Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 68



Trên đường trở lại, Cố Hải Triều cưỡi xe ba bánh yêu thích, vừa liên miên cằn nhằn không dứt.

“Tiểu Khê, anh biết em rất thông minh, là một tiểu thiên tài, nhưng em còn chưa hiểu rõ lòng người phức tạp, không biết phòng bị, anh nói em nghe, em không được đi theo người lạ, phải tránh giao tiếp sâu sắc, vừa rồi em còn đem kỹ thuật quan trọng nhất giao cho hắn, sao em lại ngây thơ như vậy?”

Hiện tại anh lại cảm thấy em gái nhà mình là một đứa trẻ ngây thơ, quá dễ dàng tin tưởng người khác.

Cố Vân Khê không phải đánh cược nhân tính, mà là, nếu Tề Thiệu dám giở trò quỷ, cô tự có trăm ngàn loại thủ đoạn ứng đối.

Nhưng, lời này không thể nói ra.

“Em biết quá mức điên cuồng, nhưng luyến tiếc cái nhỏ thì không bắt được sói, cầu phú quý trong hiểm nguy mà.”

Lui một vạn bước mà nói, cô có đủ mạnh mẽ để thử sai.

Cho dù con đường này bị cắt đứt, thì cô vẫn còn có biện pháp kiếm tiền khác.

Một tay này, đi khắp thiên hạ cũng không sợ.

Cố Hải Triều không có biện pháp gì với cô, em gái cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức quật cường.

Hy vọng thằng nhóc đó là người tốt.

Hai anh em Cố gia lái xe ba bánh tạo hình rất khác biệt vào ngõ nhỏ, liền dẫn tới một đợt vây xem cuồng nhiệt.

“Oa oa, đây là xe gì? Sao đẹp như vậy?”

"Đâu chỉ đẹp mắt, còn rất thực dụng, tôi cũng muốn mua một chiếc, cả nhà đi đâu cũng đủ dùng, Hải Triều, xe này ở đâu ra thế?"

"Sư phụ cháu cho cháu mượn để kéo hàng, cháu cũng không biết ông ấy lấy ở đâu ra." Cố Hải Triều tùy tiện tìm một lý do, quỷ mới biết chiếc xe cải tiến này đáng giá bao nhiêu tiền.

Dù sao, chắc chắn rất đắt.

Những người khác đồng loạt vây quanh, cái này có thể so với xe thể thao hiện đại, tự nhiên dẫn đến tiếng vang cực lớn, ai cũng muốn nhìn nhiều một chút, thậm chí bắt đầu sờ s0ạng một phen, tạo thành biển người chen chúc tấp nập.

Bất cứ lúc nào, sức hấp dẫn của xe đối với người đàn ông luôn đặc biệt lớn, chú Thích hai mắt càng tỏa sáng, "Hải Triều, chiếc xe này có thể cho chủ lái thử không?"

“Ách?” Hải Triều chần chờ một chút, nhìn về phía Cố Vân Khê, phải làm sao đây?

Có người chú ý tới, liền cười trêu ghẹo, "Việc này còn phải hỏi em gái nhà cháu sao? Cố Hải Triều, cháu là anh lớn trong nhà đấy.”

Cố Vân Khê không nghĩ tới chiếc xe này lại được hoan nghênh như vậy, cũng có chút rầu rĩ, về sau ai cũng muốn mượn, nhưng làm sao bây giờ? “Anh cả, em đang lo lắng một chuyện?” “Chuyện gì?”

Đầu óc Cố Vân Khê xoay chuyển rất nhanh, "Sợ để chú Thích lái thử, thì tất cả mọi người sẽ đánh nhau.”

Mọi người ầm ầm cười to, không có một ai tin tưởng lời trẻ con nói.

Ai ngờ, chờ chú Thích lái thử xe ba bánh thì tất cả mọi người đều muốn điên rồi.

A a a, tốc độ nhanh như vậy, nhanh như chớp, đây không phải là xe ba bánh bình thường! Là lắp động cơ sao?

Muốn, làm sao bây giờ?!

“Mau để tôi lái thử xem.”

“Chú Thích, chú mau xuống đây đi, để bọn tôi lên.”

“Tôi lên trước.”

“Tôi, tôi, tôi, phải là tôi, quan hệ giữa tôi và Cố gia là tốt nhất.”

“Tôi cùng Hải Triều là anh em tốt! Nên để tôi thử trước.”

Vì tranh nhau quyền lái thử xe ba bánh, một đám đàn ông tranh đến mặt đỏ tới mang tai, sắp đánh nhau rồi.

Cái này đặc biệt thái quá.

Đàn ông a, chính là ngây thơ như vậy.

Chú Thích lưu luyến không nỡ rời mà đi xuống khỏi xe ba bánh, còn đang nhớ lại tư vị một đường chạy như bay, thật sảng khoái.

“Hải Triều, chú nhờ cháu một việc, giúp chú hỏi thăm sư phụ cháu, xe này lấy ở đâu ra, chú muốn mua một chiếc, đắt bao nhiêu cũng mua.”

Không mua nổi xe con, thì mua một chiếc xe như vậy cũng được.

Cố Hải Triều trợn mắt há hốc mồm, có cần phải như vậy không?

Cố Vân Khê cũng phát hiện ra vấn đề này, chiếc xe này dường như quá bắt mắt, "Được rồi, chuyện chú Thích giao phó, cứ để anh em chúng ta lo.”

Nhưng vào lúc này, anh em Cố Gia Bảo ở nhị phòng cũng liều mạng chen vào đám người, "Anh họ, em cũng muốn lái chiếc xe ba bánh này, ngay bây giờ, lập tức.”

Thằng nhóc này vừa mở miệng chính là giọng điệu mệnh lệnh, đây là thói quen từ trước đến nay.