Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm

Chương 12



Chương 12
Sau khi ăn cơm chiều xong, Tiết Giai Duyệt liền đem bản thiết kế đã chuẩn bị tốt của mình lấy ra đưa Hứa Ngạn Văn xem.
" Anh lần trước đã hứa chờ em vẽ xong thì đưa cho anh xem, ở đây em có vài bản thiết kế, anh nhìn xem thấy thế nào? "
" Đưa đây tôi xem. " Hứa Ngạn Văn vươn tay, Tiết Giai Duyệt đưa bản vẽ trong tay cho Hứa Ngạn Văn.
Nhìn vào bản thiết kế có thể thấy được tâm huyết của Tiết Giai Duyệt mấy ngày nay, cô vẽ thật sự rất nghiêm túc, đem ý tưởng của chính mình cùng với xu thế theo hiểu biết của bản thân dung nhập vào nhau, tuy không thể so sánh với các tác phẩm của các nhà thiết kế nổi tiếng khác, nhưng so với những người mới vào nghề đều giỏi hơn, nhìn thiết kế của cô không giống người mới bắt đầu vào nghề.
" Thiết kế của em rất khá, thể hiện rõ nội dung cho người xem, có thể mở phòng làm việc được rồi. " Hứa Ngạn Văn không bủn xỉn lời khích lệ của chính mình chút nào, đối với anh mà nói, tác phẩm của Tiết Giai Duyệt thật sự không tồi.
" Anh đừng gạt em, làm sao có thể tốt như lời anh nói được? " Tiết Giai Duyệt bị anh khen có chút ngượng ngùng, mặt đỏ phác phác, ánh mắt mang theo tia sáng lập lòe vui sướng.
Hứa Ngạn Văn cười khẽ: " Tôi nói chính là thật lòng, em xác định vẽ rất khá. "
Tiết Giai Duyệt nghe được hắn nói như vậy, đối với bản thân càng thêm tự tin: " Anh thấy em đi xin việc thì thế nào, đi làm để học tập thêm một chút có thể không? "
Cô biết trình độ chính mình ở đâu, nếu học tập thêm một chút, có thể tích góp thêm một ít kinh nghiệm, về sau muốn mở phòng làm việc riêng cũng dễ dàng hơn, tự lập ra thương hiệu của bản thân cũng tốt hơn, cái nào cũng có thể trợ giúp cô.
Khó có thể thấy được Tiết Giai Duyệt hứng thú với việc gì như vậy, còn muốn đi tìm công ty xin việc để tích lũy kinh nghiệm, Hứa Ngạn Văn liền hỏi cô: " Có cần hỗ trợ hay không? Tôi có quen biết một vài công ty, có thể an bài cho em đến làm. "
Tiết Giai Duyệt vội vàng lắc đầu: " Không cần, em muốn tự dựa vào thực lực của bản thân thử một lần. "
Hắn nếu muốn giúp cô, người khác cũng chỉ nể mặt mũi của Hứa tổng, sẽ không nhìn đến thực lực của cô, đến lúc đó mặt dù cô có được chọn, cũng là nhờ vào quan hệ của hắn, vào tình cảnh ấy cô thật sự sẽ vô cùng xấu hổ.
" Thật sự không cần hỗ trợ sao? " Hứa Ngạn Văn hỏi một lần nữa, " Chỉ cần gọi điện thoại liền có thể. "
" Không cần, không cần, không cần. " Tiết Giai Duyệt lớn tiếng cường điệu nói: " Em chỉ muốn dựa vào bản thân thôi! "
Trước màn này Tiết Giai Duyệt làm Hứa Ngạn Văn lau mắt mà nhìn, khóe miệng của anh lộ ra ý cười, ánh mắt sau khung kính lóe sáng: " Tôi đây chờ tin tốt từ em, cố lên! "
Tiết Giai Duyệt hừ hừ hai tiếng: " Anh cứ đợi đi! "
Ngày hôm sau, sau khi nộp hồ sơ xong, Tiết Giai Duyệt liền bắt đầu lên mạng đợi tin tức từ các công ty, chờ mong có thể thu được cuộc gọi của công ty nào đó nhận cô.
Thời điểm đợi điện thoại, Tiết Giai Duyệt vẫn đang ở nhà vẽ bản thiết kế, cô cảm thấy mặc dù không có nhận được cuộc gọi thông báo nào, cô cũng sẽ không từ bỏ.
Hứa Ngạn Văn nhìn thấy cô nỗ lực nghiêm túc như vậy, cũng cổ vũ cô vài câu.
Hơn 11 giờ tối, Hứa Ngạn Văn làm xong việc từ thư phòng đi ra, nhìn thấy phòng của Tiết Giai Duyệt còn sáng đèn.
Thường vào lúc này, Tiết Giai Duyệt đều đã lên giường ngủ, hôm nay lại có ngoại lệ.
Hứa Ngạn Văn giơ tay gõ gõ cửa phòng ngủ của Tiết Giai Duyệt.
" GiaI Duyệt, em còn chưa ngủ sao? "
Tiết Giai Duyệt ngừng tay đang cầm bút vẽ, quay đầu đối diện với cửa nói: " Chưa đâu, em còn muốn làm cho xong bản thiết kế này mới đi ngủ. "
Trước khi cô định đi tắm liền có cảm hứng, muốn đem ý tưởng đó phác họa lập tức, miễn cho lúc sau sẽ quên, người làm thiết kế chính là vậy, cảm hứng nói đến là đến, phải chạy nhanh ghi lại, nếu không cảm hứng đó sẽ biến mất, vậy thì khổ rồi.
Hứa Ngạn Văn đứng ngoài cửa, nhìn thoáng qua thời gian, đã 11 giờ 40, đã trễ như vậy.
" Đã khuya rồi, đi ngủ sớm một chút, sáng ngày mai lại vẽ tiếp. " Hứa Ngạn Văn nhắc nhở cô.
" Đã biết, đã biết, anh đi ngủ trước đi. " Tiết Giai Duyệt cảm thấy hắn có chút phiền, suốt ngày cứ quản đông quản tây, hiện tại cũng như vậy, quấy rầy cô thiết kế, ý tưởng anh nghĩ muốn có liền có, muốn khi nào vẽ liền vẽ sao? Thật là!!!
Tuy rằng cách một cánh cửa, Hứa Ngạn Văn vẫn nghe ra giọng nói không kiên nhẫn của cô, hơi hơi nhíu mày, Hứa Ngạn Văn không nói nữa, xoay người đi.
Bên ngoài rốt cuộc an tĩnh trở lại, Tiết Giai Duyệt đem tâm tư của mình đặt vào bản thiết kế.
Buổi tối hôm đó, Tiết Giai Duyệt đem bản thiết kế của chính mình vẽ xong mới đi ngủ, thời điểm lên giường cũng đã 3 giờ sáng.
Mỹ dung gì đó, tự nhiên liền đi ngâm nước nóng.
Hôm sau Tiết Giai Duyệt ngủ rất trễ mới tỉnh, ánh vàng rực rỡ từ cửa sổ chiếu vào, ôn nhu mà hôn lên gương mặt cô.
Trên màn hình di động hiển thị 10 giờ 45, toàn bộ thời gian buổi sáng cô chỉ dùng để ngủ.
Cô hôm nay buổi sáng không có dậy sớm, cũng khôm có làm bữa sáng, Hứa Ngạn Văn cũng không tới kêu cô dậy, đại khái có thể thấy sáng sớm đã đến công ty.
Xốc chăn rời giường, Tiết Giai Duyệt mang dép lê vào, chậm rì rì mà đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Nhìn khuôn mặt trắng nõn mỹ lên trong gương kia, cô nhịn không được mà cảm thán thân thể này, đúng là có một làn da thật tốt!!
Nhớ thời điểm trước khi cô xuyên không, hao hết tâm tư bảo dưỡng gương mặt của cô, nhưng làn da vẫn không đều màu, chỉ cần ăn một chút cay, hoặc là vì để kịp làm xong thiết kế buộc phải thức đêm, trên mặt sẽ xuất hiện bạo đậu, quả thật là không nỡ nhìn.
" Vẫn là người sinh ra đã có tư chất mỹ nữ. " Tiết Giai Duyệt vỗ nhẹ gương mặt trắng nõn cười nói.
Rửa mặt xong từ nhà vệ sinh đi ra, Tiết Giai Duyệt tính toán làm cơm trưa ăn, thời điểm này cũng đã trễ bữa sáng, mà ăn trưa thì còn hơi sớm, trước cứ tùy tiện đi hah haa, ứng phó ứng phó mà thôi.
Đi đến phòng bếp, Tiết Giai Duyệt nhấc mắt thế nhưng đã nhìn thấy trên bàn ăn có một ly sữa bò, trứng gà, sandwich còn có quả táo.
Đây là Hứa Ngạn Văn chuẩn bị bữa sáng cho cô sao?!
Kinh hỷ của Tiết Giai Duyệt đi qua, lại nhìn thấy trên bàn còn có một tờ giấy.
Duỗi tay cầm lấy tờ giấy, chữ viết của Hứa Ngạn Văn mạnh mẽ dứt khoát đập vào mắt.
[ Ăn sáng ngon miệng, viết Hứa Ngạn Văn ]
Xem đồ ăn trên bàn, rồi lại nhìn tờ giấy Hứa Ngạn Văn viết, Tiết Giai Duyệt nhịn không được mà bật cười.
" Làm cho anh nhiều bữa cơm như vậy, anh lại làm cho người ta một bữa sáng, tính ra anh cũng còn chút lương tâm! "
Tiết Giai Duyệt nói rồi kéo ghế ngồi xuống, cầm lấy sandwich cắn một ngụm, sandwich vị bơ, còn có thêm thịt bò cùng hoa quả khô, vị ngọt lan trong miệng, lại có mùi hương của hoa quả khô, phi thường ngon miệng.
" Hương vị kết hợp rất ngon miệng, cảm ơn bữa sáng của anh nha! " Tiết Giai Duyệt ăn sandwich, lại uống sữa bò, lấy di động gửi WeChat cho Hứa Ngạn Văn, còn chụp một tấm ảnh đồ ăn đã ăn sạch sẽ gửi qua.
..............
Trong phòng hội nghị, Hứa Ngạn Văn đang mở họp, giám đốc Marketing đứng trên đài dùng hết tình cảm mãnh liệt của bản thân để báo cáo về tình trạng tiêu thụ của tháng này, nhưng trong lúc này điện thoại đặt trên bàn của Hứa Ngạn Văn ong lên một tiếng vang.
Âm thanh ngắn ngủi đã khiến cho Hứa Ngạn Văn chú ý, con ngươi sau khung mắt kính đảo qua, liếc nhìn đến tin nhắn trên WeChat hiển thị trên màn hình di động.
Hình như là Tiết Giai Duyệt gửi WeChat.....
Hứa Ngạn Văn buông bút xuống, duỗi tay cầm điện thoại lên, cúi đầu nhìn vào màn hình di động, ngón tay bấm vào WeChat, liền nhìn thấy nội dung tin nhắn mà Tiết Giai Duyệt gửi đến.
Giai Duyệt: Đều đã ăn sạch sẽ, ăn rất ngon luôn, cảm ơn anh đã làm bữa sáng [Không mâm hình ảnh.jpg ]
Ngón tay Hứa Ngạn Văn bay nhanh trên màn hình, gửi trả một tin WeChat: Về sau rời giường sớm một chút, không nên thức đêm.
Thực mau Tiết Giai Duyệt liền gửi tin nhắn đến, là hình ảnh một cô gái hoạt hình thoạt nhìn phi thường ngoan ngoãn, liên tiếp đối với anh gật đầu, trong miệng ngoan ngoãn đáp ứng " Được a. "
Ngón tay Hứa Ngạn Văn chạm vào tấm ảnh đó vài lần, khóe miệng cong lên ý cười.
Trong phòng hội nghị, thật nhiều người đều thấy được một màn này.
Đặc biệt là giám đốc Marketing đang đứng trên đài là xem rõ ràng nhất, nội tâm không thôi khiếp sợ, trời ơi, Hứa tổng thật sự đã cười, khẳng định là hắn báo cáo rất được, kế hoạch Marketing lần này chắc chắn rất tốt, tháng tiếp theo nhất định phải cố gắng hơn, tranh thủ lập càng nhiều thành tích càng tốt.
Thân là bí thư, Lâm Đạt được ngồi rất gần Hứa Ngạn Văn, toàn bộ quá trình cô ta đều thấy rất rõ ràng, Hứa Ngạn Văn vẫn luôn cúi đầu nhắn tin.
Rõ ràng trước kia anh chắn chắn sẽ chán ghét nếu có người trong lúc đang họp sử dụng điện thoại, nhưng hiện tại anh lại phá lệ.
Lâm Đạt vẫn luôn nhìn sườn mặt của Hứa Ngạn Văn, nắm bút trong tay chặt lại, trong lòng tràn ngập chua xót.
Không biết là ai gửi WeChat cho anh, nhắn tin thôi có thể khiến anh vui vẻ thế sao?
.........
Buổi chiều ở nhà cũng không có việc gì làm, Tiết Giai Duyệt đem bản thiết kế ra vẽ để giết thời gian, đến lúc ngừng lại đã trễ, đầu óc bây giờ có chút đau, quyết định trước phải nghỉ ngơi một chút, ra cửa dạo phố, thuận tiện tìm thêm ý tưởng.
Tiết Giai Duyệt đi phố Thời Thượng Thiên, hai bên là các loại cửa hàng muôn màu sắc rực rỡ, cô đi dạo một vòng, nhìn thấy nơi nào thú vị đều ghé vào xem.
Sau khi đã thấy mệt mỏi, Tiết Giai Duyệt nhìn thấy cuối phố có cửa tiệm bánh ngọt trang trí rất có nghệ thuật, cô đi vào, trong cửa tiệm không nhiều người lắm, chỉ có hai ba người ngồi ở trong tiệm uống cà phê, ăn đồ ngọt.
Trong tiệm phát một bài hát nhẹ nhàng, bên trong quầy pha lê bày đủ loại bánh ngọt, quả xoài ngàn tầng, sầu riêng ngàn tầng, mộc đường ly, chocolate khúc kỳ, mã tạp long, tuyết Mị Nương, nhìn món nào cũng rất đẹp mắt.
Tiết Giai Duyệt chọn một ly Caramel Macchiato cùng mã tạp long, đi đến vị trí ngay cửa sổ để ngồi, xuyên qua khung cửa sổ, có thể nhìn thấy dòng người đang lui tới trên đường.
Vào buổi trưa, được nhắm nháp một ly cà phê cùng một chút đồ ngọt, nghe nhạc nhẹ, thì còn gì bằng.
Tiết Giai Duyệt lấy điện thoại ra chụp ảnh, định đăng lên vòng bạn bè, ngón tay vừa nhấn vào WeChat, vừa lúc nhìn thấy tin nhắn của Hứa Ngạn Văn trước đó gửi cho cô: Đang mở họp.
Nói thật ra Hứa Ngạn Văn quản lí một công ty to như vậy thật sự rất vất vả, cô nhiều lần vào ban đêm đều nhìn thấy Hứa Ngạn Văn còn trong thư phòng làm việc, bao nhiêu người đều trông cậy vào ông chủ như hắn để có chén cơm, trên người hắn áp lực quả thật rất lớn.
Có thể là vì quá xúc động, Tiết Giai Duyệt gửi cho Hứa Ngạn Văn một tin: Anh có muốn ăn hay uống gì vào buổi chiều không? Em đang ở tiệm bánh ngọt, bánh ngọt ở đây rất ngon. Công tác quá vất vả, ăn chút đồ ngọt rồi nghỉ ngơi một lúc, tâm tình sẽ tốt hơn!
Hứa Ngạn Văn đang ở trong văn phòng xử lí văn kiện, nhận được WeChat của Tiết Giai Duyệt, hơi suy tư, sau lại trả lời cô: Được.
Giai Duyệt: Vậy anh muốn ăn cái gì?
Hứa Ngạn Văn: Em chọn liền tốt.
Tiết Giai Duyệt trả lời một câu: OK!
Trong tiệm, cà phê không tồi, đồ ngọt cũng rất ngon miệng, Tiết Giai Duyệt rất thân thiết mà chọn cho anh một ly Caramel, lại thêm một hộp chocolate khúc kỳ cùng với một hộp xoài ngàn tầng, sau đó hỏi chủ tiệm có thể giao hàng không, chủ tiệm nói có thể, Tiết Giai Duyệt đem địa chỉ cho cửa tiệm giao đến công ty của Hứa Ngạn Văn.
Giao hàng chỉ mất nửa tiếng đã đưa đến công ty, nhân viên giao hàng nói với lễ tân, sau lại đến lễ tân gọi điện cho văn phòng của Hứa Ngạn Văn, hỏi có thể đem lên không, Hứa Ngạn Văn đầu dây bên kia nói rằng sẽ kêu trợ lý Phùng xuống lấy.
Trợ lý Phùng thực mau từ trên lầu đi xuống đem đồ ăn lên lầu, khi anh đang trên đường đến văn phòng Hứa Ngạn Văn, vừa lúc gặp phải Lâm Đạt cầm văn kiện tới cần Hứa Ngạn Văn ký tên.
" Đây là đồ ăn chiều của trợ lý Phùng sao? Thì ra trợ lý Phùng thích ăn chocolate khúc ký cùng xoài ngàn tầng? " Lâm Đạt cười nói.
Trợ lý Phùng lắc đầu nói: " Không phải của tôi. "
Lâm Đạt chớp chớp mắt, nghĩ thầm chẳng lẽ trợ lý Phùng được bí thư phòng nào đó mua cho? Hình như trợ lý Phùng có bạn gái rồi mà?
Không chờ Lâm Đạt suy nghĩ ngọn nguồn, đã nghe thấy trợ lý Phùng nói thẳng: " Đây là của Hứa thái thái mua đến cho Hứa tổng. "
Hứa thái thái?
Lâm Đạt nghe vậy, lại nhìn thoáng qua đồ ăn cầm trên tay của trợ lý Phùng, chocolate khúc kỳ cùng xoài ngàn tầng đều là đồ ngọt, chính tai cô ta nghe thấy Hứa tổng nói qua là không thích ăn đồ ngọt, như vậy xem ra, những lời đồn nghe được đều là thật, Hứa thái thái này một chút cũng không hiểu biết Hứa tổng, hai người tình cảm thật sự không tốt......