Giữa trưa, trước khi tan việc, Sở Trăn nhận được điện thoại của Sở lão gia tử, thường thì nếu trong lòng không có gì buồn bực với hắn, ông nội hắn rất ít khi gọi điện thoại cho hắn vào trong giờ công tác.
Kết quả khi điện thoại vừa chuyển, ông chẳng thèm quan tâm tới công việc và sinh hoạt của hắn mà ngược lại vui tươi hớn hở nói cho hắn biết Đường Miên Miên đã vào công ty hắn, bảo hắn ngay lập tức chạy đi nhìn xem người đại diện Đường Miên Miên ký hợp đồng với có đáng tin hay không, lại yêu cầu hắn tự mình đi gặp tổng giám đốc công ty giải trí đề nghị đem tất cả các tài nguyên tốt nhất của công ty đều chuẩn bị cho Đường Miên Miên.
Mi tâm Sở Trăn co giật, trong công ty việc công và tư phải rõ ràng, không thể xằng bậy dựa theo yêu cầu của lão gia tử được.
Kết quả lão gia tử vẫn nhất quyết không tha, nói cái gì mà "Sở thị đều là của hắn, Đường Miên Miên là phu nhân của hắn, cho chút tài nguyên thì làm sao?"
Không hề có một chút dáng vẻ công chính liêm minh của ngày xưa.
Chỉ mới thấy Đường Miên Miên được vài lần, liền bị người ta dỗ dành đến mức đối đãi với người ta như cháu gái ruột trong nhà, Sở Trăn cũng hơi buồn bực, tâm tư luôn phòng bị của lão gia tử trước kia đều chạy đi đâu hết rồi.
Cúp điện thoại một cách có lệ, Sở Trăn lấy điện thoại di động ra đăng ký tài khoản weibo, quả nhiên thấy được cái video ông nội hắn nói, thuận tiện cũng nhìn thấy ảnh mới đăng ở trong weibo của Đường Miên Miên.
Sở lão gia tử còn rất thời thượng nha, lại bắt đầu tập sử dụng weibo.
Sở Trăn không có để ý lắm đến weibo của Đường Miên Miên, trực tiếp thoát ra. Sau khi xem xét lung tung, vừa vặn đến giờ cơm.
Đến giờ cơm, trong đầu Sở Trăn bỗng nhiên nhảy ra hồi ức khi được ăn cơm một cách bình thường cùng Đường Miên Miên, sau đó ma xui quỷ khiến, liền đi đến bên ngoài văn phòng giải trí của Trương tổng.
Thấy trong văn phòng đang có người tới, Sở Trăn bỗng dưng thanh tỉnh lại.
Hắn nghĩ thầm cử chỉ của mình là quá mức điên rồ, Đường Miên Miên muốn dốc sức vào giới giải trí thì mắc mớ gì đến hắn, bọn họ đã nói sẽ không quấy rầy sinh hoạt riêng của nhau.
Hắn sẽ không miễn cưỡng cô làm chuyện gì, cô cũng không thể mượn danh vọng của Sở gia rêu rao tại giới giải trí.
Sau khi tỉnh táo lại, Sở Trăn chuyển bước chân tính toán đi đến nhà ăn ăn cơm một tiếng, nhưng mà bên tai lại nghe được trong miệng Đừng Ly hô lên tên Đường Miên Miên.
Theo bản năng, động tác xoay người của hắn ngừng lại.
Nghe được giọng điệu khinh thường của Đừng Ly có ý muốn hạ thấp Đường Miên Miên, cái tâm vốn không bao giờ gợn sóng của Sở Trăn bỗng nhiên lại có chút không thoải mái, lại nghe đến Đừng Ly dùng Trần thị uy hiếp Trương tổng phải thay đổi người, ha ha, Sở Trăn rốt cuộc nhịn không được lên tiếng.
Hắn tuy rằng đã nói với Đường Miên Miên là sẽ không can thiệp lẫn nhau, nhưng Đường Miên Miên cũng coi như là nghệ sĩ dưới trướng công ty hắn, hắn nhìn không nổi nghệ sĩ của mình bị đối xử không công bằng.
Trần thị... Hắn còn không để vào mắt.
Sở Trăn không hề cảm giác là mình đang ra mặt vì Đường Miên Miên, cho nên nội tâm hắn cho rằng điều này là đúng lý hợp tình.
Bên trong văn phòng, trong nháy mắt khi Trương tổng và Vương chủ quản nhìn thấy Sở Trăn, cả hai lập tức đứng dậy cúi đầu chào, trông hai người cứ như là binh lính trong quân ngũ nhìn thấy sếp lớn, lưng thẳng tắp.
Đừng Ly, trong khoảnh khắc cô đối mặt với Sở Trăn có khí thế vương giả uy áp thì ngay lập tức sự kiêu ngạo vốn có của cô liền giống như khí cầu bị kim đâm, đâm một phát liền xẹp lép.
"Muốn xuất đạo thì cứ theo trình tự mà làm, giải trí Tới Đây của chúng ta không hành xử theo nhân tình, mời cô trở về cho."
Sở Trăn có tiếng là lạnh lùng vô tình trong giới thương nghiệp, cho dù Trần lão tổng tới tận đây hắn cũng chẳng thèm kiêng nể gì, huống chi Đừng Ly chỉ là một cô gái dựa dẫm vào nam nhân hào môn, thấy Sở Trăn cô còn không có dũng khí nhìn thẳng nữa là, làm sao dám tranh luận cơ chứ.
Cho nên nội tâm cô chửi thầm một tiếng vận khí hôm nay quá không tốt rồi vội vàng cầm túi xách mặt mũi xám xịt rời khỏi.
"Sở tổng, ngài lại đây là có chuyện gì không?"
Trương tổng kinh ngạc mà nơm nớp lo sợ lên tiếng hỏi Sở Trăn, hắn sợ tổng tài đích thân tới đây là do có việc nào đó hắn làm không tốt.
"Không có việc gì, tôi chỉ đi ngang qua."
Sở Trăn thấy Đừng Ly rời đi rồi, hắn liền lưu lại một câu rồi cũng quay đầu rời đi, làm cho Trương tổng và Vương chủ quản hai mặt nhìn nhau ngỡ ngàng.
"Trương tổng, ý của tổng tài chính là dành cơ hội cho người mới của công ty rồi, lời đề cử của tôi có thể thông qua chưa."
Sau một lúc lâu, Vương chủ quản mới lên tiếng quay trở lại vấn đề chính.
Mặc kệ tổng tài vì cái gì bỗng nhiên đi ngang qua, thì tóm lại đây là chuyện tốt, cô không cần lo lắng mình sẽ mất mặt, hơn nữa kỳ này của tiết mục có Đường Miên nhan sắc khuynh thành tham gia, có khả năng ratings tiết mục lại tăng cao.
Fans bây giờ, chủ yếu vẫn là cần giá trị nhan sắc hơn.
Trương tổng cũng lấy lại tinh thần.
Nếu người Đừng Ly đề cử đã đích thân bị tổng tài cự tuyệt, không có đạo lý nào hắn còn phải kiêng dè Trần gia nữa, nghệ sĩ của công ty nhà mình có tiềm lực như thế, nếu đẩy được hắn liền đẩy.
Không nói gì nhưng Trương tổng lại trực tiếp cầm bút máy lên, phê chuẩn đề cử của Vương chủ quản.
...
Đường Miên Miên có thể thuận lợi lấy được cơ hội tham gia [Khiêu chiến hoang dã], Hoắc Lệ Lệ liền bỏ vốn riêng mời Vương chủ quản một bữa cơm, còn chụp với nhau không ít ảnh selfie, quan hệ giữa hai người đã khó hiểu mà thân cận lên không ít.
Ba ngày sau, Đường Miên Miên nhận được thông báo từ đoàn quay, cô mang theo trợ lý mới lên máy bay đi ghi hình.
Vốn dĩ Hoắc Lệ Lệ cũng muốn cùng đi theo, khổ nỗi tên trợ lý béo của một nghệ sĩ khác của cô thân thể khó chịu, mà để một mình nghệ sĩ kia ở trường quay cũng không được, Hoắc Lệ Lệ chỉ có thể giao phó dặn dò ngàn lần với cô trợ lý mới kia, bảo cô cần phải chiếu cố Đường Miên Miên thật tốt, có bất kỳ việc gì khó giải quyết đều có thể tùy thời gọi lại.
Chuyến bay của Đường Miên Miên là vào bảy giờ mười lăm sáng, bởi vì sợ trên đường kẹt xe, hơn nữa thủ tục xuất ngoại cũng rắc rối, Đường Miên Miên từ sớm đã xách theo hành lý chuẩn bị tối qua lên đường xuất phát, ăn sáng cũng chưa kịp.
Sau khi ở sân bay gặp trợ lý mới kia, thời gian lúc đấy mới có sáu giờ bốn mươi.
"Tiểu tỷ tỷ! Miên Miên!"
Vốn dĩ Đường Miên Miên còn nghĩ, cô chưa chính thức xuất đạo, phỏng chừng là sẽ chẳng có fans đi đưa đâu, dù sao ba ngày trước cô chỉ đăng tin thông báo rằng mình sẽ tham gia kỳ tiếp theo của [Khiêu chiến hoang dã], chứ cũng không đổi mới weibo báo cho fans biết thời gian đi quay cụ thể, bởi vậy mấy ngày này khi đi ra ngoài cô đều đeo khẩu trang và kính râm lên.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, trong sân bay thế mà lại có mấy tiểu cô nương giơ bảng cổ vũ tự tay mình viết lên, sau khi nhìn thấy cô liền kích động hò hét.
"Miên Miên, chắc cô chưa ăn điểm tâm nhỉ, đây là đồ ăn sáng tôi mang cho cô, cô có thể thừa dịp ăn lúc nó còn nóng."
"Miên Miên, chúng tôi là của fans của cô, Miên Hoa Đường!"
"Hôm nay cô có lịch quay thế mà sao lại không đăng weibo thông báo thế, mấy người chúng tôi nghe thấy fans của Phương Mẫn Diệp nói, mới ôm tâm lý may mắn đến đưa cô."
"Miên Miên cô đẹp quá a, tôi yêu cô!"
"Cám ơn."
Đường Miên Miên nhận lấy bữa sáng fans đưa, gật đầu cảm tạ với các cô, nội tâm cũng bị sự nhiệt tình của các fans hâm nóng hầm hập.
"Mọi người đưa bữa sáng rồi về thôi nhỉ, trên đường chú ý an toàn, chúng ta gặp lại sau."
Đường Miên Miên mang theo bữa sáng tình yêu fans đưa, đi đến phòng nghỉ VIP, một thoáng sau, ngoài cửa liền tiến vào một người chùm kín cổng cao tường.
Đường Miên Miên từng trà trộn trong giới giải trí nhiều năm, cô nhạy bén nhận ra được đây là một bạn quay lần này của cô.
Chẳng qua đối phương bao bọc quá tốt, cô cũng không phải rất quen thuộc đối phương, bởi vậy trong lúc nhất thời không nhận ra được.
"Hi, Đường Miên khỏe ; tôi là Phương Mẫn Diệp."
Nhưng cũng không cần Đường Miên Miên phải suy đoán, đối phương liền trực tiếp lấy khẩu trang và kính đen xuống, chủ động chào hỏi với cô.
"Anh khỏe."
Đường Miên Miên nghĩ thầm, đại khái là do chương trình đã công bố danh sách thành viên tham gia kỳ này nên hắn mới biết cô, vì thế cô cung kính đứng dậy, vươn tay ra nhẹ nhàng bắt tay hắn.
Dù sao cô vừa mới tiến vào giới giải trí, người ta là tiền bối.
Theo lý giải của cô, Phương Mẫn Diệp hiện đang là nam chính phim thần tượng [Ngủ ngon, bảo bối của anh], trước mắt là một trong bốn tiểu thịt tươi* lớn nhất giới giải trí, fans hơn 2000 vạn.
*Tiểu thịt tươi: là từ dùng để chỉ các nam thần, còn trẻ và đang rất hot trong giới trẻ Trung Quốc cũng như quốc tế. Những nhân vật không có đủ nhan sắc sẽ không được gọi là tiểu thịt tươi.
Vừa rồi khi vào sân bay cô đã nhìn thấy rất nhiều đèn bài viết tên hắn, không biết bao nhiêu fans nữ đều đang ngửa đầu chờ đợi hắn kia kìa...
Trong tiểu thuyết cũng có nhắc tới, sơ sơ qua thì, hắn là nổi danh cùng thời với nam chủ, nam chủ là "Tiểu vương tử phim cổ trang" còn hắn là "Tiểu vương tử phim thần tượng", chẳng qua sau này hắn chuyển hình thất bại, nam chủ chèn ép hắn rồi một đường trở thành ảnh đế phái thực lực.
"Cô có chơi pubg* không?"
*Pubg ( PlayerUnknown"s Battlegrounds) là một game bắn súng mang tính cạnh tranh sống còn. Một trấn đấu thường có 50 hoặc 100 người đấu với nhau, đội sống sót cuối cùng là đội chiến thắng, hay còn gọi là ăn được gà.
Sau khi ngồi xuống, đối phương liền lấy điện thoại di động ra, đoán chừng là đang nhàm chán, nên đã mở ra giao diện trò chơi, còn rất tự nhiên rủ Đường Miên Miên.
Đường Miên Miên ăn xong bữa sáng cũng không có việc gì, vì thế trả lời:
"Ngày hôm qua tôi vừa mới download, là người mới."
"Không sao, tôi mang cô ăn gà."
Đường Miên Miên không nghĩ đến Phương Mẫn Diệp này lại thân thiện như thế, người ta đã không để ý cô là người mới, cô cũng liền mở game ra.
Phương Mẫn Diệp đương nhiên không phải là đối với ai cũng đều có thể tự nhiên thân thiện như thế, sở dĩ đối xử nhiệt tình với Đường Miên Miên hoàn toàn là do ngày hôm qua, sau khi nhìn thấy cái video kia, cái tim vốn luôn yên lặng của hắn bỗng nhiên đập loạn nhịp.
Loại hình của Đường Miên Miên chính là xinh đẹp tuyệt sắc lại hiên ngang anh dũng, quả thực đúng là mẫu người của hắn.
Mà hai người lại vừa vặn muốn tham gia cùng một tiết mục, Phương Mẫn Diệp tự nhiên nghĩ đây chính là ông trời đang tác hợp bọn họ, vì thế sáng nay hắn tinh thần mười phần, vội vàng muốn đến gặp cô gái kia.
Lần đầu tiên gặp mặt, loại rung động khó hiểu kia lại tràn đầy trái tim hắn, nhưng mà hắn biết, hắn không thể gấp gáp, cho nên sau khi ngồi xuống, hắn liền lấy di động ra, chuẩn bị muốn kéo cô vào mối quan hệ hai người.
Chơi trò chơi... Đối phương là người mới... Đó không phải là vừa lúc?
Phương Mẫn Diệp gấp gáp muốn trước mắt Đường Miên Miên thể hiện kỹ thuật trò chơi một phen, nếu làm tốt hắn nhất định sẽ được cô quý mến.
Hai người nhảy dù tiến vào hoang đảo, sau đó Phương Mẫn Diệp nhanh chóng hội hợp lại với Đường Miên Miên.
Sau khi cả hai người đều nhặt được súng cho riêng mình ở kho hàng bỏ hoang rồi, Phương Mẫn Diệp một đường che chở Đường Miên Miên đi về phía trước.
"Trốn kỹ, đằng trước có địch."
Phương Mẫn Diệp nhìn thấy đằng xa có mấy chấm nhỏ li ti đang tiến đến, nội tâm hắn lập tức trở nên hưng phấn.
"Oành oành oành "
Nhưng mà hắn còn chưa kịp triển khai sức mạnh bạn trai, người chơi phe địch đã chết mất rồi.
Tình huống kế tiếp cũng không khác mấy, vốn dĩ Phương Mẫn Diệp còn muốn xông pha chiến đấu, đến cuối cùng chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm nhìn cô chơi.
Hắn cảm giác như mình là một đứa trẻ nhỏ chạy lon ton theo sau lưng lão đại chờ ăn gà.
Chờ đến khi màn hình di động nhảy ra dòng chữ "Winner winner chicken dinner", Phương Mẫn Diệp nhịn không được chửi ở trong lòng một câu:
Mẹ nó.
Phương Mẫn Diệp nghĩ thầm, Đường Miên Miên thật là quá là khiêm nhường ; trước đó nói như vậy phỏng chừng chỉ là muốn cự tuyệt hắn, miễn cho hắn lại phải ngượng ngùng.
Người đẹp này rất thiện lành luôn nha....
Hảo cảm của Phương Mẫn Diệp đối với Đường Miên Miên lại sâu hơn một tầng.
Chơi trò chơi cô lợi hại, nhưng cái tiết mục [Khiêu chiến hoang dã] này bình thường con gái đều ăn không tiêu, đến thời điểm Đường Miên Miên mệt mỏi, đói bụng, khát nước... Đều là cơ hội tốt để hắn thể hiện.
Vì tình yêu, liều mạng!2
...
Sau khi hoàn thành xong thủ tục, Đường Miên Miên đeo chụp mắt lên ngủ bù trong chốc lát.
Lên máy bay, sau khi ăn cơm xong cô lại không buồn ngủ nữa, vì thế liền lấy hai quyển tiểu thuyết cô mang theo ra tiêu khiển, may mà hai giờ chiều, máy bay đáp xuống.
Ngoài sân bay, lại là một mảnh đông đúc fans của Phương Mẫn Diệp ra tiếp đón.
Bởi vì là ở nước ngoài, Đường Miên Miên ngược lại là không gặp được fans của mình, bởi vậy cô ra sân bay trước Phương Mẫn Diệp một bước.
Ngoài sân bay, tổ tiết mục đã an bài xe bus chờ sẵn.
Sau khi Phương Mẫn Diệp lên xe, xe bus không có đi đến khách sạn, mà là trực tiếp chạy đến một hải cảng cực ít người.
Sau khi xuống xe, Đường Miên Miên gặp được các thành viên tham gia tiết mục khác.
Nhóm nhạc nam nữ Phi Ngư gồm hai thành viên - Xa Đan Đồng, Võ Bân, là hai ca sĩ Hoa Quốc đã xuất đạo được 10 năm, album lan truyền rộng khắp nơi, năm nay, album của hai người đã leo lên được vị trí thứ nhất bảng xếp hạng tháng ba.
Người sắm vai nữ phụ ác độc trong bộ phim gia đình [Vô Diệm tức phụ] được hoan nghênh nhất năm -Tương Vũ Lam.
Nghệ sĩ hài siêu cấp nổi tiếng - Thôi Lượng.
So với những người này, Đường Miên Miên lại chỉ là một người mới được công ty tài trợ nhét vào, có chút không đủ địa vị, may mà giá trị nhan sắc của cô online, tác phong khí thế cũng lớn, cho nên nhóm khách quý không có ai thấy cô là người mới mà coi thường cô.
Dù sao một người mới được nâng đỡ như thế, tương lai không thể biết trước được.
Lại nói, từ khi bọn họ xuống xe bus, màn ảnh quay đã bắt đầu, làm gì có ai ngu ngốc đến mức bắt nạt người mới trên màn ảnh có chứ... Bọn họ tới cái tiết mục này là để tăng fans được không?
Một đám người hàn huyên không bao lâu, đạo diễn đã cầm loa khuếch đại âm thanh đi đến trước mặt bọn họ.
"Tuy rằng có khả năng mọi người đã xem qua tiết mục của chúng tôi, nhưng tôi vẫn muốn nói lại quy tắc một lần nữa: Thứ nhất, tiết mục sẽ được quay trong 24 giờ, trong lúc quay, điện thoại di động cũng như các thiết bị điện tử khác đều không được mang theo, không thể liên lạc với bên ngoài; thứ hai, camera man, trợ lý, tổ tiết mục trong lúc quay sẽ không được cung cấp bất kỳ trợ giúp nào cả, hết thảy mọi thứ đều cần mọi người tự mình nghĩ biện pháp vượt qua một ngày một đêm này; thứ ba, sáu thành viên tham gia tự do hợp thành ba nhóm, mỗi người chỉ có thể mang theo ba loại vật phẩm trong người; thứ tư, nội dung tiết mục ngoại trừ khiêu chiến sinh tồn ra thì vẫn còn tồn tại cạnh tranh, chỉ có nhóm đầu tiên vào ba giờ chiều ngày hôm sau chạy tới trung tâm đảo nhỏ, thành công lấy được vật biểu tượng cho nhóm, mới tính là chiến thắng cuối cùng."
"Đạo diễn, khen thưởng lần này là cái gì, nếu không lớn một chút, không có động lực a!"
Nghệ sĩ hài Thôi Lượng tương đối thả lỏng, lộ ra gương mặt tươi cười đặt câu hỏi với đạo diễn, hai lòng bàn tay xoa xoa vào nhau, một bộ dáng cảm thấy hết sức vui vẻ hứng thú.
Đây chính là cảm giác văn nghệ, làm cho việc giải thích nội dung của đạo diễn không đến mức không thú vị, người quay phim cũng tập chung phóng to mặt hắn.
"Khen thưởng là bữa tối xa hoa cùng với huy chương thắng lợi Tiểu Kim, dĩ nhiên đối với đội viên đội thất bại, trừng phạt hôm nay chính là ăn mì tôm nhìn người thắng trận ăn bữa tối xa hoa."
"Đạo diễn, tổ tiết mục cũng quá hẹp hòi rồi..."
Thôi Lượng lộ ra biểu tình tiếc nuối, không hứng thú cho lắm, đạo diễn lại chững chạc đàng hoàng:
"Chờ bạn lên đảo rồi sẽ phát hiện, khen thưởng 100 vạn cũng không có lực hấp dẫn bằng một bữa tối xa hoa.
Mẹ ơi, kinh khủng như thế sao?
Bởi vì những lời này của đạo diễn, vẻ mặt của mọi người đều nghiêm túc hẳn lên.
Trước khi tới tham gia tiết mục, bọn họ đã biết cái tiết mục này tương đối vất vả, nhưng khi tin tức [Khiêu chiến hoang dã: Thám hiểm rừng cây] có nữ khách quý bị cảm nắng té xỉu, mọi người liền nghĩ hẳn là tổ tiết mục sẽ không dám khắt khe như trước nữa, nếu không sẽ lại nhận nhiều chỉ trích.
Nhưng mà bọn họ không nghĩ đến là, cái tiết mục này, nghe có vẻ lại còn khó khăn hơn trước đó.