Xuyên Thành Vú Em Của Bệnh Kiều Vương Gia

Chương 22



"Ha...... Chỗ đó, không có nước, đừng uống......" Trong doanh trướng vang lên tiếng nhóp nhép cùng với tiếng rên rỉ kiềm nén của cậu thiếu niên.

Cố Viễn ngồi lõm vào ghế dựa, y phục màu đen nhăn nhúm lỏng lẹo treo trên eo cậu, thân trên cùng thân dưới đều trần trụi loã lồ trong không khí, mà giữa hai bắp đùi trơn nhẵn của cậu, là đầu của một người đàn ông cài trâm cài tóc màu vàng chôn vào đó.

Sóng mũi cao thẳng của hắn không ngừng cọ vào hòn le của Cố Viễn, ma sát từng chút một, môi lưỡi liếm mút cực mạnh mở banh lỗ *** cậu ra, môi mỏng ngậm chặt lấy hai mép *** không ngừng nút vào, đầu lưỡi dày rộng không ngừng thăm dò vào lối đi tắc nghẽn ấm áp kia, khuấy đục nước bên trong.

Cố Viễn dưới cuộc tấn công mãnh liệt không có điểm dừng của hắn mà lên đỉnh.

Ngón chân trắng nõn của cậu thiếu niên đạp lên bộ y phục đen tuyền thượng hạng của người đàn ông, bởi vì lên đỉnh mà ngón chân cậu cong lại kẹp chặt lấy quần áo của hắn, mông nhỏ cũng nhịn không được mà run bần bật từng đợt sóng nẩy, cậu dâm đãng không ngừng đong đưa bờ mông về phía miệng đối phương, từng tiếng rên rỉ ma mị hoà cùng với tiếng nước phụt ra liên hồi từ phía lỗ ***, phun ướt đẫm đôi môi cùng cằm của hắn, lại bị người đàn ông thè lưỡi ra liếm sạch nước dâm vào trong bụng.

"Ha......"

Cao trào xong, Cố Viễn căng người nhích mông ngồi về lại ghế, nước dâm không ngừng phụt ra ngoài. Bây giờ Lận Kính Trầm không muốn buông tha cho cậu một giây một phút nào, từ từ liếm sạch sẽ nước dâm chảy ra như nguồn suối nhỏ, hắn giống như sợ lãng phí bất cứ một dâm dịch nào chảy ra ngoài vậy.

Cố Viễn bị hắn liếm cực kỳ thoải mái, cậu vừa mới cao trào xong, cả người không còn sức lực, chỉ tuỳ ý banh chân rộng ra mặc cho người đàn ông vừa cắn vừa liếm *** mình.

Cậu cắn răng hừ hừ vài tiếng, bị liếm vừa sướng vừa thoải mái, trong lúc nhất thời không phòng bị, hoàn toàn vứt bỏ dòng thứ hai mình khiêu khích viết ở trong thư ra sau đầu...... Cho đến khi đầu lưỡi người đàn ông từ từ rút ra khỏi *** cậu, liếm thẳng một đường xuống phía dưới, đầu lưỡi đột nhiên liếm đến mặt sau của đoá hoa, cậu mới bừng tỉnh trợn to mắt.

"Ha....... Chỗ đó không được, dơ......"

Lỗ đít bị đầu lưỡi liếm xung quanh, thậm chí đầu lưỡi của người đàn ông còn thử đâm vào bên trong một chút, Cố Viễn theo bản năng giãy đành đạch, kết quả lại bị hắn ấn ngồi về lại trên ghế ngay lập tức, vây cậu vào bên trong mình, mặc cho hai cái chân đang đạp loạn của cậu cũng không làm được gì, chỉ có thể nhìn đầu của người đàn ông chôn vào mông mình, dùng đầu lưỡi liếm láp cái nơi mà từ trước đến nay chưa từng có người chạm vào.

"Không dơ." Người đàn ông chắc nịch nhìn lỗ đít phấn nộn chặt chẽ, đầu lưỡi đỏ không ngừng liếm vòng xung quanh lỗ đít, lại nhịn không được dùng đầu lưỡi thử đâm vào bên trong lỗ nhỏ nhắm chặt, mới thỏa mãn nói; "Trên người Viễn Viễn đâu đâu cũng là mật ngọt."

"Không ngọt...... Đừng liếm, kỳ lạ quá......"

Tiếng rên rỉ cậu vừa nhịn xuống bây giờ hoàn toàn không kiềm chế được nữa, từng động tác liếm láp của hắn làm cả người Cố Viễn hơi run nhẹ, chờ cậu phát hiện ra người đàn ông lấy ra một cái bình nhỏ mà mình gửi tới, đổ hết vào bên trong lỗ đít, cậu bỗng nhiên hiểu ra hắn đang muốn làm gì.

Cố Viễn luống cuống, "Ưm, đừng....... Đừng dùng nơi đó, dùng lỗ *** được không? Lỗ *** mặc cho ngài ***......"

"Bé ngoan," Lận Kính Trầm nghe vậy nhẹ nhàng hôn lỗ *** hai cái, cười nói: "Ta cũng rất muốn *** lỗ ***, nhưng hôm nay, ta muốn *** lỗ đít của Viễn Viễn hơn."

Hắn nói xong, liền đâm một ngón tay vào trong mật động đã được bôi trơn.



"A...... Không được, không được...... Lạ quá, lấy ra ngoài đi......" Cố Viễn lập tức trợn to hai mắt, lỗ đít bị dị vật đâm vào cảm giác thật kỳ dị, vách thịt ở nơi đó vừa mềm vừa chặt, ngón tay Lận Kính Trầm đi vào giống như bị một cái kén bao chặt lấy, hắn cứ vậy mà đâm thẳng vào, Cố Viễn có cảm giác mình giống như bị một cây gậy nào đó xẻ ra làm đôi.

Cậu cực kỳ lo lắng, nên lỗ đít vừa hút vừa cắn chặt ngón tay hắn, Lận Kính Trầm mới đi vào được một đốt mà đã bị cắn không cho hắn đi, hắn trừng phạt mà day day cắn hòn le dâm đãng của tiểu yêu tinh, khàn giọng nói: "Lỗ đít của Viễn Viễn chặt quá, so với lỗ *** còn chặt hơn nhiều."

"Ha...... Đừng mà......"

Thiếu niên thở hổn hển lắc đầu không chịu, Lận Kính Trầm nhúc nhích ngón trỏ bên trong vài cái, ánh mắt rũ xuống thì thấy lỗ đít bị đâm đã mở ra một cái lỗ nhỏ, ánh mắt hắn tối đi, đút ngón tay thứ hai vào trong.

Cố Viễn cảm nhận được động tác của hắn, cậu hoảng loạn nói: "Không được...... Ưm, không ăn được......"

"Nuốt được nè," Lận Kính Trầm nhìn chằm chằm thêm một ngón tay vừa biến mất bên trong lỗ đít mềm mại của Cố Viễn, "Lát nữa lỗ đít còn phải ăn gậy th*t bự đó."

"A——"

Cảm giác lỗ đít bị đâm thọc hoàn toàn không giống với lỗ *** bị *** mở, mặc dù khi đó cậu chỉ trêu đùa với gậy th*t của Lận Kính Trầm mà thôi, nhưng không ngờ rằng thứ gặp nạn không phải gậy th*t của hắn, mà là cái mông của cậu.

Cậu thầm mắng vài câu trong lòng, Lận Kính Trầm đã gấp gáp không chờ nổi mà đâm ngón tay thứ ba vào trong.

"Ưm......" Cảm giác lỗ đít ngậm chặt ba ngón tay không ngừng thọc vào rút ra cực kỳ xa lạ, Cố Viễn hiểu rằng hôm nay mình trốn không thoát rồi.

Âm thanh gợi đòn của hắn văng vẳng bên tai, "Chặt quá, Viễn Viễn thả lỏng một chút, nếu không cưng sẽ không ăn nổi gậy th*t lớn đâu."

Cậu đã thả lỏng rồi mà!

Bộ lỗ đít kẹp chặt là lỗi của cậu sao!

Vì sao hắn không tự đi mà kiểm điểm con *** của hắn quá lớn làm chi!!!

Cố Viễn tức giận.

Trong lòng cậu rất sợ đau, nhưng cũng biết một điều là từ trước đến nay Lận Kính Trầm đối xử với cậu rất có chừng mực và kiên nhẫn, hắn sẽ không làm cậu bị thương.

Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang' và wordpress 'bevitngudong', những trang khác đều là REUP. Mọi người hãy đọc trên trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất, cập nhật nhanh nhất.



Quả nhiên, Lận Kính Trầm dùng ngón tay làm tiền diễn một hồi lâu cho cậu, bây giờ hắn mới thật sự đề thương ra trận, đem quy đầu cực to để ngay miệng lỗ đít chặt chẽ của Cố Viễn.

Cố Viễn hít một hơi thật sâu.

Lận Kính Trầm nhấp môi, hai tay bóp chặt vòng eo nhỏ, hắn nhấp eo về phía trước, quy đầu gian nan nhưng kiên định đâm thẳng vào bên trong.

"Ha....... Trướng quá......"

Lận Kính Trầm khuếch trương quá đúng chỗ, khi con *** một đường đâm thẳng vào, Cố Viễn chỉ cảm thấy trướng nhưng không quá đau, chỉ có thể biết rằng con *** Lận Kính Trầm đang *** vào lỗ đít, một nơi vốn dĩ không dùng để chịch...... Cho đến khi con *** cắm vào hoàn toàn, hai người đều thở ra một hơi sảng khoái cực điểm.

"Còn đau không?" Lận Kính Trầm cúi đầu nhìn lỗ đít bị mình căng ra thành hình chữ O.

"Còn, còn được......"

Cố Viễn nói xong lời này liền thấy hối hận, kết quả người đàn ông nhào tới trao cho cậu một nụ nồng nhiệt, còn khích lệ cậu, "Viễn Viễn giỏi quá!"

Chuyện này có gì mà khen!

Hả? Tên biến thái kia!

Cố Viễn khóc không ra nước mắt, mông nhỏ run rẩy thừa nhận từng đợt đâm càng lúc càng hung hãn của người đàn ông, lúc đầu không đau nhưng cũng không có nghĩa là thoải mái, Cố Viễn hầu như chịu đựng cơn đau ban đầu, cho đến khi gậy th*t của Lận Kính Trầm không cẩn thận cọ qua điểm nào đó, Cố Viễn đột nhiên không kịp phòng bị mà hét lên một tiếng, cứ vậy mà bắn!

Cậu còn đang thẫn thờ, ngược lại hai mắt Lận Kính Trầm lại sáng ngời, con *** lập tức đâm về phía điểm đó, quả nhiên đổi lấy tiếng rên rỉ ngày một cao vút của Cố Viễn, "Ha...... Kỳ quá, đây là cái gì vậy...... Ngài đang đâm vào chỗ nào...... Ta hư rồi, có phải ta bị hư rồi không....... Á——"

"Là điểm dâm của em." Lận Kính Trầm giải thích.

Cố Viễn vì từ ngữ lộ liễu này của hắn mà mặt đỏ bừng, vừa muốn mở miệng chửi người, liền phát hiện đôi mắt đối phương ngày càng sáng ngời, cậu lập tức có dự cảm không lành, quả nhiên, đối phương đột nhiên hưng phấn mà lại gần cậu, dưới thân không ngừng nhấp mạnh vào sâu bên trong, "Lỗ đít Viễn Viễn vậy mà tự động chảy ra nước, hửm? Có phải trời sinh chỉ để phu quân *** không? Hả?"

Cố Viễn cũng cảm nhận được lỗ đít của mình trơn trượt hơn so với ban đầu.

Thân thể này thật sự rất kỳ quái! Lần đầu tiên bị *** lỗ đít, không đau thì thôi, vậy mà còn tự động phân bố nước dâm mặc cho người ta ***!

Cậu nhìn ánh mắt người đàn ông giống như vừa mới phát hiện ra bảo vật thuộc về mình, Cố Viễn không nhịn được mà tức giận và xấu hổ, sợ hắn lại nói những lời thô tục trêu chọc cậu, liền trực tiếp nhào tới dùng môi mình lấp kín đôi môi mỏng của hắn!

Lận Kính Trầm hơi sửng sốt một chút, sau đó hắn liền cười nhẹ nhắm mắt lại, môi thơm dâng tới cửa ngại gì mà không múc, hạ thân hắn hơi ngừng một chút, rồi bắt đầu hung hăng *** mạnh vào lỗ đít vừa trải sự đời.