Đặt Tashigi sang một bên, Saitama ngay lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
"Tiếp chiêu này của ta đi: Bóp zái long trảo thủ!"
Saitama biến ảo bàn tay, tạo thành hình dáng vuốt rồng, tấn công thẳng vào chỗ hiểm của Sabo.
Sabo bĩu môi khinh thường.
"Đúng là cái đồ tiểu nhân bỉ ổi, ra đòn tấn công âm hiểm như vậy. Được lắm, ta sẽ cho ngươi biết đâu mới đích thực là Tuyệt chiêu Long trảo thủ! Hây za, tiếp chiêu~"
Sabo cũng ngay lập tức sử dụng tuyệt chiêu thành danh mà Sư phụ dạy cho mình: Long Trảo Thủ.
Hai chiêu thức long trảo thủ đều na ná như nhau, tuy nhiên, Sabo còn vận dụng thêm cả Haki vũ trang vào đòn tấn công của mình, người ngoài nhìn vào thì chỉ có thể trông thấy Saitama đang ở thế yếu.
"Hừ hừ, không biết tự lượng sức mình, ăn một chiêu Long trảo thủ kết hợp với Haki vũ trang của ta không gãy tay thì hơi phí. Vô tri tiểu nhi, chịu thua đi!" Sabo khinh thường nói.
Năm nay, Sabo đã 20 tuổi, tu luyện nhiều hơn Saitama (17 tuổi) tận ba năm, hơn nữa lại còn được Dragon chỉ bảo tận tình suốt 10 năm, cho nên trong suy nghĩ của hắn ta cũng như Koala, Saitama thua là cái chắc, thắng thế đé* nào được.
Đối mặt với thái độ khinh bỉ của đôi cẩu nam nữ này, Saitama cũng chẳng thèm quan tâm. Thay vì nói những lời giải thích vô ích, cậu ta sẽ chứng minh thực lực bản thân bằng hành động của mình.
Trước đòn tấn công thế như trẻ tre của Sabo, Saitama chỉ hơi sử dụng động tác giả, liền dễ dàng qua mặt hắn ta, sau đó tấn công thẳng vào chỗ hiểm.
'Crắc crắc!'
Tiếng trứng vỡ vang lên.
"Á á á~ Trứng của ta~ Đau quá á á~" Sabo hét thảm một tiếng.
Bị Saitama bóp nát quả trứng, cơn đau nhức từ hạ thể xông thẳng lên não khiến cho Sabo cảm thấy thốn đến tận rốn. Hắn ta ôm háng của mình, lặn lộn vài vòng quanh mặt đất, tuy nhiên cơn đau không những không giảm bớt đi, mà thậm chí càng ngày càng gia tăng.
"Ối, lạy chúa trên cao! Sabo, chàng không sao chứ!" Koala lo lắng, vội vàng chạy đến chỗ Sabo, sau đó vạch quần hắn ta ra để kiểm tra, kết quả là: trông thấy đũng quần là một mảnh máu thịt be bét.
"Trời ạ, may quá, chàng ta vẫn còn sót lại một quả cà, vẫn còn có thể sinh con nối dõi tông đường!"
Koala thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn về phía Saitama, ánh mắt nàng ta trở nên băng lãnh, cứ như thể nhìn thấy kẻ thù giết cha hiếp mẹ của mình vậy.
"Hừ, ngay từ đầu ta đã nhắc hắn rằng mình sẽ sử dụng tuyệt chiêu: Bóp zái long trảo thủ, ai dè hắn ta không những không giơ tay bảo vệ chỗ hiểm, đã thế lại còn hiên ngang ưỡn háng ra cho ta bóp, bây giờ trứng vỡ rồi, ngươi lại quay sang trách ta là sao?
Hừ, Sabo ơi là Sabo, đã 10 năm trôi qua vậy mà ngươi vẫn yếu gà như ngày nào. Đúng là phế vật!"
Quả thực, trong mắt của Saitama, Sabo của hiện tại so với Sabo của 10 năm trước cũng chẳng khác đé* gì nhau, cả hai đều là một con kiến hôi, tiện tay là có thể bóp chết.
"Sabo mới không phải là phế vật. Saitama, ngươi là tên tiểu nhân bỉ ổi, dám dùng chiêu thức ti tiện như vậy bóp nát một quả cà của Sabo.
Koala ta sẽ không tha cho ngươi, tiếp chiêu này đi! Karate người cá!"
Chứng kiến tình nhân tí nữa thì bị tịnh thân, Koala giận quá hóa thành một con sư tử Hà Đông xông thẳng về phía Saitama, nàng tấn công bằng những cú đấm, đá, tất cả đều nhằm vào chỗ hiểm để trả thù cho Sabo.
Đáng tiếc, động tác của Koala trong mắt Saitama là quá chậm, anh chọc chỉ hơi nghiêng mình liền dễ dàng tránh né.
"Hừ hừ, nàng đã tấn công được một lúc rồi, bây giờ đến lượt ta phản công nha! Tiếp chiêu đi: Bóp vú long trảo thủ! Móc Lốp Thần Công! Vỗ Mông Đại Pháp!"
Saitama nở một nụ cười hèn mọn.
"Á á, Dâm tặc, ngươi đừng qua đây! Đừng tấn công vào chỗ đó, ứ ứ~ Yamate~ Hentai~ Kimochi~"
Nghe Saitama đọc ra tên chiêu thức, Koala vội vàng tiến vào trạng thái phòng thủ.
Đáng tiếc nàng ta chỉ có mỗi hai cái tay, trong khi Saitama lại sử dụng tận ba tuyệt chiêu, thành ra mỗi khi Koala che ngực cùng mông thì Saitama lại tấn công vào chỗ hiểm, và ngược lại.
Kết quả là: Chỉ sau năm phút, Koala đã bất lực chống cự, quần áo rách tả tơi, chỉ có thể nằm phơi trên mặt đất, ngực phập phồng, thở ra thì ít mà hít vào thì nhiều, bộ dáng giống hệt một thiếu nữ vừa mới bị 'chơi' hỏng vậy.
"Gaaaaa, Saitama, có giỏi thì hãy nhắm vào ta, bắt nạt một thiếu nữ thì có gì tài ba."
Trông thấy bạn gái mình bị một thằng đàn ông khác sàm sỡ thì thằng đé* nào chịu được.
Sabo chỉ có thể cố nén đau đớn, hướng về Saitama chửi ầm cả lên.
"Được thôi, nếu ngươi đã muốn chết như vậy thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện!"
Nói xong, Saitama liền dùng hai thanh kiếm Oto và Kogarashi dí thẳng vào đũng quần Sabo, ý đồ dùng kiếm thiến hắn ta.
Khác với Luffy cùng Ace, dù gì cũng chơi chung với nhau gần chục năm trời, đằng này Saitama lại chẳng có cảm tình gì với Sabo cả.
10 năm trời không gặp nhau, có thể coi như là người dưng nước lã, là một kẻ xa lạ. Nếu như không phải nhờ vào Haki quan sát max cấp thì Saitama cũng đếch nhận ra Sabo là ai.
Hơn nữa, thân phận cuả hai người, một kẻ là tội phạm truy nã, một kẻ lại là thợ săn tiền thưởng, cho nên, về tình về lí, dù Saitama có giết Sabo thì cũng chẳng lạ gì.
"Một tên tội phạm nguy hiểm, bị truy nã với số tiền 602 triệu beri như người là không thể nhân giống. Hừ, trở thành thái giám đi! Hây ya!"
Đang lúc Saitama chuẩn bị vung kiếm thiến Sabo thì Koala bất ngờ lên tiếng.
"Không, đừng mà. Saitama, làm ơn dừng tay lại. Nếu ngươi buông tha cho Sabo, thì muốn ta làm gì cũng được hết!"
Koala vội vàng bò đến, ôm chặt lấy bắp đùi Saitama.
Sabo chính là thanh mai chúc mã, là tình nhân trong mộng của nàng a, cho nên Koala làm sao có thể trơ mắt nhìn người yêu của mình bị thiến được.
Cmn, nàng còn muốn sinh con đẻ cái cho Sabo đâu, nếu Sabo trở thành thái giám rồi thì còn đẻ cái rắm.
"Hề hề hề, nàng vừa mới nói gì cơ? Chỉ cần ta tha cho hắn một cái mạng chó thì ta muốn gì, nàng đều đáp ứng sao?"
Saitama nhìn về phía Koala với một ánh mắt tràn đầy dục vọng, bàn tay cầm kiếm để thiến Sabo chợt dừng lại.
Anh trọc giơ tay vuốt ve khuôn mặt trắng trẻo mịn màng của Koala, trên môi nở một nụ cười bỉ ổi, dớt dãi chảy ra đầy mồm, bộ dáng giống hệt một dâm tặc bỉ ổi, vô liêm sỉ vậy.
Koala chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã đến vậy, tuy nhiên, nhìn về phía bạn trai Sabo của mình sắp sửa bị hành hình, Koala liền cắn răng, nghiến lợi nói:
"Đúng vậy, chỉ cần buông tha bạn trai ta, ngươi muốn ta làm gì đều được!"
Sabo nghe bạn gái mình nói vậy, hai mắt trừng lớn, trong con ngươi nổi đầy tơ máu.
"Không muốn a Koala, cứ để hắn thiến ta đi. Nàng không cần làm như vậy!"
Sabo hận a, hận mình quá nhỏ yếu. Bây giờ hai người đã là thịt cá trên thớt, chỉ có thể mặc cho người khác làm thịt.
"Hahaha, đúng vậy a, Koala, nàng hãy suy nghĩ cho kĩ đi. Dẫu sao ta cùng Sabo cũng là bạn thời thơ ấu, mà 'bạn ta' đã muốn chết, vậy thì ta sẽ cho hắn toại nguyện. Thôi thì cứ thiến quách đi, nàng đừng níu kéo để làm gì!" Saitama cười nói.
Nghe đến đây, cả Sabo lẫn Koala đều âm thầm chửi mẹ.
【Trên đời làm đé* gì có thằng nào muốn chết, hơn nữa, ta và ngươi là bạn bè cái rắm. Có thằng bạn nào muốn thiến bạn mình, đồng thời hấp diêm luôn vợ của bạn không?】
Saitama cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán, đơn giản bởi vì cậu đã quá vô địch, chỉ có thể chịch để tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống.
Thế giới này không có Tivi để giải trí, cũng không có điện thoại hay laptop để chơi game, cuộc sống quả thực là tẻ nhạt, mỗi ngày chỉ có thể ngắm sóng biển.
Bây giờ thì hay rồi, gặp được Sabo cùng Koala, Saitama sẽ 'chơi' với hai người họ một phen.
"Ách, ta thực sự đã suy nghĩ kĩ rồi. Chỉ cần ngươi thả Sabo đi, muốn ta làm gì cũng được!" Koala kiên định nói.
Nghe vậy, Saitama lại giả vờ tỏ ra lưỡng lự, ấp úng nói:
"Thế nhưng, ta và Sabo lại là 'bạn thân' của nhau a, mà nàng thì lại là bạn gái của Sabo, nếu như chúng ta làm như vậy thì không tốt lắm đâu! Hơn nữa, Sabo còn ở ngay bên cạnh, nếu chúng ta xx thì xấu hổ lắm~"
Koala nghe vậy, tức giận tí nữa thì phun ba lít máu.
Đúng là cái đồ đã nghiện thì còn ngại, miệng thì liên tục nói không muốn không muốn, thế nhưng côn thịt đã cương cứng lên, lòi cả ra ngoài quần.
Cmn, nàng chưa bao giờ trông thấy thằng nào mặt dày đến như vậy.
【Không được, hôm nay ta nhất định phải cứu ra Sabo!】Koala thầm nghĩ.
"Hừ, không cần giả vờ làm chính nhân quân tử trước mặt ta. Nói đi, ngươi muốn ta làm gì mới thả ra Sabo!"
Saitama tặc lưỡi một cái.
"Đúng là nhàm chán, không thú vị gì cả. Thôi được rồi, ta cũng không lằng nhằng nữa. Muốn cứu Sabo đúng không? Vậy thì cởi hết quần áo ra cho ta!"