Trong cung điện xa hoa, hào quang lộng lẫy, dị sắc lưu động. Thỉnh thoảng, các bảo vật trân quý phát ra những tia sáng rực rỡ tự do chiếu vào nhau ở giữa không trung, bùng nổ kích thích một trận hào quang, càng tăng thêm vẻ xa hoa, lãng phí cho tòa cung điện.
Tuy nhiên, những bảo vật quý giá đã được uẩn dưỡng (*) đến mức toàn thân phát ra ánh sáng tuyệt đẹp đó lại bị vứt tứ tung trên mặt đất cứ như những món hàng bán rẻ tiền. Nếu có ai đó nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ kêu đau một tiếng phung phí của trời.
(*) Uẩn dưỡng: đại khái có thể hiểu là rèn giũa.
Nhưng tiếc rằng bên trong tòa cung điện này không có bất kì ai, chỉ có một quả trứng rồng khổng lồ cao bằng nửa thân người đang được đặt trên chiếc giường êm ái đằng kia.
Toàn bộ quả trứng đều là màu trắng tinh khiết, chỉ khi ánh hào quang của mấy viên đá quý vô tình lướt qua hoặc thậm chí là phản chiếu thẳng vào quả trứng thì mới xuất hiện những hoa văn vảy rồng thoáng qua trên lớp vỏ trắng như tuyết.
Hoa văn vảy rồng thoát ẩn thoát hiện, tựa như là trứng rồng đang hô hấp.
Bên dưới quả trứng được phủ kín một lớp Nguyệt Linh Thảo.
Nguyệt Linh Thảo là loại cỏ không rễ, hấp thụ tinh hoa của đất trời, có hình móc câu giống như mặt trăng, lá cỏ màu trắng ngần tỏa ra sắc quang nhè nhẹ hệt như ánh trăng khuyết, có thể tự soi sáng, cũng có thể tự sinh ra linh khí thuần khiết.
Loại thực vật này có thể tự sản sinh ra linh khí khi trưởng thành, đây là điều cực kỳ hiếm cho dù nó ở thế giới nào đi nữa. Nếu ai sở hữu được Nguyệt Linh Thảo, thì phải đem nó đi tinh chỉnh thành một tấm đệm lót và ngồi tu luyện trên đó hàng ngày để phát huy được công dụng của Nguyệt Linh Thảo.
Nhưng trong cung điện này, Nguyệt Linh Thảo hiếm có khó tìm kia lại chẳng khác gì cỏ dại để lót tổ chim, cả trăm ngàn cây cỏ đều nằm lót dưới trứng rồng.
Lượng linh khí (*) được tạo ra bởi Nguyệt Linh Thảo quá nhiều nên đã tạo thành một lớp sương linh khí vô cùng đáng kể, cứ như một chiếc chăn bao bọc xung quanh quả trứng rồng, thời thời khắc khắc tẩm bổ cho chú rồng con bên trong quả trứng.
(*) Linh khí: một loại khí có trong thiên địa giúp cho người tu tiên hấp thụ và tăng tu vi ( level).
Nếu nhìn từ từ từng chỗ một, có thể thấy rằng những bảo vật nằm rải rác khắp nơi trong cung điện đều được lựa chọn rất tỉ mỉ cẩn thận, tất cả đều có màu sắc tươi sáng, ánh hào quang mềm mại nhu hòa.
Long tộc vốn dĩ thích những bảo vật lấp lánh rực rỡ, nhưng vì rồng con vẫn còn chưa vỡ vỏ nên các bảo vật được chọn đều là những thứ mang linh khí tinh thuần, không quá chói lóa dễ gây tổn thương.
Rõ ràng là quả trứng rồng được nâng niu và chăm sóc vô cùng cẩn thận, nhưng không hiểu vì sao lại không có một ai đứng bên cạnh trông chừng.
Rắc, tiếng kêu giòn tan vang lên, quả trứng rồng trên chiếc giường mềm mại vỡ ra một vết nứt nhỏ.
Một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn từ bên trong nỗ lực moi tới moi lui, đào ra một lỗ nhỏ từ vết nứt của lớp vỏ.
Ngay sau đó, có đôi mắt to tròn đen bóng như quả nho kề sát vô lỗ nhỏ, vừa ngây thơ vừa tò mò quan sát bên ngoài.
Sau khi quan sát một lúc, thấy không có ai bên ngoài, y cố gắng hết sức banh cái lỗ nhỏ cho to ra, muốn phá vỡ lớp vỏ đang bao bọc mình.
Long tộc sinh ra đã cường đại, huyết mạch thuần túy, đoạt được truyền thừa liền mạnh bao nhiêu.
Trứng rồng được tu luyện 300 năm, gồm 100 năm tinh hoa máu huyết để đúc thành thân thể, 100 năm sinh ra trí tuệ, 100 năm hấp thu truyền thừa.
Vào ngày mà một ấu tể rồng con bình thường vỡ vỏ, nó liền sở hữu thần lực vô thượng, chỉ cần một cái vẫy đuôi nhẹ là có thể đem vỏ trứng cực kỳ cứng rắn phá vỡ.
Đáng tiếc, rồng con trong quả trứng trắng ngần này lại không hề bình thường, bởi vì y vốn dĩ chỉ là một ngọn Long Huyết Thảo hình thành bên cạnh khí tức của rồng.
Long Huyết Thảo là một vị thuốc bổ tuyệt vời cho Long tộc, người ta nói rằng Long Huyết Thảo ban đầu được tạo thành từ dòng máu rồng tinh khiết dưới lớp vảy ngược của Long tộc Thượng Cổ. Mặc dù lời đồn này thật giả không rõ, nhưng chuyện ăn Long Huyết Thảo có thể bổ sung tinh huyết rồng là hoàn toàn chính xác.
Tinh huyết mạnh thì mới thực lực mới cường đại, loại cỏ có thể đem tinh huyết bổ sinh ra Long tộc cường đại này đã ít lại còn hiếm, cho nên Long Huyết Thảo được coi là cực kỳ quý giá.
Cũng vì quý hiếm nên loại tinh hoa này vốn chỉ có thiên sinh đất dưỡng (*) mới có được, thường thường loại cỏ này sẽ bị phát hiện trước khi chúng trưởng thành, mà một khi đã bị phát hiện thì kết cục chỉ có bị hái đi, vì vậy cho đến tận nay, căn bản không có một gốc Long Huyết Thảo nào có thể huyễn hóa thành tinh huyết Long tộc.
(*) Thiên sinh đất dưỡng: trời sinh ra, đất nuôi dưỡng.
Mà y lại là một ngọn Long Huyết Thảo vừa mới sinh ra trí tuệ, chưa kịp học cách hóa ra thân thể thì đã bị một nguồn linh lực uy áp ảnh hưởng đến thảm thương.
Linh lực uy áp che trời lấp đất tràn xuống, y chỉ là một tiểu linh cỏ mới có trí tuệ, yếu ớt bất lực lại đáng thương không chạy được nên chỉ đành nhắm mắt chấp nhận số phận.
Không ngờ, sau khi mở mắt ra lại, y đã bị mắc kẹt trong khoảng không gian màu trắng này.
Tiểu linh cỏ không biết chuyện gì đang xảy ra, dù sao trước mắt y cũng chưa phải là Long Huyết Thảo thành tinh, cho nên y không có bất kỳ truyền thừa nào về thế giới này.
Không có truyền thừa của Long Huyết Thảo, cũng không có truyền thừa của Long tộc, cho nên sự nhận biết của y về thế giới này hoàn toàn trống rỗng.
Thật vất vả chờ cái 'người' bên ngoài luôn miệng cả ngày nói mấy lời mà y nghe không hiểu nhưng trên người lại tỏa ra một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ kia rời đi, tiểu linh cỏ lúc này mới dám phá vỡ cái vỏ bọc đang nhốt y.
Đáng tiếc là y không có truyền thừa của Long tộc, mà cho dù có đi chăng nữa, y cũng không thể dùng được sức mạnh của bản thân cho đến khi có ai đó dạy y, cho nên muốn phá vỡ vỏ trứng rồng bằng tay không cũng không phải chuyện dễ dàng.
Hai cái móng vuốt nhỏ đều đỏ cả lên, cái khe bị nứt lúc trước cũng chỉ lớn hơn một chút, đến tay còn không duỗi ra được, huống chi là bò nguyên người ra ngoài.
Sau khi đào được một lúc lâu, tiểu linh cỏ mệt đến mức muốn buông xuôi tất cả mà nằm xuống nghỉ ngơi thì bên ngoài lại có một làn sóng linh lực khác truyền tới.
Hơi thở phát ra hoàn toàn khác với hơi thở của 'người' nói chuyện với y hàng ngày, tiểu linh cỏ sợ hãi trốn trong vỏ trứng không dám cử động, đôi mắt đen láy theo bản năng lộ ra vẻ sợ hãi khi phải đối mặt với một cường giả vô danh.
Có một điều y không biết, vết nứt trên vỏ trứng đã làm rò rỉ lượng long khí ra ngoài, thu hút thiên địch của loài rồng, chim ngàn đầu thuộc Điểu tộc.
Thật ra cũng không tính là thiên địch, thời xưa Điểu tộc là đại gia thống lĩnh hùng bá một phương, chưa nói đến việc địa vị có ngang hàng với Long tộc hay không, nhưng chúng ít nhiều vẫn có đủ sức chiến đấu một trận ra trò với Long tộc. Chỉ tiếc rằng ngàn năm trôi qua, hậu duệ của Điểu tộc yếu hơn thế hệ trước rất nhiều, cuối cùng cũng không có thành tựu gì.
Nhưng bản chất của kẻ săn rồng đã khắc sâu vào máu.
Khi gặp những con rồng có hơi thở yếu, bản tính của chúng sẽ kêu gọi ra đánh, còn khi gặp những con rồng có hơi thở cường đại, chúng sẽ tự động bỏ chạy theo bản năng.
Vốn dĩ con chim ngàn đầu này chỉ đang thèm muốn lượng long khí hấp dẫn ở khu vực này và với lượng long khí mạnh mẽ như vậy, nó biết ở đây nhất định phải có một con rồng đang trú ngụ, nhưng vì khí tức của đối phương quá mạnh, nó không dám đi qua.
Lúc vừa định rời đi, nó liền ngửi thấy một luồng long khí nhàn nhạt, chính là một luồng khí tức mới, đối với chúng, ấu tể của Long tộc so với những con rồng trưởng thành còn hấp dẫn hơn, cho dù sợ hãi thứ khí tức mạnh mẽ kia, nhưng nó lại không kìm được bản tính của mình, bí quá hóa liều một phen.
Cẩn thận lẻn vào Long cung, nó nhìn thấy một quả trứng rồng đang vỡ vỏ.
Đôi mắt của chim ngàn đầu bỗng đỏ rực lên trong phút chốc, dục vọng ăn thịt rồng mãnh liệt đã đánh tan mọi lý trí, nó đột nhiên tiến đến, dùng cái mỏ dài cứng rắn của mình xuyên thẳng vào vỏ trứng.
Vỏ trứng mà tiểu linh cỏ dùng nửa ngày để cố gắng phá vỡ nháy mắt đã bị cái mỏ dài đâm vào, ngay lập tức liền vỡ ra thành từng mảnh.
Nhìn con quái điểu vừa lạ vừa to lớn trước mặt, cùng với ánh mắt tràn đầy ghê tởm kia, dù có ngu đến mức nào đi nữa, y cũng biết đối phương rất mạnh và hung ác, hơn nữa còn muốn ăn thịt mình.
Mất đi sự bảo vệ của vỏ trứng, tiểu linh cỏ đứng dậy muốn bỏ chạy.
Nhưng trước nay y chưa từng biến thành hình người, tuy rằng sau khi xuyên vô vỏ trứng thì đã mọc ra tay chân nhưng lại chưa từng đứng lên đi lại bao giờ, thế nên dù muốn chạy, tay chân cũng không nghe lời, phịch một tiếng, cả người liền ngã nhào trên mặt đất.
Con chim ngàn đầu này chưa tu thành hình người, nhưng tâm tư đã thành thục, nó biết cung điện này không phải Long cung, tối đa chỉ có thể coi là một tòa cung điện bình thường, nhưng ở đây lại có một con rồng trưởng thành trú ngụ, vì vậy nó phải tốc chiến tốc thắng mới có thể an toàn rời khỏi.
Thấy rồng con muốn bò đi, chim ngàn đầu dang đôi cánh khổng lồ, cái mỏ dài gặm lấy cái cổ non mịn của rồng con lên rồi bay đi.
Bị gặm lên, lại còn đột nhiên bay lơ lửng trên bầu trời, tiếng khóc còn chưa kịp thoát ra khỏi cổ họng, tiểu linh cỏ nhỏ bé triệt để bị dọa sợ đến mức hóa thành hình dạng rồng. Đấy là một tiểu bạch long dễ thương, trên người vẫn còn dính chất lỏng màu trắng của trứng, trơn trượt tuột khỏi miệng chim ngàn đầu.
Chim ngàn đầu lập tức cúi người bay xuống đuổi theo, nhưng không ngờ lại có một tà áo trắng tốc độ so với nó còn nhanh hơn quấn lấy tiểu bạch long.
Giữa những tầng mây, một thân gấm sắc huyền phục (*) nam tử đứng trên đó, mắt phượng mày ngài, cơ như tuyết (*), đôi môi đỏ tươi, mái tóc đen dài như mực bay trong gió, nhìn tựa như trích tiên không nhiễm bụi trần, nhưng lại lộ ra một cỗ bễ nghễ bá khí, hắn khẽ nhướng mắt, đây là một cảnh tượng choáng ngợp mà cả đất trời cũng phải sững sờ.
(*) Gấm sắc huyền phục: bộ y phục làm bằng vải gấm màu đen.
(*) Cơ như tuyết ( 肌如雪): da trắng như tuyết.
Cặp mắt kia từ trước đến nay vốn luôn lạnh lẽo, nhưng giờ phút này tựa hồ như hơi lộ ra một tia nghi hoặc mà nhìn tiểu ấu tể bạch long bị tấm vải lụa trắng bọc lại được hắn ôm trong lồng ngực.
Thời Uyên chỉ vô tình đi ngang qua, nhưng hắn lại đột nhiên cảm nhận được một cỗ long khí xa lạ, vì vậy liền thả chậm tốc độ bay xuống một giây.
Chính trong khoảng một giây đó, hắn nhìn thấy một con rồng trắng nhỏ xíu từ trên trời rơi xuống cách đó một trăm thước.
Gần như trong tích tắc, Thời Uyên bay đến chỗ tiểu bạch long đang rơi xuống, phóng dải lụa trắng quấn lấy tiểu bạch long kéo ôm vào lòng.
Tiểu bạch long trong ngực vô cùng non mịn, thậm chí còn chưa mọc sừng, cơ thể dích đầy dịch trứng mới nở, móng vuốt non mềm, phiếm thịt hồng hồng phấn nộn, cặp mắt đen to tròn đầy hoảng sợ, khóe mắt còn vương vấn vài giọt nước mắt chưa kịp rơi xuống.
Vô luận là khí tức hay dáng vẻ, trong mắt Thời Uyên chỉ có một chữ, yếu ớt.
Hắn chưa bao giờ nhìn thấy một con rồng nào yếu ớt như vậy.
Nhưng cho dù nó có yếu ớt đi nữa, thì cũng đâu đến nỗi có thể bị người khác ức hiếp.
Nhìn con chim ngàn đầu đang sà xuống, không cần nghĩ cũng biết lý do vì sao con rồng nhỏ này lại từ trên trời rơi xuống.
Khoảnh khắc cảm nhận được khí tức của Thời Uyên, lý trí của con chim ngàn đầu bị bản tính ăn thịt rồng cuốn trôi cuối cùng cũng quay trở về. Tiểu ấu tể bạch long nó còn có thể đối phó được, nhưng nếu là Long tộc trưởng thành thì chắc chắn là nó không thể.
Ngay lúc lý trí trở lại, chim ngàn đầu trực tiếp quay đi muốn chạy trốn.
Thời Uyên biểu tình bất biến, hắn chỉ ôm lấy rồng nhỏ trên tay rồi xoay người rời đi.
Ngay khi hắn vừa xoay người, con chim ngàn đầu khổng lồ phía sau liền bị một đạo linh lực nồng đậm đánh xuyên qua, cơ thể còn chưa kịp truyền đến cảm giác đau đớn, toàn bộ thân chim đã trực tiếp nổ tung ở giữa không trung.
Khí hải (*) vỡ tan, yêu đan vỡ vụn, huyết nhục yêu cốt như mưa châu khuynh sái (*), trong chốc lát, thần hồn đều bị hủy diệt.
(*) Khí hải ( 气海): Khí hải là một trong 36 đại huyệt trên cơ thể và nó được xem là huyệt đạo căn bản giúp cơ thể được bồi bổ sinh khí, mang đến nguồn năng lượng dồi dào, cung cấp sự sống.
(*) Huyết nhục yêu cốt như mưa châu khuynh sái: máu, da thịt, xương cốt như hạt mưa rơi vương vãi.
Trước khi màn sương máu phun ra văng tới chỗ hắn, liền bị một tầng kết giới vô hình che chắn, không thể chạm tới Thời Uyên dù chỉ một chút.
Thậm chí bé rồng nhỏ trong lòng hắn còn không biết, con quái điểu khổng lồ vừa định nuốt y vào bụng lúc nãy giờ đây đã biến thành một đống thịt nát.
Sau khi Thời Uyên ôm tiểu long con rời khỏi đấy. Long Thập Thất thật vất vả đem đóa hoa rồng trở về để chuẩn bị nghênh đón tiểu ấu tể vừa vỡ vỏ, nhưng khi nhìn đến vỏ trứng đã vỡ nát cùng bảo vật vương vãi khắp nơi trên mặt đất, hơn nữa còn lưu lại khí tức tàn dư của chim ngàn đầu, Long Thập Thất bỗng chốc tức giận đến hai mắt đỏ rực.
Một tia chớp lóe lên, con cự long đỏ sẫm khổng lồ lao lên trời, gầm rú rống giận, làm hỗn loạn khiến cho mặt đất xung quanh không ngừng rung động.
" Chim ngàn đầu! Dám cướp mất con ta, ta sẽ diệt toàn tộc của ngươi!!! "
Dư âm chấn động trời đất, thân ảnh đỏ sẫm dần biến mất trong làn mây, hướng thẳng về hang ổ của lũ quái điểu ngàn đầu.
==================================
Lần đầu làm về cổ trang tu chân nên còn nhiều sai sót, câu từ sẽ không được mượt mà, thậm chí là có chút khó hiểu, mong các bạn nhẹ nhàng góp ý, thật sự là dịch truyện cổ trang khó hơn hiện đại tương lai gấp mấy lần lun í (。╥﹏╥。)