Bức tường vừa sụp xuống, nhân ảnh bên trong cũng lộ ra. Vẫn là cái tướng cao cao gầy gầy của La Quyền nhưng nhìn y có vẻ nguy hiểm hơn hẳn so với lúc trước. Không hiểu sao một cảm giác rợn người khiến sống lưng Phạm Gia Huân lạnh toát, da gà toàn thân hắn đồng loạt nổi lên.
Mà ngay sau đó, tiếng cảnh báo từ hệ thống cũng khiến hắn ý thức được cái cảm giác như bị thần chết nhìn chằm chằm này không phải chỉ là ảo giác.
Hệ thống 10578: "Mau chạy!"
Phạm Gia Huân không nói nhiều, lập tức ngự kiếm bay đi. Còn cặp đôi nam chính ấy hả? Người ta có ánh hào quang bảo vệ, hắn lo cái gì. Trong nguyên tác, Chuông Lạc Hồn cũng chỉ khiến thần hồn hai người bị tổn hại chứ không vỡ nát hay bị đánh bay, nhưng mà cái phận pháo hôi của hắn thì chắc chắc không có cái phước phần đó đâu.
Chỉ là hiện thực rất phũ phàng thức tỉnh hắn. La Quyền không nói không rằng, vừa nhìn thấy mọi người đã rung một hồi chuông. Cả bốn người không một ai thoát nạn.
Túy Lưu Tinh tu vi kém nhất, lại ở gần La Quyền nhất đã trực tiếp hồn phi phách tán. Âu Đình Quan và Nhạc Khương thì có ánh hào quang bảo vệ, đồng dạng là bị cho đo đất nhưng chỉ có thần hồn bị thương tổn, tính mạng coi như được bảo toàn. Phạm Gia Huân sau khi trúng chiêu thì thần hồn đã muốn vỡ ra mấy mảnh.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát lập tức phát huy skill bóc linh hồn của Phạm Gia Huân ra khỏi thân thể Lâm Thư, đưa vào không gian hệ thống tiến hành tu bổ. Thân thể có nát thì cũng không sao chứ linh hồn mà nát thì có sao thật chứ chẳng đùa.
Không nói đến chuyện có thể tiếp tục làm nhiệm vụ hay không, riêng chuyện linh hồn vỡ nát thì Phạm Gia Huân xác định khỏi về được thân xác cũ.
Hệ thống cảm thấy sao mà ghét mấy cái thế giới tu tiên, ma pháp thế này không biết. Con người sống thọ hàng ngàn, hàng vạn năm thì chớ, có thể lật sông lật biển thì cũng thôi đi, lại còn một ánh mắt không hợp cũng có thể làm cho người ta muốn nát cả linh hồn.
Bây giờ đã là cấp tám mươi thì không nói, lúc trước cấp bậc của nó thấp lè lè, không những phải canh chừng để không bị mấy tu giả cấp bậc cao phát hiện ra, nó còn phải bảo vệ ký chủ tránh khỏi nguy cơ biến mất mãi mãi.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát cảm thấy bản thân rất mệt mỏi.
Tu bổ linh hồn cho Phạm Gia Huân thì cũng phải bảo quản cái thân xác của Lâm Thư cho tốt chứ không thì phải trực tiếp đến thế giới nhiệm vụ tiếp theo, bởi vì trong một thế giới nhiệm vụ, một ký chủ chỉ có thể sử dụng một thân thể mà thôi.
Chờ cho La Quyền đi xa rồi, hệ thống mới thả từ kho hệ thống ra một đống linh thạch, nước linh tuyền lên cơ thể Lâm Thư; sẵn tiện ném từ trong kho ra hai tấm phù phòng hộ, lập ra một cái kết giới đơn giản để bảo vệ.
Nhìn thương tích của cặp đôi chính cũng không nhẹ, tin tưởng vài ngày nữa mới có thể tỉnh lại. Tỉnh lại xong thì còn phải giúp nhau chữa trị thương tổn, phỏng chừng không chú ý đến phía Lâm Thư được đâu.
Trong mấy ngày này là đủ thời gian để nó tu bổ lại linh hồn cho Phạm Gia Huân rồi!
Thông tin của thế giới nhiệm vụ này đúng là rất khổng lồ nhưng không phải nhiều đối với hệ thống. Chẳng mấy chốc, nó đã tìm ra thứ giúp Phạm Gia Huân vá lại linh hồn rồi. May mắn thứ này cũng có trong kho hệ thống.
Thu thập đồ này nọ đúng là không bao giờ thừa, nhìn đi, cái thứ nhìn như vô dụng nhất trong kho hàng lại là thứ trợ giúp người ta tăng cường sức mạnh cho thần hồn, chắp vá lại thần hồn đã tổn thương. Trong thế giới nhiệm vụ này, Lệ Thần Hoa bị coi như một loại hoa dại có vẻ ngoài tương đối khác biệt. Cánh hoa màu trắng tinh khiết, gân trên cánh hoa lại là trong suốt nhìn rất mong manh.
Chẳng mấy ai biết được Lệ Thần Hoa là một loại linh thảo được mang đến từ thần giới.
Hệ thống 10578 nhanh chóng đưa Lệ Thần Hoa từ kho hệ thống đến không gian hệ thống để hỗ trợ quá trình tu bổ. Dù sao bị thương tổn ở thế giới nhiệm vụ thì dùng năng lượng ở chính thế giới nhiệm vụ sẽ nhanh chóng hơn là dùng năng lượng hệ thống. Mà trong thế giới nhiệm vụ tu tiên thì linh thảo, linh thạch cũng là một thứ ẩn chứa không ít năng lượng.
Còn cái tên La Quyền kia muốn làm gì thì kệ hắn thôi, đằng nào thì thanh tiến độ cũng về 0% mất rồi. Với cái kịch bản đã nát đến độ này, hệ thống không tin là sẽ có khả năng sửa chữa vớt vát được chút gì đó.
Một đóa Lệ Thần Hoa để chắp vá lại thần hồn cho Phạm Gia Huân, một đóa khác lại dùng để cố định linh hồn hắn và thể xác Lâm Thư.
Chờ cho Phạm Gia Huân tỉnh lại trong thân xác của Lâm Thư thì cũng đã là bốn ngày sau. Bên kia cặp đôi nam chính đang ngồi trong trận pháp, tự tu dưỡng lại thần hồn.
Nhớ đến cái cảm giác gặp La Quyền mấy ngày trước, trong tâm Phạm Gia Huân nổi lên một cơn ác hàn. Cái cảm giác cận kề với tử vong kia quá mức đáng sợ.
Lại nói Chuông Lạc Hồn là một vũ khí quá mức ác liệt, được luyện chế bởi Ma Đế đời trước. Chẳng hiểu làm sao lại lạc trong bí cảnh Ngân Diệp, đã thế lại còn bị La Quyền nhặt được. Cho cặp đôi nam chính ăn hành thì cũng thôi đi, đằng này lại khiến hắn xém nữa bay màu luôn rồi.
Phạm Gia Huân: "Người anh em thiện lành, tao thực sự cảm ơn mày đã cứu tao một mạng"
Hệ thống 10578: "Nhiệm vụ của tôi mà!"
Phạm Gia Huân: "Hệ thống, mày nói xem có cách nào để khắc chế Chuông Lạc Hồn không?"
Hệ thống: "Không có, Chuông Lạc Hồn chỉ có tác dụng với tu giả có tu vi thấp hơn hoặc tối đa là cao hơn một bậc so với người sử dụng. Ngoài việc tăng cường tu vi thì không có cách nào khác. Hiện tại tu vi của La Quyền cũng đã đạt nguyên anh, muốn thoát thì cậu chỉ có thể nâng tu vi đến luyện hư kì thôi"
…………
Sau một năm, bên ngoài bí cảnh Minh Phương lại lần nữa tập hợp tu giả đến từ các nơi khác nhau. Không những có các tu giả đến bí cảnh Minh Phương vì muốn thử vận may mà còn các tu giả đến đón người từ bí cảnh Minh Phương.
Đến giờ bí cảnh Minh Phương mở cửa, các tu giả ào ào tiến vào; cũng không thiếu các tu giả ào ào chạy ra, người mang theo sự vui vẻ, người mang theo vẻ mặt tang thương.
Mỗi năm, cửa vào bí cảnh Minh Phương sẽ chỉ mở đúng hai ngày hai đêm. Chờ đến gần hết thời gian, các trưởng lão của Huyễn Sơn Tông cũng có chút thấp thỏm.
Tây Môn Phong Vĩnh đã lo lắng không yên. Thời gian gần hết rồi mà không thấy Lâm Thư đi ra.
Vì kẻ thù đã không còn, huynh đệ hai người đã trở về nguyên hình là tu giả đại thừa kỳ chứ không nấp sao hình dạng đã huyễn hóa nữa.
Tây Môn Hinh Anh nói: "Đại ca, hẳn là ca phu muốn ở lại thu thập này nọ chờ năm sau cũng nên"
Nghe thì nghe vậy nhưng Tây Môn Phong Vĩnh không muốn cứ ở bên ngoài chờ như thế này. Càng chờ, y lại càng cảm thấy bất an.
Đến khi bí cảnh đang khép lại cũng không thấy người đâu, y liền xách gáy Hinh Anh muốn chạy vào trong bí cảnh. Nhưng mà bí cảnh Minh Phương chỉ chấp nhận tu giả từ kim đan đến nguyên anh tiến vào. Hai người liền bị năng lượng bí cảnh đánh văng ra ngoài.
Lý Nam Dương gặp lại đồ đệ Mộ Dung Thanh Phi sau một năm thì thấy cảnh này liền chậc một tiếng. Ài, có lo lắng cũng không thể hấp tấp như vậy chứ. Lại còn là hai mỹ nam có vẻ ngoài không tệ nữa!
"Sư tôn! Đồ nhi đang ở đây mà~~!"
Lý Nam Dương: "…" Sao hắn không biết Mộ Dung Thanh Phi lại có thể dùng chất giọng làm nũng đó nói chuyện với hắn?