Xuyên Thành Nhân Vật Quần Chúng

Chương 20



Thiệu An bị nụ hôn đó làm đó đầu óc đình trệ, nghe Thẩm Lạc nói vậy thì cũng ngơ ngác gật đầu, trong lòng thực ra cũng có một chút mong chờ, mong chuyện cậu nhìn thấy ở trong văn phòng không phải cậu nghĩ, mong Thẩm Lạc không phải cùng minh tinh kia hẹn hò.

Trước kia Thiệu An ít ra chỉ thấp hơn Thẩm Lạc nửa cái đầu, hiện tại cậu chỉ còn đứng cao tới vai của cậu ta, thân hình của Thẩm Lạc cũng to lớn hơn cậu rất nhiều, nếu cậu ta muốn giữ cậu lại thì Thiệu An nhất định không thoát ra được.

Thẩm Lạc suốt ba năm nay luôn nghĩ nếu như gặp lại Thiệu An thì cậu ta sẽ tìm cách làm khó một chút, để trả đũa việc Thiệu An đột ngột bỏ đi năm đó, nhưng khi nhìn thấy nước mắt người thương rơi ra, cậu ta không thể kiên định nổi mà dỗ dành đối phương.

Thẩm Lạc nói rõ ràng từng chữ " Tôi và tên kia không phải cái đó".

Thiệu An không dám nhìn thẳng " Trên mạng đều nói Thẩm đại thiếu gia cùng người minh tinh kia đang hẹn hò".

Thẩm Lạc hơi nhíu mày " Anh không tin phải không?", đợi mãi không thấy Thiệu An đáp lời nên đáp án coi như là đồng ý với điều đó, cậu ta thở dài một hơi " Tôi chính là đang xử lý chuyện này đây!".

Hôm qua Thẩm Lạc có việc tới nhà hàng đó để gặp thám tử mà cậu ta thuê để hàng ngày đóng quân tại sân bay, chính là để nhanh chóng phát hiện ra việc Thiệu An đã về hay chưa, cậu ta vẫn luôn làm vậy suốt ba năm nay.

Trùng hợp tên minh tinh kia ở đâu nhảy ra, không chỉ bằng cách nào biết được việc Thẩm Lạc đang tìm người, còn lấy cớ có thông tin về người kia để ngồi bào bàn của Thẩm Lạc, bức ảnh lan truyền trên mạng là do tên minh tinh này thuê phóng viên chụp trộm lại, cơ bản là muốn ké độ hot.

Chỉ đến sáng nay, tên minh tinh kia nói rằng muốn gặp Thẩm Lạc để thỉnh tội, nhưng lại lợi dùng việc này để quyến rũ cậu ta, sau khi bị Thẩm Lạc thách thức thì tên kia liền không ngại mà cởi sạch đồ trên người.

Thẩm Lạc trăm tính ngàn tính cũng không ngờ cái người thư ký luôn liên lạc với cậu ta về công việc một tuần này lại chính là Thiệu An, lại còn khiến cho anh ấy nhìn thấy tình cảnh dễ gây hiểu lầm đó.

Thiệu An nghe Thẩm Lạc giải thích rõ ràng sự việc đó trong lòng đột nhiên cảm thấy dễ chịu hơn, bởi vì Thẩm Lạc không phải cùng minh tinh kia hẹn hò, nhưng cậu lại nổi cơn ghen, ghen vì Thẩm Lạc nhìn thấy cơ thể của người kia. Cậu nhớ lại cảnh đó, người kia hình như trông cũng rất tuấn tú, da cũng có vẻ rất trắng và mịn màng, so với cậu hình như còn muốn mềm mại hơn, cậu không dám nghĩ liệu bản thân không tới đúng lúc đó thì hai người họ có phải sẽ thật sự xảy ra chuyện đó hay không.

Thẩm Lạc dùng hai tay ôm má của Thiệu An bắt cậu phải nhìn vào mắt cậu ta, có điều chiều cao hai người cách biệt khiến cả người Thiệu An như muốn lơ lửng lên, chân cậu kiễng lên chỉ còn mỗi mũi chân chạm vào mặt đất " Anh đã chịu tin chưa?".

Mặc dù Thẩm Lạc gọi cậu là anh nhưng Thiệu An cảm thấy bản thân chẳng có chút nào giống anh cả, trông cậu cứ như em trai nhỏ của Thẩm Lạc vậy, cả người lọt thỏm trong vòng tay của cậu ta.

Thấy Thiệu An mông lung chưa trả lời, Thẩm Lạc cho rằng cậu vẫn chưa tin nên liền kéo tay Thiệu An rời đi tới văn phòng tổng giảm đốc. Thiệu An bị kéo đi bất ngờ, chân này dẫm chân kia loạng choạng đi theo, lúc dừng lại cũng phanh không kịp mà đâm sầm vào lòng Thẩm Lạc lần nữa.

Ở bên trong đó, người minh tinh kia đã mặc đồ lại đàng hoàng đang ngồi chờ ở ghế sô pha đơn. Cậu ta biết bản thân mình thất bại rồi.

Hà Vĩnh là cũng là con cháu thế gia, bởi vì biết Thẩm Lạc bỏ nhà đi, không còn quyền lực như trước nữa nên mới dám làm ra chuyện như vậy, vì cậu ta biết dù có thất bại thì Thẩm Lạc cũng không thể làm gì cậu ta quá quá đáng được, cùng lắm là đính chính lại tin đồn khiến cậu ta bị ảnh hưởng bởi người hâm mộ mà thôi.

Thẩm Lạc lạnh giọng quát " Cút ngay ra khỏi văn phòng của tôi".

Hà Vĩnh liếc nhìn Thiệu An ở sau lưng Thẩm Lạc liền biết đây chính là người Thẩm Lạc muốn tìm kiếm bấy lâu nay. Cậu ta đi ra khỏi đây, lúc lướt qua Thiệu An còn lườm một cái, trong đầu không ngừng mắng chửi Thiệu An lúc nào tới không tới mà lại tới đúng lúc kế hoạch của cậu ta sắp thành công.

Thiệu An cảm nhận được bầu không khí đầy mùi chán ghét liền biết điều Thẩm Lạc nói hình như là sự thật, giữa bọn họ không phải như cậu đã nghĩ. Trong lòng liền lén nở nụ cười vui vẻ.

Thẩm Lạc kéo tay Thiệu An ngồi vào ghế sô pha dài, cậu ta gọi một cuộc gọi nội bộ " Lập tức cho người lên đây, điều chỉnh bàn làm việc của thư kí Thiệu vào trong văn phòng của tôi, tôi cho các anh 30 phút".

Thiệu An nghe mà kinh ngạc trố mắt.