Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính

Chương 4



Buổi tối ngày hôm qua Mộc Yên thấy Tư Vũ tag, liền vào Weibo của cô ấy, thấy bộ truyện tranh phong cách chibi 《 Công Lược Thời Thượng 》.

Mộc Yên từng là phó chủ biên tạp chí truyện tranh nổi tiếng trong nước, được "Tranh và chữ" lúc đấy mới thành lập thuê làm chủ biên với mức lương khá cao, thực ra vấn đề chiêu mộ tác giả không cần cô đi quản, nhưng ngày hôm qua trong lúc vô tình thấy truyện tranh của Tư Vũ, trong lòng cô lập tức sinh ra một loại dự cảm mãnh liệt:

Người này, tương lai nhất định sẽ hot!

Dù bút danh "Cẩm Lí" chưa từng có một tác phẩm nào, nhưng phong cách của cô ấy rất thuần thục, hơn nữa ý tưởng lại sáng tạo, truyện tranh mới có vài chương đầu, liền gợi lên hứng thú của người đọc, tình tiết vừa đấm vừa xoa khiến người ta muốn ngừng không được, từ điều này là có thể nhìn ra, Cẩm Lí tuyệt đối không phải người mới.

Mộc Yên không khỏi hoài nghi, chẳng nhẽ là tài khoản nhỏ của vị nào đó? Nhưng trong phạm vi mà cô biết, không có tác giả nào theo phong cách này a!

Tuy rằng có chút nghi ngờ, nhưng Mộc Yên vẫn vươn ra cành oliu cho Tư Vũ, nói đùa, hiện tại "Tranh và chữ" đang là thời điểm cần nhân tài, chất lượng tác phẩm của Cẩm Lí chẳng còn lời gì để nói, không thấy có rất nhiều V lớn chia sẻ sao, nếu như bị đối thủ cạnh tranh đào góc tường, cô đi đâu mà khóc nha!

Bởi vì đột nhiên đào được một hạt giống tốt, Mộc Yên hận không thể để Cẩm Lí lập tức trả lời, nhưng mà chờ đã lâu, tin nhắn vẫn chưa hề có động tĩnh, Mộc Yên có chút thất vọng, nhưng cũng chỉ có thể tự an ủi chính mình, nói không chừng người ta đã đi ngủ rồi?

Kết quả ngày hôm sau vừa tỉnh dậy, cô kinh hỉ phát hiện, Cẩm Lí hồi âm!

Nhưng mà tin nhắn trả lời chỉ có ngắn ngủn một câu: 【 Được, thật cao hứng khi hợp tác cùng mọi người. 】

Dù Mộc Yên kinh nghiệm phong phú, cũng sửng sốt một hồi: Không đúng, nào có ai giống Cẩm Lí như vậy hỏi cũng không hỏi một câu liền lập tức đồng ý a? Cô không sợ bị người khác lừa sao!

Mộc Yên từng nói chuyện qua rất nhiều loại tác giả, bọn họ ỷ vào có chút tài hoa, liền không để ai vào mắt, cùng bọn họ cãi nhau người mệt nhất chính là mình, đây vẫn là lần đầu tiên Mộc Yên thấy người tùy tính như vậy.

Có lẽ do tâm lý xem trọng người tài quấy phá, Mộc Yên có chút không đành lòng nhìn Cẩm Lí "Đơn thuần" như thế, đặt một giả thiết là vị này chỉ chú tâm vào vẽ tranh không rành thế sự, trong lòng thầm nghĩ, nếu Cẩm Lí tín nhiệm "Tranh và chữ" đến vậy, bọn họ cũng không thể phụ cô mới đúng! Đứa nhỏ này cũng không hề có lòng phòng bị, chậc, nếu là người chính mình đề cử, về sau phải chiếu cố nhiều một chút, miễn cho Cẩm Lí ngày nào đó bị người ta lừa cũng không biết.

Tư Vũ hoàn toàn không hiểu được chỉ với một câu, Mộc Yên có thể lien tưởng tới nhiều thứ đến vậy, thậm chí còn chưa kí hợp đồng chính thức, đã có lòng trìu mến đối với cô.

Trời đất chứng giám, kiếp trước cô là họa sĩ truyện tranh, ra ra vào vào mấy công ty Network Platform (Nền tảng mạng), đã sớm thăm dò tìm hiểu kĩ các bản hợp đồng, trong từng câu chữ có bẫy hay không, cô liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra tới, bởi vậy mới thoải mái hào phóng đáp ứng lời mời của "Tranh và chữ".

Hai bên đều có ý tốt với nhau, nói chuyện vô cùng thông thuận, chỉ với một buổi sáng, Tư Vũ đã ký kết xong hợp đồng với Mộc Yên. Nhưng Tư Vũ rất kinh ngạc, cô chưa hề mở lời, Mộc Yên đã chủ động đưa ra rất nhiều điều kiện hậu đãi, giống như sợ cô sẽ chạy mất.

"Em còn chương truyện nào không? Trang chủ của "Tranh và chữ" có một đề mục đề cử các tác giả mới, vị trí này rất nổi bật, nếu tác phẩm của em được đăng tải lên, chị có thể giúp em lấy được vị trí này." Rốt cuộc ký xong hợp đồng với hạt mầm tốt, Mộc Yên nhẹ nhàng thở ra, đồng thời tâm tư cũng xoay chuyển, lập tức bắt đầu chuẩn bị cho đứa nhỏ ngốc nhà mình.

"Có, dù còn...... Nhưng có nhanh quá hay không, không chờ thêm một khoảng thời gian nữa sao?" Tư Vũ có chút không hiểu, đãi ngộ tốt như vậy! Kiếp trước lúc cô cực kỳ nổi tiếng, mới có đãi ngộ như vậy nha, nhưng hiện giờ cô mới chỉ là người mới nhập đạo!

"Không phải lo gì cả, em nghe chị là được." Là một chủ biên có quyền lực nói một không hai, Mộc Yên nghĩ rằng đây chỉ là một việc nhỏ, cô muốn nâng ai, chút nguồn lực này có là gì! Cô từng nói Cẩm Lí có thể hot, liền nhất định sẽ làm được!

Vì thế, sau khi Mộc Yên "bật đèn xanh", trong vòng một ngày Tư Vũ đã thỏa thuận xong hợp đồng, cũng đăng tải 2 chương 《 Công Lược Thời Thượng 》lên "Tranh và chữ"

Bởi vì Mộc Yên vỗ ngực đảm bảo hết thảy sự tình giao cho cô chuẩn bị, Tư Vũ chỉ cần an tâm vẽ tranh là được rồi, thân thể Tư Vũ thật sự quá yếu, cũng không dư sức chú ý những việc vặt vãnh này, bởi vậy sau khi giao xong bản thảo, Tư Vũ cũng không có lo lắng.

Trợ lý của《 Phong Thượng 》chủ động gọi điện thoại tới, nói ảnh chụp đã rửa xong, làm Tư Vũ đi một chuyến, đồng thời trả thù lao cho cô.

Tư Vũ nhìn thẻ ngân hàng, tiền không nhiều lắm, chỉ có hai vạn. Công ty quản lý của cô còn lấy mất một nửa, nên vào tay chỉ có một vạn, nghe qua trợ lý nói, một vạn ấy là Vu Linh xuất tiền túi ra để thêm vào, xem như là tiền bồi thường.

Hai vạn a...... Tư Vũ vỗ ngực, cảm thấy ẩn ẩn đau, chút tiền ấy chỉ đủ dùng để mua thuốc, kiên trì ước chừng nhiều nhất nửa tháng, bởi vì bệnh này cần rất nhiều thuốc quý, nhưng không uống thuốc sẽ rất khó chịu, gia cảnh Chu Tư Vũ không tốt, nguyên nhân lớn nhất là vì căn bệnh này.

Vấn đề lớn nhất vẫn là tiền...... Tư Vũ thở dài, càng kiên định ý chí quyết tâm phải đổi nghề, ngành người mẫu thực không dễ dàng, tiền lương cũng không nhiều lắm, công ty quản lý còn ăn không nhả xương, cũng khó trách nguyên thân liều mạng bò lên, đặc biệt khi biết có em trai cùng mẹ khác cha Kỷ Lâm liền tìm mọi cách tính kế hắn, đoạt tài nguyên của hắn.

Như bình thường uống xong chén thuốc đắng chát, Tư Vũ đánh xe đi đến công ty Phong Thượng, ngoài dự đoán là, người tới đón cô cư nhiên là Vu Linh.

Chẳng qua trái ngược với lúc chuẩn bị quay chụp, thái độ Vu Linh lúc này ôn hòa rất nhiều, trên mặt có tươi cười: "Đến rồi?Quay chụp lần trước, lão sư Trương Siêu rất vừa lòng, còn nói có cơ hội sẽ hợp tác lại với em, rất may mắn nha!"

Vu Linh cẩn thận nhìn nhìn sắc mặt của Tư Vũ, thấy trên mặt cô không hề có huyết sắc, môi cũng tái nhợt, liền nhớ đến cảnh tượng hộc máu hôm nọ, hỏi nhiều một câu: "Thân thể khá hơn rồi chứ?"

"Chị Linh,bệnh cũ thôi ạ, không cần lo lắng." Tư Vũ ngoan ngoãn trả lời.

Mà lực chú ý của cô, kỳ thật đều đặt ở trên đỉnh đầu Vu Linh. Lần trước tại thời điểm mới gặp, Tư Vũ nhớ trên đỉnh đầu của cô là ánh sáng màu hồng nhạt, nhưng hôm nay lại bị thay thế thành từng giọt sương đen, Vu Linh như cũ vô tri vô giác.

Tư Vũ nhìn qua, còn tưởng là bị bẩn, vì thế nhân lúc Vu Linh quay đi lấy đồ vật, cô phủi tay một cái ——

Ai ngờ, thời điểm tay cô chạm vào giọt sương đen kia, trong đầu cô hiện lên một chút hình ảnh: Đường xá đông đúc, một bé gái đeo balo bị một chiếc ô tô mất khống chế đâm trực diện bay lên, cuối cùng dừng lại trên mặt đất, máu tươi chảy xuôi, hai mắt mất tiêu cự, đám người hoảng sợ...... Mà khuôn mặt của bé gái kia, lại có bảy tám phần giống Vu Linh......

Đoạn ngắn tựa như cưỡi ngựa xem hoa ở trong đầu Tư Vũ chợt lóe rồi biến mất, chờ cô lấy lại tinh thần, liền thở hổn hển.

Đó là gì...... Tương lai sao? Những giọt sương kia ở trên đỉnh đầu Vu Linh, chính mình chạm vào mới thấy những hình ảnh đó, chẳng lẽ nó có quan hệ với Vu Linh sao, ám chỉ Vu Linh hoặc là người thân của cô ấy sẽ xảy ra chuyện?

Tư Vũ nhắm mắt lại thở hắt ra, chậm rãi bình phục trái tim vừa đập kịch liệt, đột nhiên nhìn thấy cảnh máu me này, cô quả thực chịu không nổi.

Vu Linh vốn định nói với cô một vấn đề khác, quay đầu thấy cô như vậy, hoảng sợ: "Em làm sao vậy?" Đừng lại phát bệnh a!

"Không sao ạ, chỉ là đột nhiên có chút không thoải mái, không có gì đáng ngại." Tư Vũ do dự, vẫn là nhìn về phía Vu Linh, hỏi, "Chị Linh, chị có một đứa con gái đúng không ạ?"

Vu Linh sửng sốt: "Đúng vậy." Cô cảm thấy kỳ quái, ngày thường chính mình phân biệt rạch ròi giữa công việc và đời tư, chưa bao giờ nhắc qua về người thân, Chu Tư Vũ làm sao biết được?

Tư Vũ lại hỏi tiếp: "Học tiểu học ạ?"

Vu Linh gật gật đầu: "Năm nay mới vào lớp 6." Thấy bộ dáng Tư Vũ suy tư, cô nhịn không được nói, "Em hỏi để làm gì?"

"Thuận miệng hỏi thôi ạ, nãy em có nghe người ta nhắc tới." Tư Vũ bất động thanh sắc rời đi chủ đề. Cô hiện tại có bảy thành nắm chắc, bé gái xuất hiện trong đoạn hình ảnh kia, hẳn là con gái của Vu Linh, vậy phải chăng nó ám chỉ con gái của Vu Linh sẽ xảy ra tai nạn?

Tư Vũ có chút chần chừ, tuy rằng cô là tác giả của bộ truyện này, nhưng cũng chỉ biết vận mệnh của nhân vật chính,đối với Vu Linh – nhân vật chỉ xuất hiện một lần như vậy, cô cũng không biết quỹ đạo nhân sinh của cô ấy. Huống chi đây là một thế giới chân thật, biến số cũng càng nhiều.

Còn nữa, Tư Vũ không có nắm chắc làn sương đen kia có thực sự biểu hiện như vậy không, không thể trực tiếp cùng Vu Linh nói, con gái của chị sẽ bị tai nạn nha? Người ta không đánh chết cô mới là lạ!

Xem ra chính mình vẫn phải tự đi kiểm nghiệm một chút......

Vu Linh thật nhanh liền quên đi cuộc trò chuyện này, cô một lần nữa nhắc lại: "Đúng rồi, ảnh chụp lần này, chị cùng chủ biên rất vừa lòng, chị cảm thấy với điều kiện của em, có thể tranh thủ rất nhiều cơ hội. Kỷ Lâm, em nghe qua chứ?"

Nghe thấy cái tên này, Tư Vũ không tự giác mà cắn cắn môi.

Kỷ Lâm, cô như thế nào không biết? Kỷ Lâm là nam chính của《 Siêu sao sủng trước cưới sau 》, đồng thời cũng là em trai cùng mẹ khác cha của nguyên thân, nhưng Tư Vũ không nghĩ sẽ từ trong miệng của Vu Linh nghe được tên của hắn.

"Đương nhiên là em biết." Trong lòng Tư Vũ có chút dự cảm bất hảo, nếu nhớ không lầm, tiếp theo chính là cốt truyện chính......

Quả nhiên, Vu Linh tiếp tục nói: "MV mới của Kỷ Lâm đang tìm nữ chính, lịch hẹn vào thứ 6, em phải chuẩn bị tốt đó. Chị kể cho em nghe,công ty Tinh Phi của Kỷ Lâm đã bị Hoàn Nghệ bí mật thu mua, Hoàn Nghệ hiện giờ đang tìm kiếm người mới, em thể hiện tốt một chút, nói không chừng có thể được Hoàn Nghệ nhìn trúng! Công ty quản lý hiện giờ của em đó, ánh mắt không tốt, nơi nơi đều là cạm bẫy, không làm nên cơm cháo gì, em nhất định phải nhảy khỏi hố lửa đó, nên phải bắt lấy cơ hội hiện giờ nha!"

Sau sự việc quay chụp lần trước, nhiếp ảnh gia cùng chủ biên khen Tư Vũ không dứt miệng, nghĩ rằng cô người mẫu này dù mang bệnh cũng cố gắng chụp xong, kết quả lại vô cùng tuyệt vời, chỉ bằng sự chuyên nghiệp này, người trong giới ít có, vì vậy dù lúc đầu ấn tượng không tốt với cô là Vu Linh cũng thay đổi cách nghĩ.

Thấy Tư Vũ sửng sốt, Vu Linh còn tưởng rằng cô không hiểu, lại dặn dò nói: "Tóm lại em phải nhớ kĩ, chỗ dựa của Hoàn Nghệ - Chính là Lục gia ở Dung Thành!"