Tinh thần và cơ thể của hắn gần như đã sụp đổ, có thể chạy trốn được là đã may mắn lắm rồi. Hiện giờ đến sức lực để mở mắt cũng không có, chỉ nghe văng vẳng bên tai một giọng nữ, đang gọi hắn, còn vỗ nhẹ mặt hắn.
Là ai?
Giọng nói rất quen thuộc...
Không kịp suy nghĩ kĩ, hắn lại ngất đi.
Hạ Du Du nhìn nam nhân lại hôn mê, nhíu mày lại, vẻ mặt nghiêm trọng.
Nàng vỗ đến tê tay, vẫn là không gọi dậy được, xem ra quả thật vết thương rất nặng.
Nàng cho cái tên kia đi chầu ông bà, cũng không muốn đổi lại một người chết.
Vừa hay lúc đi lấy nước, lại phát hiện ở bờ bên kia cách đó không xa có một cái hang động nằm khá khuất.
Hạ Du Du suy nghĩ, liền đỡ nam nhân lên, đi về phía hang động.
Hang không sâu, cũng không lớn, không gian cỡ mười mấy mét vuông, trải đầy đá vụn, còn có vài con dơi rắn sâu bọ chiếm cứ.
Hạ Du Du đặt nam nhân xuống trước miệng hang, mình thì giơ bó đuốc đi vào trong kiểm tra.
Đuổi đám dơi đi, lại bắt được một con rắn to bằng nắm tay dài năm sáu mét.
Sau khi dọn dẹp xong cỏ đá, tạo ra một không gian không tệ, nàng mới ra ngoài, khiêng nam nhân vào bên trong, ném lên đống cỏ khô đã trải sẵn.
Lúc vừa phát hiện người, nàng không chú ý kĩ.
Hiện giờ nhìn lại, nam nhân này ít nhất cũng phải cao 1m9.
Vừa rồi thảm hại nằm sấp bên cạnh bờ suối, mặc một bộ quần áo rách nát màu xám, cực kỳ không vừa người, chỗ cổ tay cổ chân bị ngắn một khúc, giống như người lớn trộm mặc đồ trẻ con, bẩn thỉu, cảm giác có chút buồn cười.
Hạ Du Du vừa đoán quần áo của hắn là trộm được, vừa thuần thục lột đồ hắn, bắt đầu kiểm tra miệng vết thương trên người hắn.
Chỉ là, không xem thì không biết, xem xong lại phát hiện ----
Dáng người của nam nhân này cmn thật đẹp!
Phải hình dung thế nào nhỉ?
Chính là chỗ cần gầy thì gầy, chỗ cần có thịt, lại có cơ bắp rất rõ ràng. Đường cong quyến rũ từ eo chạy xuống đùi, phác họa một đôi chân dài miên man, cơ bắp lại phát triển, rõ ràng là một nam nhân trưởng thành có thói quen rèn luyện cơ thể lâu dài. Lại nhìn mặt, đường nét rõ ràng, mũi cao mày kiếm, đôi môi mỏng hơi tái nhợt, hẳn là cũng chỉ mới 25-26 tuổi, còn rất trẻ. Đặt ở hiện đại, chính là minh tinh chỉ cần vài phút là có thể ra mắt thu hút fan hâm mộ.
Nếu dễ dàng chết trong tay nàng, đúng là khiến người ta thương tiếc.
Hạ Du Du thở dài hai tiếng, mới dời ánh mắt lên vết thương cũ trên lưng hắn.
Vài vết thương dài khoảng 20cm, sâu gần 5mm, thoạt nhìn là giống loại vũ khí đại đao của tên sơn tặc kia mới bị nàng giết.
Về phần trên đùi, là vết thương mới, vấn đề không lớn.
Thương thế của nam nhân, nếu là ở mạt thế thì chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi.
Nhưng nếu muốn ở lại đây thì có chút phiền phức.
Lúc Hạ Du Du lên núi, có nói vài câu với Cát Tử Hành.
Với khả năng chữa bệnh của thế giới này, người bị thương sâu trong da thịt, chảy máu nhiều, tỉ lệ tử vong do nhiễm trùng rất cao, có thể nói có thể sống được hay không đều phải xem ông trời có vui lòng cho người đó thêm một cái mạng hay không.
Vết thương này của nam nhân, nếu không xử lý tốt, thì việc lên cơn sốt rồi đi chầu Diêm Vương là chuyện không khó.
Tạm thời Hạ Du Du vẫn chưa muốn để cho hắn chết.
Không nói đến việc phí sức kéo về nhà, chủ yếu là nàng muốn xây dựng doanh trại trên núi thì còn thiếu chút sức lao động.
Đợi người tỉnh lại, xem thử có làm việc được cho nàng hay không, nếu không được, lại nghĩ cách khác để xử lý cũng không muộn.
Cát Tử Hành bị Hạ Du Du vỗ mặt đến tỉnh lại.
Lúc tỉnh lại, chỉ cảm thấy mặt mình nóng rát, hai mắt lờ mờ nhìn thiếu nữ trước mặt.
"Bùi, Bùi nương tử..."
Hắn ta nói lắp bắp, giống như vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhìn Hạ Du Du, lại nhìn chung quanh, nhìn thấy thi thể sơn tặc cách đó không xa, mặt mới biến sắc, nhớ tới những chuyện trước khi ngất đi, không dám tin hỏi Hạ Du Du, "Tên sơn tặc kia..."