Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 74



Bùi Thừa Hãn cũng cười: “Khách khí cái gì, nếu anh nhìn thấy rồi ngăn lại cho em thì sẽ không thành ra như vậy, tốt xấu gì da anh cũng dày hơn một chút.”

Từ nhỏ đến lớn, Dư Lộ chưa từng bị thương, trên da thịt trắng như tuyết có năm sáu mảng bỏng đỏ, khiến người ta nhìn mà đau lòng không thôi.

“Anh, không có việc gì, bôi thuốc này lên khẳng định sẽ khỏi rất nhanh.”

Bùi Thừa Hãn thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, Dư Tương thò đầu ra từ trong phòng, chua lòm nói: “Anh cả, anh tốt với Dư Lộ quá nhỉ?”

Bùi Thừa Hãn có chút bất đắc dĩ, nhấn mạnh nói: “Tương Tương, Lộ Lộ bị phỏng, nếu em muốn mua thuốc gì, nói với anh một tiếng, anh cũng sẽ đi.”

Dư Tương hừ một tiếng: “Đừng nguyền rủa em, em muốn ăn bánh đúc đậu Thành Bắc, ai có thể đi mua chứ?”

Bùi Thừa Quang chơi bóng rổ trở về, mồ hôi khắp người, nghe vậy hô lớn: “Anh cũng muốn ăn! Tương Tương em mua sao?”

“Anh lui vào trong sân, đứng ở đó há miệng về hướng Tây Bắc, muốn há bao nhiêu thì há, bao no!”

“Hì, anh không uống gió Tây Bắc!”

Dư Tương làm mặt quỷ với cậu ta, xỏ dép lê đi vào trong vườn hái dưa chuột ăn, rốt cuộc cũng không bám Bùi Thừa Hãn không buông, hắn thở phào nhẹ nhõm.

Dư Lộ vẫn luôn cười nhạt không có chen vào.

Sắc trời không còn sớm, Bùi Thừa Hãn cùng Dư Lộ không ngủ lại ở nhà họ Bùi, bình thường đều về nhà cùng nhau.

“Thừa Quang, chờ bà nội về em chào hỏi một tiếng, nói tụi anh đã đi về rồi.”

Bùi Thừa Quang ồ một tiếng, cười hì hì thuận miệng hỏi: “Anh, lúc em về nhà anh cũng đưa em một đoạn nhé?”

Bùi Thừa Hãn lẳng lặng nhìn cậu ta, cũng không nói lời nào.

Bùi Thừa Quang hậm hực đi tắm rửa, sao Dư Tương có thể nói giỡn còn cậu ta thì không được chứ?

Dư Lộ và Bùi Thừa Hãn đi cùng nhau cho đến ngã rẽ thì tách ra, một người hướng đông một người hướng nam, gần nhà họ Dư có một con sông, thừa dịp không có người đi qua, Dư Lộ lấy chocolate từ trong cặp ra, không chút lưu luyến mà ném xuống sông.

Những thứ cô ta không cần, cô ta thà ném đi cũng không đến phiên Dư Tương.

Buổi tối.

Mọi thứ đều im lặng, Dư Tương thỉnh thoảng nghe thấy tiếng dế cùng với trò chuyện với Trường Phong.

DTV

Hệ thống Trường Phong vô cùng nghi hoặc khó hiểu: “Vì sao cô muốn làm vậy với Dư Lộ?”

“Vì sao cái gì?”

“Cô nói Ninh Miễn biết Khương Duệ Quân thích Dư Lộ, vậy sau này cô ta sẽ không nghĩ đến Ninh Miễn nữa đúng không…”

Dư Tương lười biếng nằm dài trên giường, bất đắc dĩ nói: “Sao có thể, không phải người ta đã nói bây giờ vẫn chưa suy nghĩ đến chuyện tình cảm, nếu sau này Ninh Miễn thích cô ấy, chưa chắc cô ấy sẽ không động tâm, có lẽ cô ấy còn chưa hiểu rõ, con gái có nhiều người theo đuổi không phải chuyện gì xấu, không phải có câu bảo là một nhà nuôi con gái trăm nhà xin sao, ôi chao, không phải cậu biết những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai à, vì sao còn phải lo lắng chuyện này?”

Hệ thống Trường Phong: “Tôi không phải lo lắng.”

Dư Tương tủi thân: “Vậy là không tin tưởng tôi? Tôi đều dựa theo sự phân phó của cậu, hơn nữa tôi cũng không thể khống chế suy nghĩ của Ninh Miễn.”

“Tôi không phải không tin cô, mà là vừa rồi không suy nghĩ cẩn thận.”

Dư Tương nghiêm túc phân tích: “Cậu xem, cậu để tôi giữ nguyên thiết lập nhân vật, tôi sẽ rất xấu xa, bằng không cô ấy sẽ nghi ngờ tại sao tôi lại thay đổi nhanh như vậy, nói không chừng tôi thể hiện rất thích Ninh Miễn, Dư Lộ cũng sẽ cảm thấy hứng thú với Ninh Miễn, cũng biết anh ta là dạng người gì, biết nhiều một chút, sau này sẽ để lại ấn tượng tốt dễ dàng hơn, tôi cũng là vì trải chăn cho tương lai mà thôi.”

Hệ thống Trường Phong: “Hoá ra là như thế, vất vả cho cô rồi.”

“Nếu tôi đã đồng ý với cậu, thì tôi sẽ cố gắng làm tốt nhất.”

Hệ thống Trường Phong phát phần thưởng nhiệm vụ, mười lượng hoàng kim.

Phần thưởng trực tiếp đặt vào trong không gian giới tử của Dư Tương, trong lòng cô mặc niệm khẩu quyết mà hệ thống Trường Phong dạy một lần, quả nhiên tiến vào trong không gian, hoàng kim được đặt chỉnh tề ở kho hàng, mọi thứ đều được xử lý gọn gàng ngăn nắp, quy mô đơn giản, cô không ở lại lâu, rời khỏi không gian sau đó tiếp tục nằm lười.

Lại trở mình.

Không ngủ được.

Cũng không phải nóng, Dư Tương đang tự hỏi chỗ bất thường của Dư Lộ, đoán xem rốt cuộc Dư Lộ mặc bao nhiêu lớp áo khoác, thậm chí còn muốn gọi Trường Phong lên, hỏi cậu ta có phải Dư Lộ là kẻ xâm nhập hay không.

Nhưng mà, hệ thống có lẽ không biết, nếu không cũng sẽ không vội vàng tác hợp Dư Lộ với Ninh Miễn.

Theo sự quan sát của Dư Tương, từ đầu tới cuối Dư Lộ đều không hề thể hiện chút yêu thích nào đối với Ninh Miễn, rõ ràng Tiết Đồng muốn có Ninh Miễn, tiện đà còn khiêu khích đẩy xiên nướng vào người cô ta, cô ta lại không có ý tứ so đo, cũng không tỏ ra kinh ngạc đối với sự khiêu khích này.