"Đường Hân Nguyệt? Không đúng, tuy có chút giống Đường Hân Nguyệt, nhưng khẳng định không phải là một người... Bộ quần áo này cũng... Giống như đồ của người trẻ thuộc thế hệ trước... Đệt mẹ, chẳng lẽ người này là mẹ ruột của Đường Hân Nguyệt?"
Thanh âm Lỗ Sáng cất cao hẳn lên, ba ba Đường Hân Nguyệt, Đường Hải Sơn mới có một án phát sinh cách đây không lâu, hắn tự nhiên có biết đôi chút.
Nghe nói, khi còn nhỏ Đường Miên Miên chính là bị mẹ ruột của Đường Hân Nguyệt đánh tráo, lưu lạc ở bên ngoài tận 22 năm, cuộc sống của thiên kim nhà giàu chân chính còn muốn khốn khổ hơn người bình thường nhiều.
Nhưng mà, tuy Đường phu nhân đã tố cáo tìm kiếm thân ảnh của người phụ nữ chủ mưu vụ đánh tráo kia, nhưng tựa hồ như tìm khắp cả nước mà vẫn không thấy người này.
"Mày tìm thấy bức ảnh này từ chỗ nào vậy, hung phạm có liên quan đến mẹ ruột của Đường Hân Nguyệt ư?"
Lúc này, Vương Hồng Lực, người vốn hô đệt mẹ đầu tiên lại thần thần bí bí vỗ vỗ bả vai Lỗ Sáng:
"Hung phạm không phải là có liên quan đến mẹ ruột của Đường Hân Nguyệt, mà tao hoài nghi chính là mẹ ruột Đường Hân Nguyệt, chẳng qua, bà ta hẳn là đã chỉnh dung rồi, mày đoán xem, hiện tại bà ta chỉnh thành ai?"
Sau khi nghe được, Lỗ Sáng kích động cực kỳ, vỗ bàn bôm bốp:
"Thảo nào cảnh sát dùng hệ thống phân biệt mặt người siêu chuẩn xác của công ty chúng ta quét khắp các nơi mà vẫn không tìm ra bà ta, hóa ra không phải là do bà ta chạy trốn ra nước ngoài, mà là đi chỉnh dung sao?"
Lỗ Sáng suy đoán như thế, lại xoa xoa đôi tay đau đớn do đập xuống bàn vài cái kia:
"Bà ta chỉnh thành ai? Nếu tao tìm thấy bà ta có phải là tao đã lập được một chiến công lớn đáng để ghi nhớ rồi không!"
Thật ra, từ hồi còn bé Lỗ Sáng đã có ước mơ trở thành anh hùng, chỉ là đầu óc phát triển quá tốt, tế bào vận động không đuổi kịp, cho nên chỉ có thể thực hiện giấc mộng anh hùng bằng cách khác.
Ví dụ như tham gia tổ nghiên cứu khoa học Sở thị, hệ thống phân biệt mặt người do bọn họ sáng chế ra chẳng những có thể sử dụng trên di động bằng cách trả tiền phần mềm, mà còn có thể trợ giúp cảnh sát trong việc phân biệt phần tử khủng bố một cách chuẩn xác nhất.
"Ảnh hậu Vương Tiêu."
Vương Hồng Lực cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu nữa, trực tiếp nói cho Lỗ Sáng, sau đó miệng chậc chậc cảm thán:
"Nữ nhân này thật không đơn giản a, lợi dụng việc mấy năm trước quốc gia chúng ta lưu động dân cư nhiều, các vấn đề liên quan đến hồ sơ hộ khẩu đều dễ giải quyết, liền lừa dối đút lót làm cho mình một thân phận mới. Nhiều năm như vậy ở giới giải trí lăn lộn đến phong sinh thủy khởi* lại chưa từng liên hệ với Đường Hải Sơn và con gái ruột của mình dù chỉ một lầm, chỉ ở đó, một bên phát triển sự nghiệp, một bên yên lặng nhìn con gái nhà mình hưởng thụ đủ loại vinh hoa phú quý. Năm nay còn gả cho phú hào Trương Bính Phong."
*Phong sinh thủy khởi: thuận buồm xuôi gió.
"Vãi thật, thế mà lại là Vương Tiêu?! Mẹ tao vẫn luôn là fans của bà ta đấy, khi tao còn nhỏ toàn bắt tao cùng xem mấy phim truyền hình do bà ta đóng."
Vương Hồng Lực cũng phụ họa nói:
"Tao cũng là xem phim truyền hình do bà ta diễn lớn lên, chưa từng nghĩ hóa ra nữ thần trẻ mãi không già kia lại do chỉnh dung mà thành, hơn nữa bản chất còn là một tiểu tam ác độc câu dẫn chồng người khác, đã thế còn bắt cóc con gái ruột của người ta. Thật đúng là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài."
Lỗ Sáng một bên sửa sang lại tư liệu, chuẩn bị gửi đi cho Sở Trăn, kết thúc nhiệm vụ một ngày, một bên thở dài:
"Nếu mẹ tao biết Vương Tiêu là người như vậy, khẳng định là sẽ khổ sở trong lòng, tuy rằng mấy năm nay bà ấy không theo đuổi thần tượng nữa, nhưng mỗi khi có tin tức giải trí về Vương Tiêu, bà ấy vẫn sẽ chú ý, thời điểm Vương Tiêu tuyên bố tránh bóng, mẹ tao còn cực kỳ tiếc nuối nói, về sau không còn được xem tác phẩm mới của ảnh hậu nữa rồi."
"Loại thần tượng này, không đáng được nhiều người sùng bái như vậy, khổ sở là nhất thời, sau đó mẹ mày sẽ chỉ cảm thấy tự hào về mày thôi."
Vương Hồng Lực khuyên giải an ủi Lỗ Sáng một câu, cũng đóng gói tư liệu, nhấn gửi đi, đem kết cục giao cho Sở tổng tự mình xử lý.
...
Sở gia, Sở lão gia tử lại đợi không kịp Sở Trăn tìm độc thủ phía sau màn mà trực tiếp tự mình ra tay.
Sở lão gia tử từng không mấy quen thuộc với giới giải trí, nhưng từ lúc Đường Miên Miên tiến quân vào giới giải trí cho tới nay, ông cứ như trưởng bối luôn bận tâm về đứa nhỏ kia, không thể nhìn thấy đứa nhỏ mỗi ngày, ông liền mỗi sáng thức dậy xem tin tức liên quan đến Đường Miên Miên, biết đứa nhỏ đều ổn, tâm tình một ngày của ông cũng sẽ tốt theo.
Hôm nay, ông giống như thường ngày bật di động mở weibo ra, vốn tưởng rằng sẽ giống như mọi hôm, nhìn thấy các fans của Miên Miên ở phía dưới weibo của cô khen lấy khen để, mỗi bình luận đều là "Miên Miên đẹp quá" "Miên Miên cố gắng lên" "Miên Miên khỏe nhất", sau đó Sở lão gia tử liền cười thật sảng khoái, tâm tình tốt cứ như khi Sở Trăn còn nhỏ, lấy được các loại giấy khen hoặc có thông báo xếp hạng nhất toàn trường, ông đều hẹn gặp nhóm bằng hữu rồi vui vẻ khoe khoang cháu trai nhà mình xuất sắc như thế nào.
Mà hôm nay khi Sở lão gia tử vừa mở weibo lên, trước mắt lại toàn là tiếng chửi rủa, cái gì mà "Cút mẹ khỏi giới giải trí đi", cái gì mà "Đồ đê tiện yêu diễm", cái gì mà "Loại chỉ biết dựa vào hậu trường đằng sau như thế này đúng là vết bẩn của giới giải trí"...
Lúc này mặt Sở lão gia tử lập tức đen kịt hẳn đi, phảng phất như ông đang nhìn thấy đứa nhỏ mình nâng niu trân quý bị người ta lăng nhục ngay trước mặt mình, nội tâm trào lên một cỗ oán giận, nghẹn khuất cực kỳ.
May mà Sở lão gia tử còn chưa tới mức mất đi lý trí, chẳng những khống chế rất tốt tâm tình của mình, áp chế sự phẫn nộ xuống phạm vi trái tim có thể chịu đựng được, lại chuẩn bị sẵn tinh thần tìm đọc bài viết nói Đường Miên Miên có hậu trường đằng sau kia.
Ha ha ha.
Đọc bài viết kia xong, khóe miệng Sở lão gia tử cười lạnh một tiếng, lúc này liền gọi một cú điện thoại tới Vương bá bên kia.
Vương bá lúc này đang đi tuần tra trang viên, giám sát người hầu làm việc quét tước, cũng nhìn xem việc tu bổ trang viên như thế nào rồi, hiện đang ở trong hoa viên, thì nghe thấy trong túi áo có tiếng chuông điện thoại reo.
Quản gia Vương bá để tiếng chuông điện thoại của mỗi một người quan trọng là một bài nhạc khác nhau, bài nhạc này là của riêng Sở lão gia tử, Vương bá vừa nghe thấy liền vội vàng nhận điện thoại, sợ lão gia tử có chuyện gì gấp.
Sau khi điện thoại được kết nối, Vương bá lập tức nói:
"Lão thái gia, ngài có chuyện gì cần phân phó ạ."
"Đi chụp giấy chứng nhận kết hôn của tên tiểu tử thối kia rồi gửi qua cho ta."
Đầu kia, thanh âm Sở lão gia tử nặng nề, tựa hồ như còn mang theo hỏa khí.
"Lão thái gia ngài bình tĩnh lại đã, không phải tức giận, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?"
Vương bá biết, lời nói ra khỏi miệng, tức giận trong lòng cũng sẽ biến mất đôi chút, cho nên một bên khuyên Sở lão gia tử ổn định cảm xúc, một bên chuẩn bị làm kẻ lắng nghe tiêu chuẩn.
Vương bá là lão nhân trong nhà, Sở lão gia tử cũng không gạt hắn, trực tiếp liền đem chuyện mình nhìn thấy trên mạng đại khái nói qua một lần.
Vương bá đã coi Đường Miên Miên như là một nửa con gái ruột, lúc này nghe xong cũng cùng chung mối thù:
"Đám người kia quả thực là nói hươu nói vượn, thiếu gia nhà ta che chở thiếu phu nhân không phải là chuyện đương nhiên sao? Người kia muốn hãm hại thiếu phu nhân nhà ta, thiếu gia chẳng qua chỉ là cắt đứt tài nguyên đến từ Sở thị thôi mà, tôi thấy thiếu gia làm vậy đã là có tâm có đức lắm rồi đấy, thế mà bọn họ còn được đà lấn tới! Lão gia yên tâm, thiếu gia không đặt giấy chứng nhận kết hôn vào két sắt có mật mã, mà đặt ngay ở trong ngăn kéo tủ đầu giường ấy, tôi đây liền đi chụp cho ngài."
"Đi nhanh về nhanh."
"Dạ."
Sau khi hai người cúp điện thoại, Sở lão gia tử liền đi qua đi lại khắp phòng khách, tựa hồ như không lấy được ảnh chụp sẽ không có tâm tình ngồi xuống.
Vương bá thì vội vàng trở lại nhà chính, cộp cộp cộp bước nhanh đến phòng Sở Trăn, sau đó mở ngăn kéo tủ đầu giường của Sở Trăn ra.
Vốn ông tưởng rằng trong tủ đầu giường cũng chỉ có đơn độc một tờ giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ lần trước vô tình nhìn thấy mà thôi, ai ngờ vừa mở ra, sự phẫn uất trên gương mặt Vương bá lập tức giảm hẳn xuống.
Bởi vì ông phát hiện, trong tủ đầu giường của thiếu gia nhà ông chẳng những có giấy chứng nhận kết hôn của hắn với Đường Miên Miên, mà còn giấu đại ngôn vòng tay đuổi muỗi và mấy quyển tạp chí quảng cáo của Đường Miên Miên.
Nhìn góc tạp chí bị lật đến mức thoáng vểnh lên là đã biết thiếu gia nhất định là thường thường mở ra xem.
Tiểu tử ngốc, thích cũng không dám nói ra!
Tuy rằng nội tâm Vương bá cười mắng một câu như thế, nhưng ông biết thiếu gia đại khái là sợ thiếu phu nhân cự tuyệt, bởi vậy mới cất giấu tâm tư.
Aizz, hy vọng hành vi lúc này của lão gia tử có thể thoáng xúc tiến một chút quan hệ giữa hai người...
Vương bá cảm thán như thế, mở giấy chứng nhận kết hôn của Sở Trăn ra, lấy điện thoại di động chụp một tấm gửi cho Sở lão gia tử, đồng thời còn gửi một đoạn voice giải thích.
Thuận tiện, đem đồ thiếu gia vụng trộm giấu đi cũng gửi cho lão gia tử luôn, để lão gia tử vui vẻ một chút, ít nhất là cho ông biết bây giờ trong lòng Sở Trăn thật sự có bóng hình Đường Miên Miên mà không phải là làm dáng trên mặt một chút, để lão gia tử vui vẻ.
Đầu bên kia, sau khi nhận được ảnh chụp, Sở lão gia tử nhìn thấy tờ giấy chứng nhận kết hôn được mở ra kia lập tức cảm thấy có chút bất mãn.
Bởi vì biểu tình của Sở Trăn ở trên tờ giấy chứng nhận kết hôn còn muốn lạnh hơn cả gỗ, căn bản chính là khối băng trôi, nhìn không ra có chút cảm xúc nào đối với Đường Miên Miên, ảnh chụp trên giấy chứng nhận kết hôn của hai người, phảng phất như là đẩy một người ra chụp, cưỡng ép phải ở cùng một chỗ với người kia, trông cực kỳ không tự nhiên.
Chẳng qua sau khi Sở lão gia tử rời khỏi màn hình phóng đại, ông lại phát hiện Vương bá không chỉ chụp nguyên giấy chứng nhận kết hôn mà còn chụp một đống đồ cất trong ngăn kéo tủ đầu giường của Sở Trăn.
Sở lão gia tử còn chưa mở đoạn voice của Vương bá ra đã đoán được chân tướng mọi việc, mày vừa nhăn lại lập tức buông ra:
"Đáng đời, ai kêu lúc trước vào đêm tân hôn mày bỏ lại người!"
Nhìn thấy cháu trai lúc trước lạnh lùng vô tình bây giờ gặp phải tình trạng ác giả ác báo, Sở lão gia tử thật sự là vừa tức giận vừa buồn cười.
Nhưng mắng thì mắng, làm ông nội, Sở lão gia tử vẫn là đau lòng thay cháu trai của mình. Cho nên ông lập tức lưu tấm ảnh chụp giấy chứng nhận kết hôn do Vương bá gửi tới lại, còn thuần thục liên hệ người chứng thực tài khoản, sau đó mới mở Weibo ra, soạn một đoạn văn bản kèm theo bức ảnh phía dưới, thuận tiện @ Đường Miên Miên, Sở Trăn và cái tài khoản lớn bị người ta thu mua kia.
Văn tự của Sở lão gia tử đơn giản lại khí phách: Có người hãm hại cháu dâu ta, cháu trai ta bảo hộ một chút thì làm sao?
Avatar Sở lão gia tử dùng chính là ảnh chụp bản thân ông theo kiểu uy vũ khí phách, tràn ngập khí chất ông chủ lớn giới thương nghiệp, các tài khoản theo dõi chéo của ông đều là những ông chủ lớn nhất A thị, thậm chí là phú hào, danh nhân có tên thường xuyên xuất hiện trên tạp chí kinh tế tài chính.
Chuyện của Đường Miên Miên vốn đang nổi đến mức toàn giới đều chú ý, nay Sở lão gia tử lại đăng tin này lên, cư dân mạng trước tiên liền phát hiện người cầm quyền cũ của tập đoàn lớn nhất cả nước, Sở thị, hiện tại là ông nội của Sở Trăn có đăng Weibo.
Trong lúc nhất thời, ở phía dưới bình luận vô số:
"Mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi, Đường Miên là thiếu phu nhân Sở thị!!!"
"Ngày hôm nay nhiều biến quá vậy, Miên Miên thật sự có hậu trường, nhưng hậu trường này rõ ràng không giống với ý tứ của mấy người trên mạng, người ta căn bản không phải dựa vào giao dịch dơ bẩn, Sở Trăn cũng không phải kim chủ của Miên Miên, ha ha."
"Đường Miên đã kết hôn trước khi xuất đạo! Hơn nữa đối tượng kết hôn lại còn là lão đại Sở thị Sở Trăn! Trời ơi tin tức này quá kích thích, nội tâm của tui không bình tĩnh nổi nữa."
"Nữ thần của tôi thế mà lại giấu tôi kết hôn, nội tâm tôi cảm thấy thương tâm cực độ nhưng tôi biết dù tôi có cố gắng cả đời tôi cũng không sánh bằng một cọng lông trên đùi Sở đại lão."
"A a a, hóa ra Sở đại lão đây là đang bảo vệ vợ nhà mình!"
"Những người mù kia mau đến đây mở to hai mắt ra mà xem, Trì Lạc hãm hại vợ Sở Trăn, Sở Trăn cắt đứt tài nguyên của cô ta ngay tại chỗ thì có gì là sai chứ, công ty nhà người ta mở, muốn cho ai thì cho người đó, ghét ai thì chặn người đó, hắn làm vậy thì có gì gọi là quá phận? Sở Trăn làm như vậy, mới gọi nam nhân được không!"
"Ha ha ha, cho nên mới nói tuyệt đối đừng có mà coi khinh bất cứ một ai, nói không chừng có một ngày đá phải tảng sắt lớn."
"Ai da, nhóm người mới vừa rồi còn mắng Sở Trăn hung dữ độc ác hiện tại sao lại chẳng có ai nói nữa vậy, đến a, tiếp tục mắng a, mặt có đau hay không?"
...
Mọi việc xuất hiện nhanh đến nỗi trở tay không kịp, nhóm Miên Hoa Đường vốn đang lo lắng buồn bực cũng cao hứng đứng lên:
"Tôi biết tin tưởng Miên Miên nhà mình là không sai mà, Miên Miên nhà ta đâu phải loại người như vậy!"
"Bất quá tôi vẫn luôn cho rằng Miên Miên độc thân đấy, không nghĩ đến cô ấy còn trẻ như vậy đã kết hôn rồi, hơn nữa chồng lại còn là Sở đại lão!"
"Oa thảo nào, bây giờ nghĩ lại mới thấy, khó trách lúc trước, thời điểm Trần thị lui đầu tư, Sở đại lão trực tiếp đập 2 ngàn vạn cho đoàn phim [Hồng Nhan Loạn], đây chính là lão đại tự cấp tiền làm chỗ dựa cho Miên Miên nha!"
"Ngày đến thanh tra đoàn phim đó, bây giờ mọi người đã biết là đến làm gì rồi đi?"
"Còn có còn có, không biết mấy người có nhớ không, đã từng có người chụp được ảnh Sở đại lão đi ăn cơm riêng với một nữ nhân thần bí ở B thị đấy, trước kia không phải có người bảo thấy Miên Miên cũng vào nhà hàng đó sao, cẩn thận nghĩ lại, khi đó chính là khi vợ chồng hai người bọn họ bị phát hiện hẹn hò."
"Lầu trên nói làm tui lại nhớ tới, cái lần Miên Miên tham gia chương trình khiêu chiến hoang dã chẳng phải có người ở trên mạng xào chuyện xấu của Miên Miên với Phương Mẫn Diệp đấy à, nhưng không bao lâu sau đã bị bộ phận PR giải trí Tới Đây dẹp tan rồi."
"Ngao ngao, vì cái gì Miên Miên lại muốn giấu chuyện này vậy, nếu cô ấy lộ ra thân phận của mình, người trong giới sẽ chẳng có ai dám khi dễ cô ấy như vậy nữa."
"Ai, Miên Miên của chúng ta thích đóng phim như vậy, cho nên nhất định giấu là vì muốn chứng minh thực lực, không muốn bị người khác cảm thấy cô ấy dựa vào nam nhân thượng vị."
"Lần này là do có người muốn làm hại Miên Miên nên mới công bố ra, chứ nếu không có chuyện này, sợ là phải đến khi nhận được giải ảnh hậu cô ấy mới công bố quá. "
"Mặc kệ Miên Miên có thân phận gì đi chăng nữa, tôi đều sẽ yêu mến sùng bái Miên Miên, tôi sẽ yêu cô ấy mãi mãi, sẽ không bởi vì thân phận của cô ấy thay đổi mà tình cảm đổi thay!"