Xuyên Thành Cố Chấp Đại Lão Tâm Đầu Nhục

Chương 117: 117





Hóa ra cô ta cũng ở đoàn phim à.

Cô còn tưởng hôm nay không có lịch trình nên cô ta cũng sẽ không tới chứ, đang lo tìm không thấy cô ta.

Diệp Tiện nhìn thoáng qua phía sau cô ta, Tiểu Văn bị cái cô cố ý nhìn, nét mặt toát ra vẻ nghi hoặc.

Giang Vãn Trạch, "Phải, tìm em có chút việc.

"
"A? Nhưng mà kế tiếp em còn 2 cảnh nửa.

"
"Không sao, anh chờ ở đây.

"
"Thật sao?" Trình Tĩnh Xu mặt mũi tràn đầy vui mừng mà nhìn Giang Vãn Trạch, tựa như giữa hai người vô cùng ân ái, "Vãn Trạch anh ngươi đối với em thật tốt~em sẽ tranh thủ quay một lần là qua.

"
Cô ta nói xong, cố ý nhìn về phía Diệp Tiện, lại phát hiện Diệp Tiện sớm đã xoay người đi quay phim.


"Action!"
Vì bộ phim chiếu hàng tuần, nên thời gian quay vô cùng gấp rút, phần diễn của nhân vật chính cùng phần diễn của nhân vật phụ cơ hồ là quay cùng lúc với nhau, mấy cái máy quay cơ hồ đều chuyển động liên tục.

Giang Vãn Trạch ngồi ở bên dưới dù che nắng chờ, trợ lý mua tới một ly cà phê, hắn cầm thìa chậm rãi khuấy lên, ánh mắt không tự giác bị người ở xa xa hấp dẫn qua.

Bên cạnh bể bơi là cảnh diễn của Diệp Tiện cùng Khương Hân.

Diệp Tiện cười xấu xa bắt lấy tay Khương Hân, Khương Hân vừa thẹn vừa giận mà đẩy hắn ra, sau khi đem hắn đẩy xuống bể bơi lại hoảng sợ nhảy xuống cứu hắn, Diệp Tiện giả vờ chết đuối, Khương Hân hốt hoảng muỗn hô hấp nhân tạo cho hắn, lúc cúi người từng chút một tiếp cận hắn, Diệp Tiện bỗng nhiên cong môi, mở ra đôi mắt xinh đẹp, "Tỷ tỷ, chị muốn hôn trộm tôi sao?"
Mi mắt hắn cong cong, đường nét không giống nam sinh cường tráng bình thường, ngược lại lại tràn ra một tia mê hoặc hấp dẫn, không phân biệt được nam nữ, tiếng cười như nước suối trong lành, tinh khiết thấu triệt, phảng phất như có thể xuyên qua không khí, truyền đến tai người, lại lafm người nghe cũng bị lây nhiễm hạnh phúc.

Từ khi nào, kỹ thuật diễn của hắn lại tự nhiên như vậy, lời thoại nói đến nước chảy mây trôi, từng cử chỉ hành động lại làm người không dời mắt được.

.

"Ca.

"
Theo dõi hắn hồi lâu, trợ lý bên cạnh lại hô một tiếng, Giang Vãn Trạch mới hồi phục tinh thầ, "Làm sao vậy?"
"Lúc nãy trong nhóm, Tiểu C ca có nói, muốn thêm Diệp Tiện vào, hỏi anh có đồng ý không.

"
"Được.

"
Cái gì? Trợ lý đã làm tốt chuẩn bị sẽ bị hắn từ chối, không nghĩ tới hắn không cần suy nghĩ một chút, liền đồng ý?
"Ca, anh xác định? Anh.

.

Không sợ hắn lại quấn lấy mình nửa sao?"
"Cậu ta không còn giống với lúc trước.

"
Diễn xong, Khương Hân nôn nóng mà cầm khăn lông tới cho Diệp Tiện lau người, Diệp Tiện vội vàng tự mình cầm lấy, "Cảm ơn Hân tỷ.


.

Tiểu Hân, em tự làm là được rồi.

"
Đùa sao, tuy rằng cô bó ngực, tuổi của nguyên chủ cũng còn nhỏ, nhưng cũng là có.

.

Vốn liếng đấy! Nếu như bị cô ấy phát hiện thì phải làm sao.

Khương Hân lại sợ Diệp Tiện cảm mạo, căn bản không tâm tư chú ý tới cái khác, "Tinh Ngu như thế nào còn không tìm cho cậu một trợ lý?"
"Đang tìm, chỉ là em còn chưa chọn được thôi.

"
Lúc Diệp Tiện đang nói chuyện, nhìn thấy Trình Tĩnh Xu kéo Giang Vãn Trạch đi ra phim trường, Tiểu Văn thì quay lại phòng nghỉ thu thập đồ của Trình Tĩnh Xu.

Diệp Tiện vừa lau tóc vừa hướng phòng nghỉ đi đến.

"Tiểu Văn.

"
"?" Tiểu Văn đang thu dọn đồ đạc, nghe kêu thì kỳ quái mà ngẩng đầu nhìn lên, hắn kêu cô làm gì?
Diệp Tiện đi qua, đem cửa phòng nghỉ đóng lại, "Chúng ta nói chuyện đi.


"
Tiểu Văn lập tức bày ra bộ dạng phòng bị mà nhìn hắn, nói chuyện gì? Sẽ không lại là về chuyện lần trước chứ?
Cô không muốn quan tâm hắn, cầm lấy đồ liền muốn đi, Diệp Tiện theo bản năng giữ tay cô lại.

"Tê!"
Không nghĩ đến, Tiểu Văn vừa bị cô đụng đến, lập tức phát ra tiếng rên thống khổ.

"Tôi không dùng lực a.

.

" Diệp Tiện nói đến một nửa như nghĩ tới cái gì, ánh mắt đột nhiên sắc bén, "Trình Tĩnh Xu lại đánh cô nửa?"
Tiểu Văn cúi đầu không nói lời nào, im lặng cam chịu.

Một cơn tức giận bùng lên từ tận đáy lòng, Diệp Tiện buông lỏng cánh tay của cô ra.

.