Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 2: Chương 2:



Quý Minh Noãn sửng sốt, hoàn toàn không biết mình đã ngắm anh mà quên chuyện muốn làm.
 
Cho dù là khuôn mặt ngủ say, cô cũng có thể nhìn ra ngũ quan tinh tế như điêu khắc của người đàn ông này, mày kiếm tuấn tú, mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm.
 
Dù Quý Minh Noãn đã lăn lộn mấy năm trong giới giải trí, cũng hiếm khi nhìn thấy dung mạo làm người khác bất ngờ như anh.
 
Đúng là hiếm thấy.
 
Nhưng cô nghĩ tới Lục Ngôn Thâm không chịu nổi ba chương truyện, đại khái cũng một tuần mà thôi, Quý Minh Noãn cảm thấy chẳng gì có thể so với cơ thể khỏe mạnh.
 
Căn phòng này có thiết bị chữa trị tân tiến nhất, nghe nói nhà họ Lục còn mướn một đội chữa bệnh thường trú ở đây, căn phòng được sắp xếp như phòng bệnh, nhưng lại không đánh mất vẻ xa hoa của nó.
 
Đáng tiếc người nằm trong căn phòng này không thưởng thức được nó.
 
Một lọn tóc xoăn đột nhiên rơi trên ga giường trắng, tạo ra sự đối lập rõ ràng, Quý Minh Noãn cả kinh, vội vàng ngồi lại vị trí, ngồi thẳng người. (Luvevaland.co)
 
“Lục tiên sinh, gả cho anh đúng là bất đắc dĩ, hy vọng anh đừng trách.”
 
“Anh cứ yên tâm đi đi, tôi sẽ nhớ kỹ ân tình của Lục lão tiên sinh, sau này sẽ hiếu kính cụ già thay anh.”
 
“Tôi không thể giúp gì tập đoàn nhà các anh, tuy tôi là cô vợ xung hỉ trên danh nghĩa của anh, nhưng sau này tôi cũng sẽ xem bản thân là một phần của nhà họ Lục, nhất định chăm sóc Lục lão tiên sinh cho tốt, anh an giấc ngàn thu đi.”
 
Không biết anh có nghe được không nữa……
 
Cô hiện tại không có khả năng tìm cha mẹ ruột, phải biết rằng nhà họ chỉ muốn liên hôn với nam chính trong truyện, hiện tại về đó chính là chui đầu vô lưới!
 
Có lẽ cô quay về đó có thể thay đổi tình tiết phát triển của cốt truyện, nhưng hiện tại nam chính vẫn chung tình với bạch nguyệt quang, nếu cô về, chỉ tạo ra một cuộc tranh đấu khác mà thôi.
 
Không bằng chờ anh ta và bạch nguyệt quang ở bên nhau, xem tình huống mới đi nhận người thân vậy.
 
Cô thật sự bất lực với chuyện của công ty nhà họ Lục, phải biết rằng kiếp trước chỉ lo xinh đẹp như hoa, dốt đặc cán mai về mấy chuyện đấu tranh trong thương trường.
 
Lúc cô tự hỏi, Lục lão tiên sinh dẫn vài người đi từ ngoài vào.

 
Có người cầm tài liệu rất dày, mấy người khác còn cầm vài thứ như nến điện đỏ, cặp chữ hỉ……
 
Lục lão tiên sinh gọi Quý Minh Noãn, mấy người yên tĩnh ngồi xuống sô pha không xa giường bệnh, biểu cảm của mấy người đó rất khéo léo, dù họ cảm thấy đơn phương kết hôn để xung hỉ vô căn cứ, nhưng cũng thong dong duy trì nụ cười. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Có người đưa một cây bút cho cô, đẩy xấp tài liệu đến trước mặt cô.
 
“Ký vào đây, cô chính là vợ trên danh nghĩa của Ngôn Thâm.”
 
Cô thấy một người trong số những người đó dán cặp chữ hỉ, bật nến điện, Quý Minh Noãn thầm hít một hơi, để bản thân bình tĩnh hơn.
 
Lục lão tiên sinh vui vẻ nói, “Sau này ông gọi con là Minh Noãn, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta đã là người một nhà.” Quý Minh Noãn ha ha hai tiếng, tay run run, cô hơi do dự ở chỗ ký tên.
 
Lục lão tiên sinh thấy thế, kịp thời trấn an: “Yên tâm, đây chỉ là hình thức. Còn nữa…… Ở đây có một phần quà nhỏ để tỏ lòng thành, con xem trước đi.” Ông ấy vừa dứt lời, ra hiệu người khác đưa một chồng tài liệu thật dày cho cô.
 
Quý Minh Noãn cảm thấy đó là tài liệu về bất động sản, trang sức, tiền bồi thường này nọ, dù sao thì nhà họ Lục chuyên về kiến trúc, còn là danh môn vọng tộc, chút lòng thành này chắc hẳn không ít.
 
Quý Minh Noãn nhìn thấy mấy chữ chuyển nhượng quyền cổ phần to tướng trên đó, không khỏi kinh ngạc, tức khắc lo sợ bất an.
 
Cô biết nhà họ Lục có tiền, nhưng địa vị phu nhân cũng giàu quá, đúng không? Có phải những ngừơi có tiền đều xem tiền là cặn bã không vậy?
 
Đây cũng không phải căn nhà bình thường, rất có giá trị thực tế, mỗi phút mỗi giây giá cả của nó đều biến động, hơn nữa giá cả của nó lên đến đỉnh sau khi Hằng Thịnh bị nam chính thu mua, vậy cũng có nghĩa là cô không cần tốn sức đã có thể trở thành phú bà trên bảng Forbes!
 
“Đây là một phần cổ phần trên danh nghĩa ông ở Tập đoàn Hằng Thịnh, hiện tại chuyển nhượng cho con, hy vọng có thể bảo vệ con nửa đời sau yên ổn.” Lục lão tiên sinh lại khôi phục dáng vẻ ít khi nói cười, như đang thảo luận hôm qua ăn cơm thế nào.
 
Lục lão tiên sinh không có nhiều cổ phần trong tay, chỉ chiếm 7%, tuy con số nhỏ, nhưng đổi thành tiền lại là một khoản kếch xù làm người khác hoảng sợ.
 
Hiện giờ, ông ấy cho của 2% cổ phần, đồng thời để cô thành đại cổ đông có thể nói mấy câu ở Tập đoàn Hằng Thịnh!
 
Nói thật, Quý Minh Noãn cảm thấy nhà họ Lục thiệt thòi to!
 
Nhìn qua đã biết đây là một mối làm ăn thua thiệt, Lục Ngôn Thâm trong tiểu thuyết chắc chắn không thể xung hỉ thành công, hơn nữa vài ngày sau sẽ chết.

 
Cô và tên thần điêu đại bịp kia có gì khác nhau đâu?
 
Đây là lừa tiền đấy!
 
Hơn nữa, Quý Minh Noãn còn không biết anh có thể hồi quang phản chiếu không, sách không đề cập chuyện này, nếu anh không hồi quang phản chiếu, để anh biết được ông cụ lén lút chuyển nhượng 2% cổ phần của anh cho cô, phỏng chừng ở dưới suối vàng biết chuyện đó, sẽ chết không nhắm mắt, tìm cô báo thù. (Luvevaland.co)
 
Nếu là mấy căn nhà, mấy món trang sức, Quý Minh Noãn cũng yên tâm thoải mái nhận, nhưng……
 
“Lục lão tiên sinh, thứ này quý quá……”
 
Lục lão tiên sinh vẫy tay, “Xin đừng tự coi nhẹ mình, trong sạch của một cô gái còn quý trọng hơn những vật ngoài thân này, ông là một ông cụ, từng tuổi này rồi, chẳng có gì cả, chỉ có tiền dùng để đền cho con, sau này Ngôn Thâm làm phiền con rồi.”
 
Chẳng có gì cả, chỉ có tiền……
 
Những lời này quanh quẩn bên tai Quý Minh Noãn rất lâu.
 
Mặc kệ Lục lão tiên sinh xuất phát từ nguyên nhân gì, những thứ trước mắt cô có được, đúng là không có cách nào làm người khác từ chối cuộc hôn nhân này, cuộc hôn nhân này viết trắng ra là “Cô không đồng ý, có phải ngốc không?”.
 
Nhưng cô ngẫm lại không lâu sau đó Hằng Thịnh sẽ bị nam chính tiểu thuyết thu mua, Nhà họ Lục bị xẻ nhỏ, chi bằng hiện tại giữ lại chút cổ phần giúp ông cụ, sau này có lẽ còn có thể đảm bảo ông ấy hưởng tuổi già yên ổn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
“Vậy…… Con nhận ạ. Cảm ơn ông, Lục lão tiên sinh.” Quý Minh Noãn ký tên, ấn dấu tay.
 
“Sau này con gọi ông là ông nội như Ngôn Thâm đi.” Lục lão tiên sinh mỉm cười, nhìn người nằm trên giường.
 
“Ông nội.”
 
Cứ như vậy, Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm trở thành “vợ chồng”.
 
————
 

Cô ký xong một đống tài liệu, Lục lão tiên sinh bắt đầu giới thiệu Lục Ngôn Thâm với cô, từ lúc anh còn bé đến khi niên thiếu, lại đến bây giờ, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, đều đúng trọng tâm nói cho Quý Minh Noãn biết, ông ấy từng vui mừng Lục Ngôn Thâm tuổi trẻ tài cao, cũng thấy bất đắc dĩ vì anh kiệm lời.
 
Sau khi hai người nói chuyện, tới nửa đêm, dưới sự thúc giục của quản gia, ông cụ đành về phòng nghỉ ngơi.
 
Quý Minh Noãn cũng không sốt ruột đi ngủ, tốt xấu gì hôm nay cũng là ngày vui ‘tân hôn’ của cô, nói cô không để bụng là giả.
 
Hộ lý ăn ý nhường không gian lại cho cô và Lục Ngôn Thâm, Quý Minh Noãn thở phào, ngồi cạnh giường nhìn Lục Ngôn Thâm.
 
Tuy Lục Ngôn Thâm nằm trên giường hai tháng, nhưng cũng không gầy yếu như người thực vật. Ngũ quan tinh xảo làm anh thoạt nhìn chỉ như ngủ say, cô nhìn tay của Lục Ngôn Thâm ——
 
Khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài thẳng tắp, không biết thế nào, Quý Minh Noãn cảm thấy anh nhất định biết đàn dương cầm.
 
Cô do dự, chậm rãi vươn tay nắm tay người chồng mới cưới, cái nắm tay linh thiêng, đầu ngón tay anh hơi lạnh, mang theo hơi lạnh của điều hòa, Quý Minh Noãn lập tức thả tay anh ra.
 
Thật ra Quý Minh Noãn đã đoán được Lục Ngôn Thâm hẳn là người kiêu ngạo lạnh nhạt, có lẽ không thích người khác đụng vào anh.
 
“Hy vọng anh mau tỉnh lại……” Quý Minh Noãn vẫn thấp thỏm, dù biết vài ngày sau anh sẽ chết, nhưng cô vẫn chờ đợi vận mệnh của anh có thể được viết lại.
 
Tựa như cô.
 
Đêm nay cô vốn gặp nam chính, nhưng vô duyên vô cớ bị đưa tới nơi này, nghĩ đến cũng là vận mệnh trời cao đã sắp đặt.
 
Quý Minh Noãn lại nắm tay đối phương, như cho anh một chút dũng khí.
 
Đột nhiên, Lục Ngôn Thâm nằm trên giường bệnh động đậy ngón tay, đôi mắt nhắm chặt bắt đầu chuyển động, khuôn mặt vốn bình tĩnh nháy mắt vặn vẹo khó chịu, đôi mắt như bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra.
 
Quý Minh Noãn bỗng dưng cả kinh, nhìn thấy Lục Ngôn Thâm mở hé mắt.
 
Đậu phộng! Xác chết vùng dậy hay là hồi quang phản chiếu đây?
 
“Lục…… Lục tiên sinh? Anh tỉnh rồi à?”
 
Lục Ngôn Thâm gian nan ‘hừ’ một tiếng, giọng nói nặng nề trầm đục vì lâu không nói chuyện, Quý Minh Noãn khó tin nhìn người trước mặt, hét toáng lên: “Bác sĩ, anh ấy tỉnh rồi này, người đâu.”
 
Quý Minh Noãn muốn thoát khỏi bàn tay Lục Ngôn Thâm, lúc này lại bị anh nắm chặt, không hề giống người nằm trên giường đã lâu. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Có phải hồi quang phản chiếu kiểu này mạnh quá không?
 

Không đợi Quý Minh Noãn phản ứng, mấy y tá cuống quít đẩy cửa vào, “Người nhà xin tránh ra, tôi phải kiểm tra cho Lục tiên sinh”
 
Nhưng Lục Ngôn Thâm vẫn nắm chặt tay Quý Minh Noãn, cô không thể kéo tay ra được.
 
Tên đàn ông này! Sắp chết rồi mà sao còn mạnh vậy nhỉ?
 
Gặp quỷ rồi.
 
Trong lúc anh kiểm tra, hiện trường lộn xộn, tay Quý Minh Noãn vẫn luôn bị anh nắm chặt, nhân viên y tế kinh ngạc nhìn cô, đến khi ông cụ vội vàng chạy tới.
 
Lục lão tiên sinh nhìn một đống bác sĩ vây quanh Lục Ngôn Thâm để kiểm tra, Quý Minh Noãn bị kẹp trong đó, ông ấy run tay, khó tin hỏi: “Nó tỉnh rồi?”
 
“Nó…… Tỉnh rồi?”
 
Cùng lúc đó, Lục Ngôn Thâm cuối cùng cũng thả tay Quý Minh Noãn ra, chậm rãi mở hai mắt.
 
Anh chớp đôi mắt mệt mỏi, tiêu điểm mơ hồ, anh cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, nhưng lại như không có tri giác, chỉ có một giọng nói quanh quẩn trong não anh ——
 
“Hy vọng anh mau tỉnh lại……”
 
Bác sĩ thở phào, “Lục tiên sinh tỉnh rồi, mọi người tránh ra chút đi.”
 
Đôi mắt của cụ Lục ngấn nước, bàn tay cầm gậy run run, ông ấy vốn đứng vững, giờ phút này run rẩy, “Tỉnh rồi…… Cuối cùng cũng tỉnh rồi!”
 
Không biết ông ấy đã tốn bao nhiêu thời gian cầu thần bái phật, trải qua tra tấn mong chờ rồi lại thất vọng hết lần này đến lần khác, đứa cháu trai đã bị mấy bác sĩ gửi thư báo tử, cuối cùng cũng tỉnh rồi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Lục Ngôn Thâm động đậy đôi mắt, nhìn gương mặt sáng ngời hoảng sợ, nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh kia.
 
Quý Minh Noãn động đậy môi, nhẹ nhàng kêu một tiếng, “Lục tiên sinh?”
 
Cho dù mọi người chìm trong vui mừng Lục Ngôn Thâm tỉnh lại, nhưng Quý Minh Noãn vẫn lý trí nhận định anh chỉ đang hồi quang phản chiếu.
 
Anh đã lâu không nói chuyện, khó có thể phát ra tiếng, chỉ im lặng nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm. (Luvevaland.co)
 
Giọng nói kia là của cô?