nghĩ cách chiếm làm của riêng thì hơi phí.
Bởi vì Saitama quá mạnh, cho nên việc ăn trộm trực tiếp là không bao giờ thành công rồi, Carina chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà thôi.
"Haha, các nàng đừng lo, kiếm tiền đâu phải việc gì khó. Chỉ cần sinh cho ta 100 đứa con là có ngay 100 tỷ ấy mà!" Saitama nở một nụ cười bỉ ổi.
Nami cùng Carina trợn trừng mắt, lườm hắn một cái.
Cmn, hắn nghĩ các nàng là lợn, hết ăn rồi lại đẻ chắc. Cho dù mỗi năm đẻ một đứa, thì để đẻ được một trăm đứa cũng phải mất tận 100 năm a.
Mà làm đé* gì có cô gái nào đẻ được suốt 100 năm, cùng lắm là đẻ 20 năm là căng.
"Khụ khụ, nếu không thì ta sẽ ưu tiên cho các nàng có thêm lựa chọn khác nhé.
Từ nay về sau, ai có thể giới thiệu cho ta chịch một mỹ nhân nhan sắc trên 95 phân, ta sẽ thưởng cho người đó 100 triệu, chưa hết, mỗi khi mỹ nhân đó mang thai con của ta, các nàng sẽ được thưởng nóng 500 triệu coi như phí mai mối.
Các nàng nghĩ thế nào?" Saitama bắt đầu dụ dỗ.
Carina thầm nghĩ ý này không tệ.
Các nàng cùng lắm là mỗi năm mang thai một đứa, may lắm thì mới sinh đôi hoặc đẻ 3-4 đứa, hơn nữa trong lúc chửa thì khó lòng mà kiếm thêm thu nhập.
Bây giờ chỉ cần giới thiệu cho Saitama chịch một cô gái khác, mà chỉ cần cô gái đó chửa thì các nàng sẽ có tiền.
Cmn, đây chẳng khác gì biến tướng của mang thai hộ a.
Mặc dù cảm thấy có gì đó sai sai nhưng Nami cùng Carina vẫn gật đầu đồng ý. Thậm chí Nami còn bắt đầu nghĩ đến việc bán đứng tỷ tỷ Nojiko của mình.
Nàng biết: Với bản tính háo sắc của Saitama, hắn ta sẽ không buông tha cho bất kì mỹ nhân nào.
Cho dù Nami phản đối thì tỷ tỷ Nojiko chắc chắn sẽ không thoát khỏi ma trảo của Saitama.
Trước sau thì cũng bị chịch, chi bằng nàng mượn nước đẩy thuyền, thuyết phục Nojiko ngủ với Saitama.
Nghĩ đến đây, Nami vội vàng chào từ biệt đám người, sau đó liền chạy vội về nhà gặp tỷ tỷ của mình.
"Ta làm việc này, tất cả là để kiếm thêm thu nhập... khụ khụ, tất cả là do bất đắc dĩ, thôi thì ta cứ nhắc nhở tỷ tỷ tối đến phải tắm rửa sạch sẽ a." Nami thầm nghĩ.