Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 140: Người Phàn Gia Đến





Editor: Tĩnh
Hồ gia.

“Nghe nói Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn hình như có được Huyễn Vụ Sát.” Hồ Minh Nguyệt nói.

Hồ Khiêm gật đầu, nói: “Ta có nghe nói."
Lưỡng Giới Thành tuy rằng hiện tại thứ tốt đều nhiều, nhưng sát khí vẫn là thứ mà mọi người chú ý nhất, mỗi phần sát khí, đều sẽ gây ra tác động đến nhân tâm.

“Nếu là Huyễn Vụ Sát, hẳn là vì con Thất Thải Huyễn Điệp của Lâm Sơ Văn mà chuẩn bị.”
Hồ Minh Nguyệt gật đầu, nói: “Ảo thuật của con huyễn điệp kia rất lợi hại, nếu tiến giai Chiến Tướng thì lại càng khó lường.”
Hồ Minh Nguyệt trước kia đã gặp qua không ít Hồn Sủng Sư khế ước hồ điệp, nhưng chỉ toàn là loại yếu đuối, như từ khi thấy được bản lĩnh của Tiểu Thải thì một chút cũng không dám xem thường.

Hồ Khiêm cười, nói: “Nếu con bướm kia thật sự tiến giai Chiến Tướng, thì về sau khi Lâm Sơ Văn đối phó thú triều lại càng đơn giản."
Trước đó tiểu hồ ly cùng con tiểu hồ điệp của Lâm Sơ Văn chỉ bằng ảo thuật mà đã đem một con Chiến Tướng hung thú cấp 5 xem như đồ chơi mà chơi cho xoay mồng mồng, mà Tiểu Thải một khi tiến giai Chiến Tướng, vậy lần sau nếu muốn mê hoặc Chiến Tướng cấp 5 liền đơn giản hơn rất nhiều.

“Hai vị hàng xóm này của chúng ta thật sự là sâu không lường được, cư nhiên có thể thuyết phục được Úc Hưng Trung.” Hồ Minh Nguyệt nói.

Hồ Khiêm cười khổ một cái, nói: “Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn còn trẻ như vậy mà đã có thể lấy ra thứ có thể kéo dài tuổi thọ ra để đổi đúng là không tầm thường."
Hồ Minh Nguyệt có chút cảm thán nói: “Bảo vật có thể kéo dài tuổi thọ a!"
Hồ Minh Nguyệt tuổi tác cũng không nhỏ, tuy rằng khoảng cách đại nạn buông xuống còn không ít năm, nhưng khi nghe tới bảo vật có thể kéo dài tuổi thọ cũng có chút động tâm.

Hồ Minh Nguyệt lắc đầu, nói: “Thôi, không nghĩ nữa.” Phàm là trân quý như duyên thọ chi vật, cùng sát khí có giá trị không phân cao thấp, có đồng vàng mà còn không mua được một phần sát khí."
Sở Diệp đứng trước Lưu Ngôn Phong Ngữ Thụ nhíu chặt mày.

“Người ở Lưỡng Giới Thành mũi thật thính.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn nghiêng đầu, nói: “Bọn họ cũng không phải đồ ngốc a!”
Sở Diệp vừa mới cùng Lưu Ngôn Phong Ngữ Thụ dò hỏi tin tức về sát khí, kết quả Lưu Ngôn Phong Ngữ Thụ cư nhiên nhảy ra tên của hắn.

Sở Diệp lúc đầu còn tưởng rằng việc hắn có thể luyện chế Bách Thú Sát bị bại lộ, liền bị dọa cho khiếp sợ, nhưng khi cẩn thận xem lại tin tức, mới phát hiện là viẹc hắn đổi lấy sát khí từ tay Úc Hưng Trung bị bại lộ.


Thấy việc Huyễn Vụ Sát bị bại lộ, Sở Diệp thật ra lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tiểu Bạch nằm trên mặt đất lăn trong, có chút khinh thường, nói: “Còn không phải là sát khí thôi sao, làm gì y như chó hoang theo đuổi thịt thối vậy, làm như cả đời chưa gặp qua sát khí vậy."
Sở Diệp mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Đích xác có rất nhiều người, cả đời cũng chưa gặp qua sát khí.

“Tinh Nguyệt Lưu Tương uống xong rồi?” Sở Diệp hỏi.

“Có nhiêu đó, đã sớm uống xong rồi.” Tiểu Bạch nói.

“Ngươi uống mau thật."
Tiểu Bạch rầu rĩ nói: “Không phải ta, mà là Mặc Nắm, ta đối với Tinh Nguyệt Lưu Tương không có hứng thú."
Sở Diệp: “......” trên người Tiểu Bạch có hương vị của Tinh Nguyệt Lưu Tương, lại còn có mặt mũi bôi nhọ Mặc Nắm.

“Ngươi đã thu lại được uy áp trên người rồi sao.” Sở Diệp có chút ngạc nhiên nói.

Tiểu Bạch gật đầu, nói: “Đó là đương nhiên, ta chính là Bạch Hổ, thu liễm uy áp là việc nhỏ, đương nhiên không làm khó được ta.”
Sở Diệp: “.......” Rõ ràng trước đó còn một thân hung thần sát khí, không cách nào thu lại được, làm cho Ngân Sí Ong đều vòng qua Tiểu Bạch mà đi.

“Tinh Nguyệt Lưu Tương đâu, còn có hay không!” Tiểu Bạch hỏi.

Sở Diệp cau mày, nói: “Có a! Bất quá, ngươi không phải không thích sao?"
Tiểu Bạch đúng lý hợp tình nói: “Ta đem cho Mặc Nắm."
“Ngươi đối Mặc Nắm thật tốt nha a!"
Tiểu Bạch hừ hừ, nói: “Nó là trành thú của ta, ta tự nhiên phải che chở cho nó."
Sở Diệp: “........” Tộc Bạch Hổ đều không biết xấu hổ sao? Sở Diệp âm thầm vì Mặc Nắm mà rơi nước mắt đồng tình.

“Tinh Nguyệt Lưu Tương không nhiều lắm.” Sở Diệp nói.

"Vậy thì đi mua a!” Tiểu Bạch nói.

Sở Diệp cau mày, nói: “Cái này quý lắm ngươi biết không?” Nuôi ấu tể vốn đã không dễ dàng a! Đúng là dù ở nơi nào sữa bột đều mất như nhau, dưỡng một con ấu tể thích uống sữa quả là không dễ dàng gì.


Tiểu Bạch có chút khinh thường nhìn Sở Diệp, nói: “Ngươi vì cái gì mà nghèo như vậy?
Sở Diệp: “.......” Hay thật, đều là hắn làm lỗi.

Ngoài cửa linh tin vang lên, Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp một cái, nói: “Hình như là có người tới."
Sở Diệp khởi động Thông Cảm, thấy được người ở ngoài động phủ, trong lòng vui vẻ.

“Là người Phàn gia."
Sở Diệp đối với Yêu Huyết Thạch cảm thấy rất hứng thú, Chiến Tướng cấp Hồn Sủng tiến giai khó khăn, Tiểu Ngân mấy năm nay thực lực lẫn luôn chậm chạp ở Chiến Tướng cấp 3, nếu mà không có cơ duyên hổ trợ thì sợ là sẽ phải dừng chân ở cấp 3 cũng phải từ năm sáu năm cũng có thể, nhưng nếu có Yêu Huyết Thạch liền không giống như vậy."
Có Yêu Huyết Thạch Tiểu Ngân hẳn là có thể từ Chiến Tướng cấp 3 tiến giai vào cấp 4 kia hắn cũng có thể từ Hồn Sư sơ cấp bước vào trung cấp.

Trước đó ở ngoài động phủ Úc Hưng Trung gặp được người Phàn gia, thì Sở Diệp liền đối Yêu Huyết Thạch đã tâm động, bất quá, trước đó Huyễn Vụ Sát vẫn là càng quan trọng hơn, cho nên, Sở Diệp cũng không tiến lên cùng người Phàn gia bắt chuyện.

Lâm Sơ Văn chớp chớp mắt, nói: “Hẳn là tới vì sát khí.”
Sở Diệp cười cười, nói: “Vậy càng tốt."
Tuy rằng Huyễn Vụ Sát không có, nhưng Bách Thú Sát vẫn còn có một phần, hắn biết phương pháp luyện chế Bách Thú Sát, chỉ cần hắn muốn về sau là có thể cuồn cuộn không ngừng chế tạo ra Bách Thú Sát, dùng Bách Thú Sát đổi lấy Yêu Huyết Thạch cũng là một lựa chọn không tồi.

“Cho bọn họ vào đi.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo."
Người Phàn gia đang ở ngoài động phủ bàn tán.

“Gia gia, Lâm Sơ Văn sau khi gặp qua Úc Hưng Trung liền bế quan, chỉ sợ đã sớm dùng hết sát khí.” Phàn Hoa lo lắng sốt ruột nói.

“Được rồi, ta biết.” Phàn Thiên Văn sớm đã suy xét qua loại khả năng này.

Lưỡng Giới Thành rất nhiều người đều biết Lâm Sơ Văn có một con Thất Thải Huyễn Điệp, nhưng cấp bậc của con Thất Thải Huyễn Điệp kia đều khiến người ta tò mò.

Phàn Thiên Văn nghĩ, Lâm Sơ Văn tuổi còn nhỏ mà đã thăng thành Hồn Sư được một thời gian, có lẽ sẽ không có nhanh như vậy mà đem Thất Thải Huyễn Điệp bồi dưỡng đến cấp 9 đỉnh phong, nếu con Thất Thải Huyễn Điệp kia còn không tới cấp 9 đỉnh phong thì sát khí hẳn là còn không có bị dùng hết.


Tuy rằng cơ hội không lớn, nhưng Phàn Thiên Văn vẫn muốn thử một lần.

“Gia gia, cấm chế mở.” Phàn Hoa nói.

Phàn Thiên Văn nhìn thấy cấm chế đã mở, trong lòng dâng lên vài phần hy vọng.

“Đi thôi."
“Phàn đạo hữu, hạnh ngộ.” Sở Diệp tươi cười trào đoán.

Phàn Thiên Văn đối với Sở Diệp gật đầu, nói: “Hạnh ngộ."
Phàn Thiên Văn ánh mắt chuyển tới Lâm Sơ Văn, ánh mắt liền ảm đạm đi vài phần.

Phàn Thiên Văn cảm giác trên người Lâm Sơ Văn sinh khí dạt dào, khác hẳn với hai trước khi bọn họ gặp nhau, như vậy hẳn là do phó sủng đã tiến giai Chiến Tướng.

“Vài vị vào đại sảnh ngồi đi.” Sở Diệp khách khí đem mấy người nghênh vào phòng khách.

Phàn Thiên Văn gật đầu, rồi đi theo Sở Diệp.

“Nghe nói, hai vị từ trên tay Úc đạo hữu đổi lấy Huyễn Vụ Sát.” Phàn Thiên Văn có chút nóng vội nói.

Sở Diệp hỏi ngược lại: “Phạn đạo hữu, muốn dùng Yêu Huyết Thạch đổi Huyễn Vụ Sát?”
Phàn Thiên Văn nghe Sở Diệp nói vậy liền biết Sở Diệp đối Yêu Huyết Thạch cảm thấy hứng thú.

" Sở thiếu chịu đổi sao? Sát khí còn không có dùng hết sao?"
Sở Diệp cười cười, định liệu trước nói: “Này liền phải xem Phạn đạo hữu muốn chính là Huyễn Vụ Sát hay là sát khí."
Phàn Thiên Văn bị lời nói của Sở Diệp làm kinh ngạc nhưng rất nhanh đã lĩnh hội được ngụ ý trong lời nói của Sở Diệp, nói: “Sát khí trân quý như vậy, có thể lộng tới một phần chính là rất may, ta tự nhiên không câu nệ là loại sát khí gì."
Sở Diệp lấy ra Bách Thú Sát, nói: “Phàn đạo hữu mời xem cái này đã.”
Phàn Thiên Văn nhìn Sở Diệp lấy ra một cái lọ, tâm tình nhịn không được mà kích động.

Phàn Thiên Văn cẩn thận mở ra nắp chai nhìn thoáng qua, lập tức đậy nắp lại.

Phàn Thiên Văn vốn còn tưởng rằng, Sở Diệp lấy ra sát khí, thì tất nhiên sẽ so với Huyễn Vụ Sát kém một ít, nhưng không nghĩ tới cư nhiên phẩm chất còn cao hơn Huyền Vụ sát khí.

Trước đó khi nhìn thấy Lâm Sơ Văn, Phàn Thiên Văn liền cảm thấy việc thu mua lại sát khí đã không còn bao nhiêu hy vọng, nhưng nay tình huống thay đổi, Phàn Thiên Văn nhịn không được có chút lo được lo mất.

“Sở thiếu muốn Yêu Huyết Thạch, chúng ta hiện tại liền có liền thể giao dịch.” Phàn Thiên Văn kích động nói

Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: “Có thể, bất quá, ta hy vọng việc chúng ta giao dịch có thể bảo mật, nếu có ai liền nói giao dịch đã thất bại."
Phàn Thiên Văn gật đầu, nói: “Cái này là đương nhiên."
Phàn Thiên Văn cũng không hy vọng những người khác biết bọn họ trên tay có một phần sát khí, đầu năm nay, ai trên người mang theo phân sát khí, luôn dễ dàng chiêu tặc.

Yêu Huyết Thạch giá trị so với sát khí mà nói, vẫn có hơi chút kém một ít, Phàn Thiên Văn chủ động bổ ra 30 vạn đồng vàng coi như giá chênh lệch, Sở Diệp cũng không khách khí.

Hai bên hoàn thành giao dịch, coi như khách và chủ tân hoan, Phàn Thiên Văn mang tâm tình kích động mà đem theo mấy tiểu bối rời đi.

Người Phàn gia vừa ly khai, Sở Diệp liền đem Yêu Huyết Thạch cho Tiểu Ngân.

Tiểu Ngân bắt được Yêu Huyết Thạch, thập phần hưng phấn tiến vào không gian, tiến hành luyện hóa hấp thu Yêu Huyết Thạch.

Phàn Thiên Văn mang theo tâm tình kích động, rời khỏi động phủ của Sở Diệp, về tới nơi dừng chân.

“Gia gia, Sở Diệp cư nhiên còn có sát khí.” Phàn Hoa vẻ mặt kinh ngạc cảm thán nói.

Phàn Thiên Văn gật đầu, nói: “Xác thật là làm người ta ngoài ý muốn."
Phàn Thiên Văn vốn cho rằng chuyến này sẽ là tay không trở về, không nghĩ tới lại có thể thuận lợi đổi được sát khí, mà phẩm chất còn cao hơn Huyễn Vụ Sát không ít.

“Gia gia, Sở Diệp đã có Bách Thú Sát, làm sao lại còn muốn Huyễn Vụ Sát?"
Phàn Thiên Văn nhìn tôn tử một cái, lắc đầu, nói: “Tự nhiên là bởi vì hắn cảm thấy Bách Thú Sát không thích hợp bằng Huyễn Vụ Sát."
Phàn Hoa bĩu môi, nói: “Sát khí trân quý như vậy, hai người kia còn kén cá chọn canh."
Phàn Thiên Văn cười, nói: “Nhân gia người ta có năng lực kén cá chọn canh, vì cái gì không chọn thứ tốt nhất! Sát khí là thứ tốt, nhưng lại phải nói, có sát khí thì sẽ nhất định có thể tiến giai thành công."
Một khi tiến giai thất bại, lãng phí một phần sát khí không nói, Hồn Sủng cùng Hồn Sủng Sư bản thân cũng là sẽ đại thương nguyên khí.

“Gia gia, ngài nói thử xem con Thất Thải Huyễn Điệp của Lâm thiếu thật sự đã tiến giai thành công sao?” Phàn Lâm hỏi.

Phàn Thiên Văn gật đầu, nói: “Đã tiến giai thành công.” Nếu không thành công, Lâm Sơ Văn không phải có cái trạng thái kia.

“Lâm Sơ Văn tuổi còn trẻ, liền có hai chỉ Chiến Tướng Hồn Sủng, Hồn Vương cũng có hi vọng a!” Phàn Lâm nói.

Phàn Thiên Văn lắc đầu, nói: “Cũng không chắc, nếu Hồn Sủng quá nhiều thì tài nguyên sẽ bị phân tán, một khi làm không thỏa đáng thì còn có thể chậm trể việc trở thành Hồn Vương."
Phàn Hoa bĩu môi, nói: “Hồn Sư thiên tài nhiều như vậy, trở thành Hồn Vương cũng chỉ có mấy ai, Lâm Sơ Văn mới chỉ là Hồn Sư trung cấp, giờ nói tới Hồn Vương thì vẫn còn quá sớm."
Phàn Thiên Văn nhìn Phàn Hoa một cái, tức giận nói: “Lâm Sơ Văn muốn trở thành Hồn Vương xác thật còn quá sớm, nhưng nhân gia người ta đã vứt ra các ngươi mấy con phố rồi kìa."
Phàn Hoa gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Nói cũng đúng vậy!”.