Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 86: Vua đầu bếp



"Hừ, 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, đừng khinh thiếu nữ nghèo. Trong tương lai, Carmen 'Loz cháy' ta chắc chắn sẽ đánh bại Sanji, đồng thời trở thành Vua đầu bếp, người nấu ăn ngon nhất thế giới!" Carmen tự tin tuyên bố.

Saitama có thể cảm nhận được trong đôi mắt của nàng bùng cháy lên một sự tự tin vô bờ bến, cứ như thể nàng ta sẽ có ngày đánh bại được Sanji vậy!

Điều này chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra, bởi vì trong tương lai, Sanji mà đứng thứ hai thì không ai nấu ăn ngon thứ nhất.

Carmen muốn trở thành Vua đầu bếp á? Cmn, tắm một cái sau đó lên giường đi ngủ cho nhanh, trong mơ thứ gì cũng có thể trở thành hiện thực.

Saitama lắc đầu ngao ngán, nhìn Carmen bằng một ánh mắt tràn đầy thương hại.

"Các cậu có cu, à nhầm... các cụ có câu: Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng.

Tiểu thư Carmen xinh đẹp của tôi ơi, tôi phải nói với nàng một sự thật rằng: Trong con mắt của Saitama ta, trình độ nấu nướng nghiệp dư của nàng lẫn Sanji, quá là rác rưởi nếu muốn trở thành Vua đầu bếp."

Nghe Saitama nói vậy, Carmen giận tím mặt.

"Cmn, ngươi nói vậy là có ý gì? Đừng tưởng rằng mình là người đàn ông mạnh nhất biển đông thì có thể nói năng bừa bãi. Ngươi có thể vũ nhục ta, nhưng mà không thể vũ nhục trình độ nấu ăn của ta!"

Độ thiện cảm: -70 (kẻ thù, nhìn mặt nhau là thấy ngứa mắt)

"Hừ, đúng là ếch ngồi đáy giếng, không biết tự lượng sức mình. Trình độ nấu nướng của nàng ra sao, ta quá rõ. So với Vua đầu bếp thì kém xa tít tắp!" Saitama bình tĩnh nói.

Còn không để cho Carmen lên tiếng, Saitama liền nói tiếp:

"Thế ta hỏi nàng một câu? Nàng có biết Vua đầu bếp là ai không? Đồng thời, nàng đã bao giờ nếm thử món ăn nấu bởi Vua đầu bếp chưa?"

"Cái này... vua đầu bếp là ai... ta không biết a..." Carmen hơi tỏ ra chần chừ.

Mặc dù nàng thường xuyên chú ý đến các tin tức liên quan đến chủ đề nấu ăn trên khắp thế giới, thế nhưng mà nàng cũng chưa bao giờ nghe nói đến Vua đầu bếp a.

Trong suy nghĩ của nàng, vị trí Vua đầu bếp vẫn còn đang bỏ trống, và chờ tương lai khi nàng học nghề thành tài, đồng thời đánh bại Sanji thì mới có thể bước lên ngôi vương.

"Hừ, nàng làm ta quá thất vọng. Luôn mồm nói mình muốn trở thành Vua đầu bếp, vậy mà đến ngay cả Vua đầu bếp là ai mà nàng cũng không biết.

Thôi được rồi, để ta nói cho mà nghe: 800 năm trở về trước, hay nói cách khác là ở Thế Kỉ Trống, có một người đàn ông nấu ăn ngon nhất Thế giới, và được người đời mệnh danh là: Vua Đầu Bếp Soma!"

Trước ánh mắt đầy hoang mang của Carmen, Saitama tiếp tục phát huy năng lực chém gió của mình.

"Trình độ nấu ăn thượng thừa của Soma khiến cho bất cứ ai ăn cũng phải khen là ăn ngon đứt lưỡi, cho dù chỉ ngửi một hụm đồ ăn thì chết cũng không hối tiếc! Ngay cả bọn mũi điếc cũng phải thừa nhận là món ăn thơm."

"Cái này... cái này... ngươi đang nói đùa ta sao? Trên đời làm gì có ai nấu ăn siêu đến vậy? Bọn mũi điếc thì ngửi thấy cái mọe gì mà khen món ăn thơm?" Carmen bán tín bán nghi.

Saitama thấy vậy, chỉ lặng lặng lôi ra một quyển sách mà mình vừa mới đối hoái từ hệ thống, mang tên:【Bí quyết nấu ăn của Vua Đầu Bếp Soma!】giá trị 1 điểm thống trị.

Ai không biết Soma là ai thì có thể xem anime 【Vua đầu bếp Soma】để biết thêm thông tin chi tiết.

"Không tin đúng không? Vậy nàng hãy thử đọc một bản hướng dẫn nấu ăn này thì sẽ rõ!"

Nói xong, Saitama liền xé một vài trang sách ra đưa cho Carmen đọc.

Mang theo thái độ nửa tin nửa ngờ, cô đầu bếp rởm của chúng ta chậm rãi ngâm cứu bí quyết nấu ăn của Soma.

Kết quả: Không đọc thì thôi, càng đọc, nàng càng cảm thấy muốn ngừng mà không được.

"Trời ạ! Đúng là thiên tài a! Không ngờ nguyên liệu nấu ăn này còn có thể chế biến theo cách thức như vậy! Ô ô, không hổ là Vua đầu bếp có khác, so với ông ấy, thì trình độ nấu nướng của ta chỉ là rác rưởi. Ô ô~"

Carmen xúc động đến rơi nước mũi, quyển sách quý giá như vậy mà lại bị Saitama tiện tay xé rách, đúng là phung phí của trời mà.

Nếu quyển sách kia mà rơi vào trong tay nàng thì nàng sẽ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, coi nó như tổ tông mà cúng bái, quyết không để nó chịu tổn hại.

Từ nay về sau, Vua đầu bếp Soma chính là mục tiêu mà nàng muốn hướng tới.

Lúc này, thái độ của nàng đối với Saitama đã biến hóa nghiêng trời lệnh đất, độ thiện cảm từ -70 đã nhảy đến -99 (Không chết không thôi, ngang ngửa với mối thù hiếp cha, giết mẹ vậy!)

Saitama đương nhiên là biết suy nghĩ trong đầu Carmen, chỉ vì xé vài trang sách mà hận mình đến tận xương tủy, thế nhưng cậu ta đếch care.

Cho dù là thân nhân của nhau cũng có thể sau một giây trở mặt thành thù, và ngược lại, đôi khi cũng có thể hóa thù thành bạn.

Chỉ là độ thiện cảm -99 mà thôi, trong mắt Saitama chẳng là cái thá gì, chịch hai ba phát là thân nhau ngay ấy mà.

"Nàng muốn quyển sách này đúng không?"

"Muốn... đương nhiên là muốn rồi! Cho ta... Làm ơn hãy cho ta... Xin ngài hãy giao cho ta quyển sách, à không... phải nói là báu vật kia! Nếu có nó, ta chắc chắn sẽ đánh bại tên khốn Sanji, đồng thời tiến một bước tới ngôi vị Vua Đầu Bếp!"

Carmen nhìn quyển sách mà Saitama vừa mới dùng 1 điểm thống trị để hối đoái từ hệ thống, bằng một ánh mắt tràn đầy khao khát.

Saitama thấy vậy, chỉ nở một nụ cười bỉ ổi, sau đó tiến lại gần Carmen, chậm rãi nói:

"Hừ hừ, nghĩ hay lắm! Đây chính là bĩ kĩ nấu ăn gia truyền 37 đời của tổ tiên ta. Nếu muốn kế thừa nó, thì nàng phải vượt qua một bài kiểm tra, tránh làm ô danh quyển sách này!"

"Tốt quá rồi! Để được nhìn xem quyển sách báu vật này, thì đừng nói là một bài kiểm tra, mà cho dù ngài muốn ta làm gì cũng được hết!"

"Hahaha, nhớ mồm nàng đó nha, sau này đừng có mà hối hận a!" Saitama nở một nụ cười bỉ ổi trên môi.

"Đi, đêm nay đã muộn rồi, chúng ta tạm thời quay về thuyền của ta trước đã. Bài kiểm tra cứ để mai tính sau!"

Vừa nói, Saitama vừa tiến lên dẫn đường cho Carmen, ánh mắt dâm dê của hắn cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể sexy của nàng, bàn tay xấu xa thì thỉnh thoảng lại sờ mông của nàng một phát.

Đáng tiếc, sự chú ý của Carmen lúc nay đang đổ dồn vào mấy trang giấy hướng dẫn nấu ăn trước mắt, đến nỗi nàng ta cũng không hề nhận ra mình đang bị anh trọc chiếm tiện nghi (sàm sỡ).

Duy chỉ có Koala là rõ ràng hơn ai hết. Trong lòng thầm mắng Saitama là tên dâm tặc, nàng liền lẽo đẽo bám theo đám người.

Trong suy nghĩ của một kẻ có bệnh nô lệ đã ăn sâu vào máu như Koala, thì Saitama bây giờ đã là chủ nhân của nàng. Về phần Sabo, cứ chuẩn bị tinh thần bị cắm sừng đi thôi.