Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 657



Nếu tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng nước ngoài: Thì không cần phải có tiền, chỉ cần có thể vào được công ty Viên Tinh là có thể có cơ hội để chứng minh được năng lực của mình.

Cố Vân Khê: Mọi người vui là được rồi.

Khương Nghị và Cố Vân Thải sắp kết hôn.

Khi nghe tin, Cố Hải Triều đã hung hăng đánh Khương Nghị một trận, sau đó anh mới bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho em gái.

Một ngày, bốn anh em cùng nhau tụ tập cùng một chỗ để kiểm tra của hồi môn cho Cố Vân Thải. Số hồi môn này thật sự rất nhiều, rất may bọn họ đã phân loại nó đâu vào đó.

Cố Hải Triều không chỉ cho thuê một khách sạn có tiếng nhất nằm trong trung tâm thành phố, mà anh còn mua thêm một chiếc xe, loại tương tự như lúc Cố Vân Khê xuất giá, để đưa rước cô ấy.

Cố Vân Thải ngơ ngác nhìn anh trai của mình: "Anh, không cần đâu, em có tiền, em có thể tự mua xe được."

"Tiền của em thì em cứ giữ lấy, còn phần đồ cưới này là của nhà mẹ đẻ chuẩn bị cho em." Cố Hải Triều thân làm anh cả, thì cũng chính là người đứng đầu một nhà, nên anh có trách nhiệm thay cha mẹ để đứng ra để lập gia đình cho các em mình. "Mặc dù chúng ta không có cha mẹ, nhưng lúc các em lập gia đình, anh sẽ không để cho mọi người được phép cười nhạo các em, bọn họ chỉ có thể hâm mộ mà thôi."

Hốc mắt Cố Vân Thải đỏ lên, nói: "Anh, cám ơn anh, anh vĩnh viễn là người anh đáng tin cậy nhất trong lòng em. Anh ở đây, thì nhà của chúng em cũng ở ngay đây.”

Đối với những người như bọn họ, thì nơi có người thân chính là nhà.

Cố Hải Triều sờ sờ tóc em gái, trong mắt có chút không nỡ, nói: "Tính tình em dịu dàng, lại quá hiểu chuyện. Thật sự mà nói, người anh không yên lòng nhất chính là em. Em phải nhớ kỹ, đối với đàn ông ngàn vạn lần không thể quá tin được, dù sao thì đàn ông đều là lũ cặn bã, bọn hắn khi có được em thì sẽ càng không trân trọng em.”

Cố Vân Thải nhịn không được cười, nói: "Anh, anh cũng là đàn ông.”

“Đều giống nhau thôi. "Cố Hải Triều vì sự hiểu chuyện của em gái mình mà tan nát cõi lòng: " Người thiện lương thì sẽ bị người ta khi dễ, bắt nạt. Nhớ kỹ lời anh trai nói, làm người không thể quá thiện lương được.”

Em gái ngốc của anh thế nhưng lại dám cùng tên Khương Nghị kia vụng trộm nói chuyện yêu đương, đến khi bọn chúng tách ra vậy mà anh lại không biết gì. Hiện tại cô lại sống c.h.ế.t muốn gả cho hắn, thử nói xem anh không tức giận sao được. Xem ra, cái tên Khương Nghị này rất không an phận, hắn không phải là đối tượng tốt mà anh tìm. Nhưng ngặt cái, đứa em gái này của mình lại quá thành thật, không chịu tìm một người đàn ông ôn nhu, bao dung sống cho thật tốt mà lại một hai muốn chọn hắn. Anh thật sự không có cách nào khác.

Cố Hải Ba cũng có chút không yên lòng, nói: "Anh cả nói đúng, bất kỳ một mối quan hệ tốt nào cũng là việc đôi bên cùng nhau trả giá, cùng nhau nhân nhượng. Cho dù là bên, nếu chỉ có một bên chịu nhượng bộ thì đó tuyệt đối cũng không phải là chuyện tốt.”

Anh từ trước đến giờ không lo lắng Cố Vân Khê sẽ chịu thiệt, bởi vì cho dù em gái anh ở trong bất kỳ mối quan hệ nào cũng sẽ không để mình bị thiệt, mà tên Từ Thiệu thì từ nhỏ đã luôn đi theo cô, trong lòng lúc nào cũng là hình bóng của cô. Nhưng Cố Vân Thải thì lại không giống vậy, dù sao tính cách của cô quá mềm mỏng lại hay nhân nhượng, nếu không cẩn thận rất dễ bị chịu thiệt.

Cố Vân Khê ngồi một bên xem danh sách đồ cưới bỗng nhiên nhìn qua, nói: "Anh, hình như anh rất có kinh nghiệm, anh có bạn gái rồi sao?"

Cố Hải Ba nghe cô nói vậy thì như bị sặc nước miếng của mình, nói: "Khụ khụ, không có.”

Cố Vân Khê nhìn thấy hết, vui mừng cười nói: "Anh, tai anh đỏ rồi.”

Mọi người đều nhìn qua, vui vẻ cười: "Ha ha ha.”

Cố Hải Triều vô cùng kích động, nói, "Hải Ba, nếu em có đối tượng thì nhất định phải nói cho anh biết, anh cưới vợ cho em.”

Hai em gái hiện tại cũng đã gả đi, bây giờ chỉ cần anh đem chung thân đại sự của em trai mình giải quyết xong, thì anh cũng coi như đã là hoàn thành nhiệm vụ của cha mẹ giao cho mình.

Cố Hải Ba chần chờ một chút, nhưng mà thôi quên đi, vẫn là nói thật thì hơn. “Tạm thời còn chưa giải quyết xong, vẫn còn đang theo đuổi.”

Quả nhiên là có người trong lòng, Cố Vân Khê mặt mày vui vẻ nghĩ, anh trai, anh cũng đã đến tuổi lập gia đình rồi. “Là ai vậy? Chúng ta có biết đến cô ấy không?”

Mặc kệ bọn họ hỏi thế nào, Cố Hải Ba cũng không chịu tiết lộ nửa lời.

Anh không chịu được nữa, nên đã chủ động đổi đề tài: "Chị, đây là quà cưới em và em gái tặng chị.”

Là cổ phần của công ty Internet, hai anh em mỗi người bỏ ra 1%.