Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản Diện

Chương 143



Người đại diện có chút tò mò, “Chuyện gì thế?”

Thích Hồn tường thuật mọi chuyện lại cho người đại diện nghe, kế đó ông lấy điện thoại di động ra tìm và đăng một tấm hình chụp chung với Quý Khinh Chu lên weibo, với nội dung: Chàng thiếu niên trung nghĩa, tự mình cố gắng trên sa trường, quay phim cùng người trẻ tuổi, cảm giác như bản thân đang dần trẻ hóa hơn vậy. Có điều sức lực Tiểu Chu vẫn chưa tốt, nên tiếp tục rèn luyện thêm.

Quý Khinh Chu thấy ông vừa đăng weibo, lập tức chia sẻ: Cảm ơn anh Thích đã hướng dẫn, tôi sẽ nỗ lực hơn!

Fans Quý Khinh Chu thấy Thích Hồn đăng weibo, lập tức chụp màn hình đăng lên khắp diễn đàn, cả đám đồng loạt tỏ vẻ, ai nói Thích Hồn với Quý Khinh Chu như nước với lửa vậy? Quan hệ hai nhà người ta tốt thế này, Thích Hồn đã nói sức lực của Quý Khinh Chu chưa tốt, đã chưa tốt thì sao có thể đánh người khác ngã khỏi ngựa được, chắc chắn khi ấy ngựa xảy ra vấn đề.

Các dân cư mạng còn lý trí cũng cảm thấy dường như Quý Khinh Chu không phải loại người không biết chừng mực như vậy, huống hồ khi nhìn sang các dòng chữ Thích Hồn vừa đăng trên weibo kia, bỗng dưng cảm giác hình như ông còn rất thích Quý Khinh Chu, nếu Quý Khinh Chu thật sự cố ý, sao Thích Hồn lại đăng một bài weibo bác bỏ tin đồn thế này.

“Hẳn là ngoài ý muốn, Thích Hồn thiếu điều là chưa công bố thẳng thừng mọi chuyện không liên quan đến Quý Khinh Chu nữa thôi, nếu thật sự có liên quan, với tính cách của Thích Hồn, sẽ không đăng weibo như vậy đâu.”

“Đúng vậy, lại còn đăng vào đúng lúc này, rõ ràng là vì muốn giúp Quý Khinh Chu bác bỏ tin đồn.”

Đương lúc mọi người đang thảo luận, chợt có người đăng bài lên diễn đàn với nội dung: Đoàn phim《Minh Ám》vừa ra thông cáo, không liên quan đến Quý Khinh Chu, là do yên ngựa xảy ra vấn đề.

Mọi người đồng loạt nhấn vào bài đăng xem, bài đăng chỉ vỏn vẹn một tấm hình, nội dung rất đơn giản, giấy trắng mực đen đóng dấu đỏ, làm sáng tỏ sự việc: Do sai lầm của nhân viên công tác, khiến yên ngựa chưa được trang bị thỏa đáng, dẫn tới khi diễn tập xảy ra chuyện ngoài ý muốn – Thích Hồn ngã ngựa, vì thế, đoàn phim tỏ vẻ xin lỗi sâu sắc, đồng thời cũng sẽ phụ trách các phí thăm khám trị liệu trật chân của Thích Hồn, kế đó sẽ nâng cao chú ý, kiểm tra các đạo cụ trong đoàn, ngăn chặn chuyện này phát sinh thêm lần nữa.

Bài thanh minh này rất chuyên nghiệp, vừa nói rõ nguyên nhân ngã ngựa của Thích Hồn, đồng thời cũng vừa nói rõ thương thế của Thích Hồn, fans Thích Hồn thấy được idol chỉ bị trật chân, lúc này không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, thời điểm đó video chỉ quay đến cảnh Thích Hồn ngã ngựa, so với chuyện Quý Khinh Chu có cố ý làm ra chuyện này không, có cư xử chừng mực hay không, các fans càng lo lắng về thương thế của Thích Hồn nhiều hơn.

Hiện tại thấy được thương tích của Thích Hồn không nặng, đồng thời đoàn phim và Thích Hồn đều đồng loạt tỏ vẻ chuyện không liên quan đến Quý Khinh Chu, vì vậy bọn họ cũng không muốn tiếp tục dây dưa nữa, cả đám chạy đến dưới weibo Thích Hồn, dặn dò ông dưỡng thương thật tốt.

Dân mạng ăn dưa đến đây, cũng biết mọi chuyện đã tan rồi, dù sao thì, đương sự cũng đã tỏ vẻ không liên quan đến Quý Khinh Chu rồi, người ngoài như bọn họ còn lòng đầy căm phẫn ở đây làm gì nữa.

Chỉ còn lại Từ Oánh và anti fan của Quý Khinh Chu không chịu bỏ qua, xảy ra chuyện náo nhiệt lần này là do đoàn phim bao che Quý Khinh Chu, nhưng fans Quý Khinh Chu lại vịn vào điều này phản bác lại, “Đoàn phim bao che Quý Khinh Chu, vậy Thích Hồn cũng đang bao che cho anh ấy sao? Bộ không thấy Thích Hồn nói sức lực anh ấy chưa tốt, cần phải rèn luyện thêm à? Chẳng lẽ phải khiến Thích Hồn nói rõ từng câu từng chữ rằng, ‘Chuyện tôi ngã ngựa không liên quan đến Quý Khinh Chu’ mới chịu à?”.

Từ Oánh không hiểu, rõ ràng cô đang lên tiếng thay cho idol nhà cô, vì sao idol của cô lại vả mặt cô thế này, dưới cơn giận dữ cô trực tiếp thoát fan Thích Hồn. Sau đó tới lượt account marketing kia, sau khi bị đoàn phim《Minh Ám》yêu cầu gỡ đoạn video xuống, kế đó cũng phải chịu hàng loạt cơn tức giận mắng chửi từ fans Quý Khinh Chu, “Cũng tại mấy account marketing các người, nên mới có nhiều diễn viên đang ngoan ngoãn đóng phim lại bị bôi đen nhiều đến thế.”

“Đoàn phim《Minh Ám》cấm thăm đoàn, cấm quay chụp, cấm người lảng vảng xung quanh, mấy người có được đoạn video này từ đâu, đã quay lén còn đi bôi đen người khác, để ý mặt mũi chút đi.”

Đến cuối cùng, trận náo nhiệt này lại khiến bộ phim《Minh Ám》càng hot hơn nữa.

Thương tích của Thích Hồn không nghiêm trọng lắm, nghỉ ngơi được hai ngày, ông đã có thể quay về đoàn phim rồi. Trong hai ngày này, Quý Khinh Chu cũng có đến thăm ông, vốn dĩ Thích Hồn muốn đăng một bài lên weibo nữa, nhưng lại bị cậu ngăn cản, “Không cần đâu, đăng lên sẽ có người cảm thấy tôi chột dạ nên mới đến thăm anh, nên không cần đâu.”

Thích Hồn nhìn dáng vẻ thoải mái không quan tâm chuyện đời của cậu, bèn cười nói, “Cậu thật hiểu chuyện.”

“Vì tôi cũng hay lên mạng mà,” Quý Khinh Chu cảm thấy internet đúng là một người thầy giỏi, “Cho nên tôi đã nhìn thấy được mấy bài bôi đen tương tự như vậy rồi, ban đầu khi nhìn thấy những bài đó tôi còn rất kinh ngạc, dần dà, tôi cũng không để bụng mấy chuyện đó nữa. Là minh tinh mà, sao lại không có người chán ghét mình cho được, có người thích thì cũng sẽ có người chán ghét, chuyện này rất bình thường, vậy nên, chúng ta không cần phải để ý đến những người luôn chán ghét mình nữa, bởi vì cho dù chúng ta có làm việc tốt, bọn họ cũng sẽ không thích chúng ta.”

“Tâm tư trạng thái tinh thần của cậu cũng không tồi.”

Quý Khinh Chu cười cười, đưa một quả trái cây sang cho ông.

Thích Hồn trở về phim trường, đương nhiên Quý Khinh Chu rất vui vẻ. Khang Nhất Thành còn vui vẻ hơn cả cậu, sau khi trao đổi với Thích Hồn về tình hình thương tích, xác định không có vấn đề gì, Khang Nhất Thành mới bảo Thích Hồn đi thay diễn phục. Sau khi thay xong, Thích Hồn lại đặc biệt chụp một tấm ảnh đăng lên weibo, tỏ vẻ sắp phải ra chiến trường lần nữa. Các fan thấy ông tiếp tục quay phim, đoán rằng có lẽ thương tích của ông đã tốt hơn nhiều rồi, bèn sôi nổi nói, “Anh Thích cố lên!” Bởi vì trước đó Thích Hồn hỗ trợ bác bỏ tin đồn, nên fans Quý Khinh Chu cũng có ấn tượng tốt về ông, thế nên cũng đồng loạt nhắn: “Cảm ơn anh Thích, anh Thích cố lên!”

Dưới sự động viên của fans hai nhà, tháng 8, hai vị diễn viên chính Quý Khinh Chu cùng Thích Hồn của đoàn phim《Minh Ám》chính thức đóng máy. Hai người đóng máy chung một ngày, vì thế, đoàn phim cố ý tổ chức tiệc đóng máy cho hai người họ, Thích Hồn kéo Quý Khinh Chu sang một bên, nhờ người chụp hộ một tấm chung hậu trường, sau đó đăng lên weibo, rất nhanh Quý Khinh Chu cũng chia sẻ, cảm ơn Thích Hồn đã giúp đỡ trong ba tháng vừa qua, Thích Hồn trả lời, không có gì, đừng khách sáo.

Mọi người cùng nhau dùng bữa vô cùng náo nhiệt, ngày hôm sau, Quý Khinh Chu cùng Thích Hồn cùng đi đến sân bay, các chị trực sân bay bên Quý Khinh Chu còn đặc biệt chụp những tấm hình hai người vừa nói vừa cười, đăng lên khắp các diễn đàn, tỏ vẻ không ngờ quan hệ của hai người lại tốt đến vậy. Quần chúng ăn dưa cũng không ngờ trái dưa này lại kéo đến tận bây giờ, chỉ có thể cảm thán có lẽ Thích Hồn thật sự rất thích Quý Khinh Chu, khó trách lúc ấy ông lại là người đầu tiên giúp Quý Khinh Chu bác bỏ tin đồn.

Nhưng Quý Khinh Chu đã không còn để ý chuyện này từ lâu rồi, cậu vội vã lên máy bay, nóng lòng muốn về nhà, chỉ hy vọng có thể về sớm một chút nhìn thấy Sở Thành.

Sở Thành đậu xe cách sân bay tầm hai căn nhà, anh đang ngồi trong xe gọi điện thoại cho Liên Cảnh Hành, trước đó Quý Khinh Chu đã từng nói với anh, tháng 8 này, hai người họ sẽ đi quay chương trình giải trí của Liên Cảnh Hành và đạo diễn《Quyết Chiến 48 Giờ》cùng sản xuất, nhưng giữa tháng 8 là sinh nhật của Quý Khinh Chu, Sở Thành đang tính thương lượng với Liên Cảnh Hành, muốn dời ngày ghi hình lại, hoặc là sẽ tổ chức sinh nhật cho Quý Khinh Chu trong lúc ghi hình.

“Tôi ủng hộ ý kiến tổ chức sinh nhật Khinh Chu trong lúc ghi hình, bởi vì ngày ghi hình đã được sắp đặt hết rồi, nếu dời lại, sẽ có xung đột với các nghệ sĩ khác. Đương nhiên, nếu ngài vẫn muốn dời lịch, tôi và đạo diễn vẫn sẽ cố gắng phối hợp với ngài.”

“Dễ dàng vậy sao?” Sở Thành kinh ngạc.

“Khinh Chu đến tham gia chương trình này, xem như cũng đang giúp đỡ tôi rồi, đương nhiên tôi sẽ ưu tiên em ấy hơn.” Liên Cảnh Hành nói.

“Vậy được rồi, tôi sẽ suy xét, tối nay sẽ trả lời cậu.”

“Vâng.”

Sở Thành vừa cúp điện thoại, chợt nghe được có tiếng mở cửa, anh vừa quay đầu liền thấy, quả nhiên là Quý Khinh Chu.

“Anh vừa nói chuyện điện thoại với ai vậy?” Quý Khinh Chu hỏi anh.

“Liên Cảnh Hành.” Sở Thành giúp cậu thắt dây an toàn, sau đó lại hỏi, “Em muốn tổ chức sinh nhật trong lúc quay hình chương trình giải trí hay sinh nhật xong rồi mới quay?”

Lúc này Quý Khinh Chu mới chợt nhớ đến, sinh nhật nguyên chủ là giữa tháng 8 – ngay lúc đang ghi hình, gần đây cậu vẫn luôn bận rộn quay phim, thiếu chút nữa đã quên mất chuyện này.

“Sao cũng được.” Quý Khinh Chu nói, “Nhưng nếu tổ chương trình đã xác định thời gian rồi, vậy thì cứ tiếp tục quay hình đi, người ta sửa lại lịch trình cũng phiền phức lắm, có khi sẽ không khớp nữa, thôi đừng gây phiền quá.”

“Thế cũng được, vừa khéo có thể quay hình, làm kỷ niệm cho em.”

Quý Khinh Chu cười cười, “Ừm, nhưng như vầy cũng khiến em cảm thấy có hơi xấu hổ.”

Cậu nhìn Sở Thành, nghĩ ngợi một hồi vẫn cảm thấy xấu hổ khi tổ chức sinh nhật ở trước máy quay: “Hay là chỉ hai chúng ta thôi, chúng ta tìm chỗ nào đó, đừng để tổ chương trình biết và tổ chức sinh nhật, chỉ hai chúng ta thôi.”

“Cũng được.” Sinh nhật của cậu, đương nhiên Sở Thành sẽ chiều theo ý cậu, “Vậy để anh gọi lại cho Liên Cảnh Hành, bảo cậu ta đến lúc đó đừng làm ồn ào quá.”

“Ừm.” Quý Khinh Chu gật đầu, “Nhưng lần này chúng ta ghi hình ở nông thôn, không biết anh có chịu được không.”

“Đừng xem thường anh.” Sở Thành nói, “Anh là người có năng lực thích ứng rất mạnh, em vẫn nên lo cho chính em đi thì hơn.”

“Ồ? Vậy đến lúc đó nhìn xem, trong hai chúng ta, ai sẽ thích ứng hơn.”

Sở Thành nghe vậy, đột nhiên nghĩ đến một chuyện khá thú vị, anh hỏi, “Em biết chương trình giải trí chúng ta tham gia tên là gì không?”

“Không phải《Thiếu Niên Du Ngoạn》à?”

“Đây là tên do tổ chức chương trình đặt ra, không thích hợp với hai chúng ta.”

“Cũng đúng nhỉ, chúng ta đã tầm tuổi này rồi, cũng không còn là thiếu niên nữa, thế nên gọi là gì? Thanh niên du ngoạn à?”

Sở Thành nhìn cậu, sau đó anh cười nói, “Anh với em tham gia, nên chương trình này phải gọi là《Bố ơi mình đi đâu thế?》mới đúng.”

Quý Khinh Chu nghe vậy, nháy mắt liền cười ra tiếng.

“Không đúng sao?” Sở Thành hỏi cậu.

“Đúng đúng,” Quý Khinh Chu gật đầu, cậu nhìn Sở Thành, cảm thấy anh đúng là quỷ logic, cái gì anh cũng nói được, “Anh nói rất đúng, đáng tiếc《Bố ơi mình đi đâu thế?》không mời chúng ta.”

“Không sao, để ba tự mình dẫn con đi.” Sở Thành hôn cậu một cái, “Đi thôi, hiện tại ba không muốn đi đâu hết, ba chỉ muốn mang con về nhà thôi.”

Quý Khinh Chu nhịn không được cúi đầu cười khẽ, chợt cảm thấy sao anh có thể có nhiều ý nghĩ kỳ diệu thế này nhỉ, khó trách lại đi viết tiểu thuyết.

Cậu ở nhà ngây người được mấy ngày, sau đó đến bệnh viện thăm Uông Phương, xác định bệnh tình Uông Phương đang chuyển biến tốt đẹp, tâm tình liền sung sướng cùng Sở Thành thu thập hành lý chuẩn bị tham gia ghi hình chương trình giải trí.

Mùa một, chương trình sẽ quay hình tại một nông thôn ở Tây Bắc, Liên Cảnh Hành đã từng nói với hai người họ, sơn thôn này tương đối nghèo, vị trí cũng rất đón nắng, để hai người chuẩn bị tâm lý thật tốt. Cũng vì vậy, lúc chuẩn bị quần áo, Quý Khinh Chu và Sở Thành đều chuẩn bị các loại quần áo và giày dễ dàng hoạt động, dễ dàng thay đổi để tiện sinh hoạt.

Quý Khinh Chu cẩn thận hơn Sở Thành, trước khi đi cậu còn mở vali ra kiểm tra từng món một, cảm thấy đủ rồi lúc này mới yên tâm.

Sáng sớm hôm sau, hai người ngồi máy bay đi đến thành phố Y, các nhân viên ghi hình đã tập hợp tại khách sạn thành phố Y từ sớm, sau đó mọi người sẽ cùng lên xe buýt đi đến sơn thôn.

Dư An Nghi cũng đi ra từ cổng vip giống hai người họ, Sở Thành nhìn từng cái vali lớn nhỏ bên cạnh cô, liền kinh ngạc nói, “Quay có 3 ngày thôi, em mang nhiều đồ vậy?”

“Anh thì biết cái gì, con gái ra đường có thể giống con trai được sao? Vali này là váy, vali này là quần và giày, vali này là đồ trang điểm.”

“Em còn mang theo váy, không phải chúng ta đi thể nghiệm sinh hoạt sao? Mặc váy có ổn không?”

“Thể nghiệm sinh hoạt sao lại không được mặc váy?” Dư An Nghi khó hiểu, “Bộ trên núi không có cô gái nào mặc váy à?”

“Không phải thế, lần đi này chúng ta còn phải làm việc, mặc váy làm việc không tiện.”

“Có sao đâu, em sẽ mặc váy quần!” Dư An Nghi đắc ý nói.

- -----oOo------