Tổng bộ hải quân Marineford, văn phòng của Phó đô đốc Garp.
Bè lẹt bè lẹt bè lẹt
Trong lúc Garp đang cố gắng phá kỉ lục ăn liên tục 842 chiếc bánh rán của mình thì bỗng dưng âm thanh nhạc chuông của ốc sên truyền tin Den Den Mushi vang lên.
Sau khi kết nối tín hiệu, ốc sên truyền tin ngay lập tức biến thành hình dáng của một tên hòa thượng không có lông mày.
"Uy! Lão đầu, có rảnh hay không?"
"Bwahahaha! Thế nào nhóc Saitama, có chuyện gì mà gọi cho ta? Chả lẽ nhóc đã đổi ý, muốn gia nhập vào hải quân hả?"
Ở đầu dây bên kia, Saitama nghe Garp nói, khuôn mặt không khỏi đen lại.
Đối với những người tứ chi phát triển như Garp, Saitama chẳng thích tẹo nào.
Luôn mồm nói muốn cho mấy thằng cháu trai làm hải quân, thế mà lại giao mấy thằng bé cho sơn tặc dạy dỗ. Đếch hiểu Garp đang nghĩ cái quái gì trong đầu.
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Có ông bố bà mẹ nào muốn con cái mình sau này lớn lên làm cảnh sát mà lại giao chúng nó cho bọn tội phạm dạy dỗ hay không?
Điều này cho dù là một thằng trẻ ranh xanh đít, kiếp trước mới chỉ tám tuổi như Saitama dùng cái mông để nghĩ cũng không ngáo như vậy a.
Chỉ có thể công nhận một điều: Không hổ là Garp. Bảo sao suốt đời chỉ làm công nhân, không bao giờ làm nổi lãnh đạo, trí thông minh 'cao' như thế cơ mà.
Kiếp trước có mấy lần Saitama cũng hoài nghi Luffy không phải cháu ruột của Anh hùng hải quân Garp, nhưng khi được chứng kiến IQ của Garp thì Saitama đã hoàn toàn tin tưởng.
Cmn, Luffy ngu cũng là do gen di truyền a.
Theo Saitama nghĩ, cứ cách Garp cùng Luffy càng xa càng tốt, không khéo bị lây bệnh ocschos thì chết dở.
Vốn là một nhân vật phản diện mang hệ thống trong người, tương lai chắc chắn sẽ thay thế Thiên Long Nhân, thống trị thế giới, Saitama cũng không muốn mình bị ngu giống mấy nhân vật phản diện trong anime One Piece chút nào a.
"Nè lão đầu, ta muốn hỏi một chút. Gia nhập vào hải quân thì có thể tùy ý ức hiếp dân chúng, đánh đập cấp dưới, thậm chí còn có thể nhận tham ô, hối lộ đúng hay không?"
Den Den Mushi truyền lại giọng nói nghi vấn của Saitama.
Garp vô thức nhíu mày.
Ca này lạ à nha. Bình thường Saitama thông minh lắm cơ mà. Tại sao thằng bé lại có thể thắc mắc một vấn đề ngu ngốc đến như vậy.
"Nhóc nói cái gì vậy? Là một hải quân thì phải trung thực, thật thà, thương dân như con, cho dù phải hi sinh tính mệnh cũng phải bla bla... rồi còn bla bla..."
Saitama cũng không có thời gian nghe Garp nói nhảm, bây giờ còn có mấy vị mỹ nữ đang muốn 'tâm sự nhân sinh' cùng cậu đây này.
"Dừng, đừng nói nữa. Lão tự nhìn xem đoạn Video này đi."
Một đoạn Video ngắn, độ dài khoảng 2-3 tiếng được gửi đến Den Den Mushi của Garp.
Trong video là cảnh người dân thị trấn Shell reo hò chúc mừng cho việc Mini Boss Morgan bị đánh bại. Thậm chí còn có rất nhiều nhân chứng đứng ra vạch trần những tội ác mà Morgan gây ra trong những năm gần đây.
"Hôm nay ta vừa mới rời khỏi thôn Foosha, bắt đầu cuộc hành trình đi tiêu diệt Vua Hải tặc. Ai dè còn chưa tìm thấy một tên hải tặc nào mà đã chứng kiến cảnh tượng tên Đại tá Hải quân kia làm mưa làm gió, ăn hiếp dân lành, đánh đập cấp dưới.
Cmn, Hải quân tốt ở chỗ nào thì ta chưa thấy, chỉ thấy ức hiếp dân lành là giỏi.
Hừ, tên Đại tá kia làm ta rất thất vọng, ta không kiềm chế được liền tẩn cho hắn một trận.
Bây giờ lão xem xử lý thế nào thì xử lý đi, muốn bắt ta vào tù vì tội đánh đập người thi hành công vụ thì cứ việc thoải con gà mái. Ta sẽ ngồi ở đây chờ lão."
Nói xong, Saitama liền cúp máy.
Nhìn video trước mặt, Garp lâm vào trầm mặc.
Cmn, hôm nay là ngày gì là đen thế nhỉ?
Mấy chục năm về trước, lần đầu tiên chứng kiến tiềm lực vô tận của Saitama, Garp đã muốn mời chào cậu ta gia nhập vào hải quân, thậm chí còn phí biết bao nhiêu nước bọt khoe khoang về việc hải quân trong mắt người dân cao cả thế nào, được yêu thích ra sao, anh dũng chiến đấu chống lại hải tặc như thế nào, vv...
Ấy vậy mà trong video, người dân toàn chửi hải quân là chính, cái gì tham ô hối lộ, giết người bừa bãi, bao che cho con làm việc ác, vv...
"Cmn, hỏng bét! Ấn tượng đầu tiên của Saitama về hải quân đã tụt dốc không phanh. Bây giờ ta phải làm sao đây?"
Việc này quan hệ vô cùng trọng đại, Garp không dám tự ý xử lý, bèn chạy đến văn phòng của Thủy sư đô đốc Sengoku hỏi thăm ý kiến.
Sengoku suy nghĩ một lúc liền nói với Garp:
"Chuyện đã đến nước này, bắt Saitama vào tù vì tội hành hung cán bộ chắc chắn là không được rồi, chỉ còn lại cách xin lỗi mà thôi.
Bây giờ thế này nhé, ngươi hãy gọi điện cho thằng bé, rồi bảo rằng: Ông thề, ông hứa, ông đảm bảo đây chỉ là tình huống cá biệt, trong bất kì tổ chức nào cũng không thể tránh khỏi sâu mọt, bla bla..."
Nghe Sengoku nói, Garp cảm thấy vô cùng có lý, cực kì thuyết phục.
"Người đâu! Chuẩn bị thuyền cho ta. Ta muốn đích thân áp giải tên khốn Morgan kia vào Imper Down!"
Tiếng hét của Garp vang vọng khắp Marineford khiến cho mọi người cảm thấy nhức hết cả trứng.
Lúc này, trong đầu Garp chỉ còn lại duy nhất một ý nghĩ:
"Nếu thằng nhóc Saitama bởi vì tên khốn Morgan mà từ chối ra nhập hải quân thì tên khốn Morgan kia chết là cái chắc!"
Sáng ngày hôm sau. 12 giờ trưa.
"Saitama ca ca, huynh dậy rồi à? Chuẩn bị ăn cơm đi thôi!"
Cô bé Rika trông thấy Saitama cởi trần, bước ra từ phòng ngủ của mẹ mình, liền nở một nụ cười, lên tiếng chào hỏi.
Theo cô bé nghĩ, Saitama là một người đàn ông vô cùng tốt bụng. Không những đánh bại những tên hải quân xấu xa, giải cứu Zoro đại ca, mà Saitama đêm qua còn "chăm sóc" cho mẹ của nàng.
Nhìn cô bé Rika đáng yêu đang vẫy tay gọi mình ngồi vào bàn ăn cơm, Saitama mỉm cười đáp lại.
Đêm hôm qua, Saitama đã có một phen giao lưu tâm sự, thăm dò sâu cạn cùng với mẹ của cô bé.
Phải công nhận vị quả phụ này sở hữu 'tri thức' vô cùng phong phú, thậm chí nàng còn làm cho Saitama cảm thấy mở rộng tầm mắt.
Mấy tháng gần đây Makino mang thai, Saitama đã rất lâu không cùng ai trao đổi, 'xâm nhập giao lưu' giống như thế này, chẳng mấy khi gặp được tri kỉ cho nên Saitama quyết định lười biếng một hôm, ngủ một giấc mãi cho đến tận 12 giờ trưa mới dậy.
Trên bàn ăn, Rika vui vẻ nói liến thoắng, ngược lại mẹ của Rika thì khá là yên tĩnh, nàng chỉ đỏ mặt cúi đầu không dám nói một câu, thỉnh thoảng lại len lén lút lút liếc mắt nhìn Saitama một cái.
"Ây da, ngại ghê! Hôm qua là ngày 'nguy hiểm' mà mình lại không kịp chuẩn bị các phương án tránh thai.
'Anh hùng' Saitama đêm qua lại bắn vào bên trong tận bảy phát, lỡ đâu mình có bầu thì phải làm sao bây giờ?" Mẹ của Rika thầm nghĩ.
Đối với mấy vấn đề sinh con nối dõi tông đường này, Saitama cũng không quá để ý. Bây giờ cậu vẫn còn trẻ, đợi sau này thống trị thế giới rồi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Mẹ của Rika mang thai đứa con của Saitama cũng tốt, coi như là hai người hữu duyên, cậu sẽ cưới nàng làm thiếp, cho một cái danh phận, nếu như không thì cũng chẳng sao, không được làm thiếp thì nhận về làm hầu gái, thiếp thân thị nữ cũng được.
"Cảm ơn ngươi đã cứu ta"
Lúc này, Zoro bỗng dưng lên tiếng.
Ngày hôm qua, sau khi Đại Tá Morgan bị Saitama đánh bại, Zoro cũng đã được trả lại tự do.
Để cảm ơn Zoro lúc trước đã cứu mạng con gái mình, Mẹ của cô bé Rika đã mời cả Zoro lẫn Saitama về nhà mình ăn cơm. Biết hai người còn không có chỗ qua đêm, nàng liền mời bọn họ ngủ lại qua đêm tại nhà của mình luôn.
Saitama tất nhiên là đồng ý rồi, ở trong thị trấn Shells này, mẹ của Rika cũng là một mỹ nhân bại hoại số một số hai, cậu còn đang chờ mong buổi tối nàng ta lấy thân báo đáp đây này.
Nghe Zoro cảm ơn, Saitama chỉ gật đầu một cái, sau đó bắt đầu đánh giá ngoại hình của anh chàng được các bằng hữu trên giang hồ mệnh danh là Thánh mù đường này.
Zoro lúc này mới 19 tuổi, cậu ta sở hữu thân hình vạm vỡ cùng làn da rám nắng, trên hông đeo 3 thanh kiếm, trong đó có thanh Wado Ichimonji_ di vật của Kuina, 1 trong 21 thanh đại bảo kiếm.
Dăm ba cái thanh kiếm này, Saitama chẳng buồn nhìn một mắt.
Khi đối mặt với kẻ địch (ngoại trừ con muỗi), Saitama chỉ cần một đấm là xong phim, việc đếch gì cần vung kiếm cho nó mệt.
Nhưng mà nghĩ đến Tashigi_ một cô nàng có đam mê sưu tập Danh kiếm, Saitama đang cân nhắc liệu có nên dùng vài thanh danh kiếm để đổi lấy một đêm hẹn hò cùng nàng ta hay không đây.
Nể tình Zoro là một trong số những nhân vật mà Saitama thích nhất trong kiếp trước, thanh Wado Ichimonji kia Saitama sẽ không cướp mà để lại cho Zoro sử dụng tiếp vậy.
Nếu như Saitama nhớ không nhầm thì ở tiệm vũ khí tại Thành phố Loguetown còn có hai thanh danh kiếm, trong đó có một thanh kiếm thuộc một trong 21 đại bảo kiếm, giá tiền bét nhất cũng là 10 triệu Beli.
10 triệu Beli đổi lấy một đêm giao lưu tâm sự, trò chuyện nhân sinh cùng Tashigi, không lỗ, không lỗ.
Nhìn vẻ mặt ngu ngơ, vu vơ, không để ý của Saitama, Zoro cắn răng.
Sau khi đắn đo suy nghĩ, do dự một lúc lâu, Zoro mới lên tiếng:
"Saitama, cậu có thể cho tôi gia nhập vào băng thợ săn của cậu hay không?"