Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 35: Chương 35:



Lục Ngôn Thâm nhíu mày, nói: “Đặt giúp tôi vé máy bay ngày mai đến thành phố H.”
 
Lục Chân Chân kinh ngạc hỏi: “Anh muốn đến đoàn phim của Quý Minh Noãn?”
 
Chu Mặc giải thích: “Một sản phẩm tiêu thụ nhanh của Hằng Thịnh, công ty đầu tư Bích Vân Truyện, Tổng giám đốc Lục cũng là nhà đầu tư.”
 
Lục Ngôn Thâm không giải thích nhiều, hỏi Chu Mặc: “Chuyện thành lập công ty quản lý tiến triển thế nào rồi?”
 
Lục Ngôn Thâm không có nhiều thời gian quan tâm sự nghiệp của Quý Minh Noãn, lập một đội quản lý có kinh nghiệm cho cô mới là trọng điểm, hơn nữa, Lục Ngôn Thâm không định ký hợp đồng với mấy nghệ sĩ khác, cho nên quy mô công ty không lớn, công ty được tổ chức rất nhanh.
 
Chu Mặc: “Đã xử lý xong giấy phép kinh doanh, đang liên lạc đoàn đội bên kia.”
 
Lục Chân Chân kinh ngạc hỏi: “Công ty quản lý gì? Công ty ta có nghiệp vụ này từ khi nào?”
 
Tuy Lục Chân Chân không can thiệp triều chính của anh trai, nhưng không có nghĩa không biết gì cả.
 
Bao năm qua, Hằng Thịnh chưa bao giờ chạm đến vùng đất phim điện ảnh.
 
Chẳng lẽ anh vì Quý Minh Noãn? Hình như Quý Minh Noãn chỉ trực thuộc một công ty nhỏ sau khi kết thúc hợp đồng với công ty quản lý.
 
Lục Chân Chân nói: “Anh, em muốn góp cổ phần!”
 
Nếu cô ấy làm bà chủ của Quý Minh Noãn, ha ha ha, chị dâu còn dám chạy?
 
Hơn nữa, cô ấy còn có thể sử dụng chức trách của bà chủ, có thể đến đoàn phim để theo dõi cô bất cứ lúc nào.
 
Lục Ngôn Thâm không yên tâm, từ chối: “Đừng đùa.”
 
Lục Chân Chân nói với Lục Ngôn Thâm: “Anh này, nếu em làm bà chủ của Quý Minh Noãn, có thể bay tới đoàn phim của chị ấy, thay anh giám sát chị ấy bất cứ lúc nào, còn có thể che giấu cho hai người, hai người không sợ bị phóng viên chụp trúng?”
 
Lục Ngôn Thâm đan mười ngón tay, cười như không cười nhìn Lục Chân Chân: “Anh cũng không để ý chuyện bị phóng viên chụp.”
 
Anh còn có thể chứng thực danh phận của mình, sao không làm chứ?
 
Cuối cùng Lục Ngôn Thâm vẫn đồng ý để Lục Chân Chân góp cổ phần làm cổ đông lớn nhất, không có nguyên nhân gì khác, chỉ vì công chúa Chân Chân sống 24 năm trên cuộc đời, lần đầu tiên muốn phát triển thương nghiệp. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Sao Lục Ngôn Thâm phải ngăn cản?
 
Chỉ cần Lục Chân Chân có Hằng Thịnh hậu thuẫn, không biết quản lý cũng không sao.
 
Nói không chừng Lục Chân Chân còn có thể đuổi mấy cành đào hoa thối bên cạnh Quý Minh Noãn giúp anh, khá tốt.
 
Lúc Quý Minh Noãn nhận được tin nhắn của Lục Ngôn Thâm, đoàn phim đã đến khách sạn gần đó để chuẩn bị ăn liên hoan.

 
Cô biết họ làm vậy để đón kim chủ Mục Hàn.
 
Lục Ngôn Thâm nhắn lại ba chữ: 【 Tôi làm đấy 】
 
Quý Minh Noãn đáp lại anh với icon gật đầu, sau đó nghĩ nghĩ, gửi một bao lì xì to 188.88 cho Tổng giám đốc Lục.
 
【 Cảm ơn đã giúp đỡ! Quà cảm ơn nho nhỏ 】
 
Lần này Lục Ngôn Thâm nhắn lại rất nhanh, 【 Không thiếu tiền, đổi cái khác 】
 
Quý Minh Noãn xem tin nhắn, không khỏi suy diễn, gì mà đổi cái khác? Anh còn muốn quà đáp lễ gì nữa?
 
Chẳng lẽ anh muốn cô lấy thân báo đáp?
 
Đường Tử Gia ở một bên kêu cô, “Ngẩng đầu đi, kim chủ tới rồi kìa.”
 
Kim chủ tới rồi, mọi người lập tức đứng lên chào đón, nhà sản xuất và đạo diễn đứng một trái một phải bên cạnh Mục Hàn, Quý Minh Noãn không kịp nhắn lại Lục Ngôn Thâm, đứng lên theo mọi người.
 
Mục Hàn nhìn bọn họ cười, “Mời mọi người ngồi, đừng khách sáo.”
 
Quý Minh Noãn là nữ chính, tất nhiên được xếp ngồi chung một bàn với kim chủ, nhưng không ngồi bên cạnh Mục Hàn.
 
Nhà đầu tư đúng lúc là ông chủ của nam chính, Đường Tử Gia gặp tai nạn, anh ta đến xem tình hình cũng là chuyện bình thường.
 
Quý Minh Noãn không nhìn Mục Hàn, không biết vì sao, Quý Minh Noãn lại cảm giác Mục Hàn đang nhìn cô.
 
Có thể cô bị ảo giác.
 
Mục Hàn là vai chính của đêm nay, rất nhiều người vội vàng nịnh bợ anh ta.
 
Nhà sản xuất ranh ma đột nhiên điểm danh Quý Minh Noãn, “Minh Noãn, tới đây, uống một ly với Tổng giám đốc Mục.”
 
Đường Tử Gia ngồi bên cạnh, nghe thấy cũng ngẩng đầu, không lạ gì văn hóa mời rượu trong giới giải trí, làm nam nữ chính, ai không tươi cười, nịnh hót kim chủ?
 
Chỉ là Quý Minh Noãn không có ấn tượng tốt với Mục Hàn, cả đêm không nhìn đối phương, lúc này đột nhiên bị điểm danh, chưa kịp khống chế biểu cảm trên gương mặt.
 
Ánh mắt cô và ánh mắt Mục Hàn giao nhau giữa không trung, đôi mắt sâu thẳm màu đen của đối phương như hố đen có lực hấp dẫn. Anh ta nhàn nhạt cười, nhìn không ra cảm xúc gì.
 
Vẻ ngoài của Mục Hàn đúng là không uổng làm nam chính trong bộ truyện ngược, nhưng……
 
Cô thấy sợ thủ đoạn tàn bạo của anh ta dành cho nữ chính tiểu thuyết.

 
Đường Tử Gia thấy thế, cầm ly nước chanh, nói: “Anh Hàn, anh đường xa đến đây, vất vả rồi, tôi kính anh một ly.”
 
Quý Minh Noãn nói: theo “Tổng giám đốc Mục, vất vả rồi.”
 
Sau đó cô uống một ngụm, ngồi xuống, không dám nhìn anh ta.
 
Mục Hàn không tỏ vẻ gì, chỉ nhàn nhạt cười, “Quá lời rồi, tôi tới đây cũng có chuyện muốn làm.”
 
Đột nhiên, Mục Hàn nói với Quý Minh Noãn: “Tối hôm qua Quý tiểu thư ra tay giúp đỡ Tử Gia nhà tôi, tôi nên kính cô một ly mới đúng.”
 
Mục Hàn đột nhiên đứng lên, lập tức trở thành tiêu điểm của chỗ này.
 
Quý Minh Noãn cong khóe môi, biết lễ đứng lên, nói: “Tổng giám đốc Mục khách sáo rồi, tôi nghĩ bất cứ ai cũng sẽ giúp đỡ khi nhìn thấy chuyện đó thôi.”
 
Mục Hàn cụng ly với cô, thâm thúy cười, “Kính cô.”
 
Quý Minh Noãn nếm một ngụm.
 
Lương An Nghi ngồi một bên, rất nhiều lần muốn kính rượu Mục Hàn lại bị cắt ngang, nhìn Mục Hàn cười, nắm chặt ly rượu.
 
Dựa vào cái gì Quý Minh Noãn được mọi người chú ý? Ngay cả Mục Hàn cũng kính rượu Quý Minh Noãn?
 
Qua mười phút, Quý Minh Noãn không chịu được bầu không khí trong căn phòng, nên đi nhà vệ sinh. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Bây giờ cô mới có thời gian nhắn lại Lục Ngôn Thâm, không ngờ Lục Ngôn Thâm đã gửi hai tin nhắn.
 
Lục Ngôn Thâm: 【 Em không cần khách sáo với tôi vậy đâu 】
 
Lục Ngôn Thâm: 【 Tôi đã tìm một công ty quản lý ở chỗ bạn tôi giúp em, tìm thời gian đi ký hợp đồng đi. 】
 
Quý Minh Noãn ngẩn ra, Tổng giám đốc Lục tìm công ty quản lý giúp cô?
 
Người nhà họ Lục đều là thiên sứ à? Sao họ lại tốt với cô như vậy chứ?
 
Quý Minh Noãn thấy ấm lòng, không khỏi mỉm cười, không biết vì sao, có chút vui vẻ.
 
Làm sao đây? Cô có tâm tình kích động, không có gì để báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp!
 
Quý Minh Noãn nhắn lại đối phương icon mỉm cười, sau đó cất di động, chuẩn bị trở về phòng.

 
Cô không ngờ Mục Hàn cũng tới đây, Quý Minh Noãn lễ phép chào hỏi: “Tổng giám đốc Mục.” Cô nói xong, xoay người đi.
 
Mục Hàn nhìn sườn mặt của Quý Minh Noãn, rút một điếu thuốc, nhưng không bậc lửa.
 
“Đợi đã……”
 
Quý Minh Noãn đứng thẳng, Mục Hàn lại nói: “Quý tiểu thư, tôi có việc tìm cô.”
 
Quý Minh Noãn có chút lo, lẳng lặng nắm chặt di động.
 
“Tổng giám đốc Mục tìm tôi à?”
 
Mục Hàn nhàn nhạt cười, “Nghe nói trước đó cô và công ty quản lý đã kết thúc hợp đồng, tôi muốn hỏi, cô có muốn ký hợp đồng với công ty chúng tôi không? Cô rất có tư chất……”
 
Tới rồi, anh ta xách kịch bản bộ truyện ngược tới rồi.
 
Quý Minh Noãn lễ phép cười: “Cảm ơn Tổng giám đốc Mục đã nâng đỡ, nhưng…… Người nhà tôi đã sắp xếp cho tôi rồi.”
 
Mục Hàn nghe câu nói đó, thì ra là nhà họ Lục đã sắp xếp cho cô, khó trách tai tiếng trên mạng nhanh như vậy đã được thanh minh.
 
Cũng đúng, nếu cô là người nhà họ Lục, Lục Ngôn Thâm chắc chắn sẽ bảo vệ cô, rốt cuộc anh ta đang mong chờ chuyện gì chứ?
 
Anh ta cười mỉa mai, sau đó gật đầu, “Ừm, cô về đi.” Anh ta châm điếu thuốc, rít một hơi.
 
Quý Minh Noãn, Quý Minh Noãn……
 
Sao anh ta không thể quên cái tên này chứ?
 
Quý Minh Noãn chạy trối chết, mẹ nó, đúng là thứ thiểu năng trí tuệ! Sao Mục Hàn có thể đòi ký hợp đồng với cô được chứ? Não của anh ta bị hỏng sao?
 
A a a, Quý Minh Noãn nhớ tới chuyện đó đã thấy khó tin, rõ ràng chỉ gặp Mục Hàn một lần, anh ta còn đi chung với bạch nguyệt quang của anh ta, sao đột nhiên nói muốn ký hợp đồng với cô được chứ?
 
Chẳng lẽ trước đó Hà Lộ tìm cô cũng là chỉ thị của Mục Hàn?
 
Quý Minh Noãn vừa nghĩ vừa đi về căn phòng.
 
Quý Minh Noãn đi nhanh, không thấy Lương An Nghi ngoài nhà vệ sinh, cô ta đã nghe cuộc đối thoại giữa Mục Hàn và Quý Minh Noãn.
 
Cô ta lạnh lùng hừ một tiếng, “Sao chuyện tốt khắp thiên hạ đều trúng cô ta chứ?”
 
Rốt cuộc Quý Minh Noãn tốt chỗ nào? Kim chủ cũng tự động tìm tới cửa?
 
Đáng tiếc thẩm mỹ của Quý Minh Noãn chẳng ra gì, công ty của nhà họ Đường là công ty phim điện ảnh đứng đầu cả nước, Quý Minh Noãn còn từ chối?
 
Mục Hàn nhận ra phía sau có người, nhíu mày nhìn Lương An Nghi.
 
Lương An Nghi đột nhiên bị Mục Hàn lạnh lùng nhìn, lấy hết can đảm tiến lên, “Tổng giám đốc Mục.”
 

Mục Hàn tắt tàn thuốc, gật đầu “Ừm” một tiếng, đi về căn phòng.
 
Lương An Nghi nhìn bóng dáng của Mục Hàn, thở dài một hơi.
 
Lương An Nghi nghĩ tới người hô mưa gọi gió trong giới giải trí tên An Tư Nhã.
 
Sao đàn ông của cả thế giới đều là của người khác chứ?
 
Mục Hàn không ở lại lâu, ăn cơm xong thì rời đoàn phim, Quý Minh Noãn thở phào.
 
Ngày hôm sau, mọi thứ như bình thường, đạo diễn Quách kết thúc một ngày quay phim, để mọi người ăn liên hoan với nhau. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Nhân viên nịnh nọt trong WeChat, “Đạo diễn Quách, ông nhặt được tiền hay trúng vé số thế?”
 
“Hai ngày nay ông đã mời ăn cơm rồi, tôi thấy sợ đấy, đừng nói là Hồng Môn Yến nhé?”
 
“A, không phải chứ? Tối nay tôi phải quay phim thâu đêm hả? Đừng mà, đêm nay trời mưa đấy…… Đạo diễn Quách ơi, xin ông cho tôi đường sống.”
 
Quách Chấn Xuyên hiếm khi xem WeChat, kiêu ngạo nói, “Thích đi thì đi.”
 
Đạo diễn Quách mời ăn cơm, mọi người đều đến.
 
Bọn họ đến khách sạn tối hôm qua, đặt 5 bàn tiệc, nhà sản xuất đã sớm đứng ở cửa khách sạn chờ khách quý đến.
 
Đường Tử Gia và Quý Minh Noãn bát quái: “Đoán xem chuyện gì làm đạo diễn Quách keo kiệt mời khách đêm?”
 
Quý Minh Noãn không nghĩ nhiều, trước kia đóng phim, đoàn phim của cô cũng thường xuyên ăn liên hoan, nhưng đều ăn lẩu và xiên nướng, đoàn phim Bích Vân Truyện đúng là giàu có, lần nào ăn liên hoan cũng ở khách sạn năm sao, đúng là làm cho người khác khó hiểu.
 
Quý Minh Noãn nói: “Chắc lại đào được kim chủ nào rồi.”
 
Đường Tử Gia cười nói: “Anh thấy không có đâu, trừ Mục Hàn, mấy công ty đầu tư khác đều là mấy công ty nhỏ, sao có thể là kim chủ được.”
 
Ngay từ đầu Tập đoàn Đường Hoa cũng không đầu tư nhiều bộ phim truyền hình này, nhưng khoảng thời gian trước, Mục Hàn đầu tư bộ phim này một cách kỳ lạ.
 
Hiện giờ kim chủ lớn nhất là Mục Hàn, mấy nhà đầu tư nhỏ khác sao có thể làm được như vậy?
 
Quý Minh Noãn rót trà cho người bên cạnh mình, nói với Đường Tử Gia: “Chưa chắc, anh có phát hiện thức ăn của đoàn phim ngon hơn không? Anh đi nhiều đoàn phim như vậy, có đoàn phim nào giàu như Bích Vân Truyện không? Nói không chừng có công ty của nhà ai đầu tư đấy.”
 
Đường Tử Gia bừng tỉnh: “Thì ra là thế, giàu như vậy, chắc chắn là kim chủ.”
 
Đột nhiên, một bóng dáng cao ráo không nhanh không chậm đi từ cửa vào, dù đứng xa, người ta cũng có thể nhìn thấy ngũ quan tuấn tú của người đó, còn có bộ vest may thủ công vận chuyển từ đường hàng không đến đây, còn có thể nhìn thấy kẹp cà vạt của người đó. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Mọi người chuyển tầm mắt tới cửa.
 
Quý Minh Noãn há miệng, lập tức câm nín.
 
Anh, anh, anh, sao anh lại đến đây?