Trong căn phòng họp nhà Simon, lúc này có bảy người đang ngồi trên chiếc bàn tròn.
"Boss việc này rất có lợi cho chúng ta, ta chấp nhận lời yêu cầu đến từ phía Ảnh nhà Vongola."
Năm người khác cũng giơ tay tán đồng.
Thấy tất cả các thành viên của nhà Simon chấp thuận, Cozart gật đầu.
Nhìn về phía tên giống Micheal Jackson.
"Được rồi, ngày mai cậu hãy đến giúp Sorus, ta bây giờ sẽ viết một bức thư, bảy người chúng ta sẽ truyền sức mạnh ngọn lửa vào, phong ấn nhờ vào cậu."
"Được không có gì Cozart, đây là điều ta nên làm."
Nói xong, tên đó hóa thành không khí rồi biến mất.
Tất cả mọi người điều ra ngoài, chỉ còn một mình Cozart ở lại.
"Với hình dáng của người trưởng thành, nhưng tâm hồn lại là đứa trẻ mới lớn à, ta sẽ không nói việc này cho Giotto, ta tuy không biết tại sao lại xuất hiện người như ngươi nhưng việc này sẽ có lợi cho đời sau của chúng ta."
"Kẻ kì lạ không biết giấu đi tâm tư của mình, không biết ngươi làm sao mà tồn tại ở giới m·afia này."
Nhìn vào chiếc nhẫn của mình, rồi nhìn lên trên trời, thở dài.
...
Sáng hôm sau, Long Vũ cùng với người sử dụng lửa sa mạc đứng trong một căn phòng tối, được thắp sáng bởi lửa mặt trời của Long Vũ.
"Ta là người bảo vệ nhẫn sa mạc, người có khả năng sử dụng ảo thuật."
"Lửa của ta không giống với lửa của các cậu từng thấy cho nên sẽ có khá năng làm việc này."
"Nhưng ta không thể làm được bởi vì ta không đủ sức mạnh, cũng như không đủ quyền lực thực hiện."
Nghe được như thế, Long Vũ gật đầu, lấy ra một vật phẩm kì lại, đây là chiếc núm mà Kawahira đã đưa cho Long Vũ.
"Truyền ngọn lửa vào thứ này, nó có thể giúp anh thực hiện được, nhưng anh hãy sử dụng ngọn lửa một cách cẩn thận, ta không muốn phá hư đó."
Nhìn thấy chiếc núm Long Vũ đang cầm, người bảo vệ sa mạc đứng hình mất hai giây.
Nắm lấy chiếc núm, hai tay run rẫy.
"Đây là chiếc núm Arcobaleno sao, nhưng lại không có màu, sao ngươi có được nó."
"Đây không phải là việc ngươi nên biết, hãy giúp ta việc này, ngươi cũng không nên tìm hiểu quá nhiều về nó, sẽ không có lợi cho ngươi."
Đưa ngọn lửa vào chiếc núm, như nhận được sức mạnh, chiếc núm sáng lên.
Mọi thứ xung quanh căn phòng bắt đầu thay đổi, từ căn phòng màu đen biến thành tinh không vũ trụ, xung quanh có rất nhiều vì sao sáng.
Long Vũ cùng tên bảo vệ sa mạc lơ lửng giữa không trung, tên bảo vệ miệng lẩm bẩm gì đó, xong lấy ra một viên đá cầm trên tay, hai vòng tròn xuất hiện, vật đấy biến thành một vật dài ba cm bọc lại ngón giữa của tên bảo vệ.
Biến thành chiếc nhẫn, lửa không ngừng bốc lên.
Trong lúc tên bảo vệ thực hiện kĩ năng, Long Vũ tiện tay lấy ra hai viên đá, khắc hình khẩu súng ngắm lên trên đó.
Việc làm này kéo dài khoảng nửa tiếng, tên bảo vệ ngừng truyền ngọn lửa vào chiếc núm, không gian trở lại như cũ.
Chiếc nhẫn trên ngón giữa cũng biến lại thành một viên đá.
Hắn cất viên đá vào túi, mồ hôi không ngừng rơi xuống.
"Cảm ơn cậu đã làm việc này giúp chúng tôi, sau này khi có việc gì cần, hãy tìm đến nơi này."
Xong Long Vũ lấy ra tờ bản đồ, trong đó có chỉ dẫn đến nơi ở của chi nhánh nhà Luis.
"Đưa cho họ vật này, họ sẽ giúp các cậu."
Long Vũ lấy ra một viên đá khắc hình cây súng đưa cho tên bảo vệ.
Cozart đưa bức thư ra trước mặt Long Vũ, xung quanh bao bọc bảy ngọn lửa khác nhau.
"Đây chính là thứ ta muốn gửi cho tương lai."
"Còn về cách để mở phong ấn, cậu không cần phải tìm hiểu, chỉ cần đưa bức thư cho người kế thừa trong tương lai, họ sẽ biết cách mở nó."
"Hãy đảm bảo rằng cậu sẽ thực hiện được những gì cậu đã nói."
Nghe như thế, Long Vũ lấy ra thêm một viên đá, khắc nhanh hình khẩu súng ngắm lên, để lên bàn Cozart.
"Ta đã đưa bản đồ cho tên bảo vệ sa mạc, đó là nơi mà những bức thư được gửi đến, nếu như không yên tâm, hãy đến đó và đưa thứ này cho họ, họ sẽ giao trả bức thư cho ngài."
"Ta xin phép đi trước."
Xong Long Vũ đi xuyên qua các hành lang rộng lớn, rồi bước chân ra khỏi căn cứ.
Nhặt lên viên đá, Cozart nhìn về phía cửa căn cứ, nở một nụ cười mãn nguyện.
"Có vẻ như cậu có được một đồng đội tốt đấy Giotto, chúc mừng cho cậu."
Kéo ngăn tủ ra, Cozart cất viên đá vào, dùng ngọn lửa của mình phong ấn nó.
Hai vòng tròn xuất hiện trên tay Cozart, trọng lực xung quanh bắt đầu thay đổi.
Mọi thứ như được dính vào mặt đất, chỉ có mỗi Cozart là đứng vững.
...
Cất ba bức thư vào trong hòm đồ, Long Vũ bắt đầu sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình để tìm đến gia tộc chi nhanh còn xót lại, Ruis.
Chỉ còn tám ngày, cậu cần phải làm mọi thứ thật nhanh để hoàn thành được nó.
Tốc độ chạy không tính là vượt qua tốc độ ánh sáng, nhưng đủ để là bóng mờ.
Bằng vào tốc độ nhanh nhất, chỉ trong vòng hai tiếng, Long Vũ đã đến nơi ở của Ruis.
Trong khu rừng, không hề có một ngôi nhà nào, xung quanh chỉ toàn là cây cỏ.
Cảm giác xuất hiện, nhếch thân thể sang bên phải, một viên đạn từ phía sau bay ngang qua thân thể cậu.
Liếc về đằng sau, có tám người mặc vest xuất hiện ở trên cây, mỗi người đều cầm trên tay khẩu súng lục hướng về Long Vũ.
"Ngươi là kẻ nào, ngươi đang bước vào lãnh địa nhà Ruis, hãy rời khỏi đây ngay lập tức."
Nghe những lời như thể, Long Vũ cười thầm trong lòng, bóp bóp hai cổ tay, ngọn lửa bầu trời tràn ra từ chiếc nhẫn, bọc lại hai bàn tay của cậu.
Nhìn về phía tám người đứng trên cây, chân đạp nhẹ xuống đất, thân thể Long Vũ bay thẳng về phía tám người trên cây.
Thấy Long Vũ lao về phía mình, tám người không hề sợ hãi, họ tách nhau ra, mỗi người lấy ra cho mình một viên đá nhỏ.
Ngọn lửa mây bốc lên từ phía viên đá, hình thành một con rắn lao thẳng về phía Long Vũ.
Còn tám người thì bọc lại Long Vũ, thành hình tròn di chuyển theo cậu như hình với bóng.
Thấy bất ngờ với khả năng phối hợp nhà Ruis.
Tay phải Long Vũ chụp vào đầu con rắn, ngọn lửa mây dần dần bị đóng băng rồi rớt xuống đất.
"Khả năng của boss nhà Vongola."
Một trong tám người giật mình kêu lên.
"Ngươi là người nào, sao ngươi có khả năng giống Giotto, ta nghe nói đó là khả năng độc nhất vô nhị."
Tay cầm súng run run, bảy người còn lại nhìn vào hắn, ánh mắt tựa hỏi ngươi đang nói cái gì đấy.
"Ồ, có vẻ như nhánh nhà Luis không đến mức vô dụng nhỉ, nhưng các ngươi điều tra có vẻ chưa được đầy đủ, không phải mình Giotto là có khả năng sử dụng kĩ năng ấy."
Ngọn lửa dần rút đi, không khí xung quanh bắt đầu trở nên mát mẻ.
"Ngươi đã điều tra nhà Vongola thì nên biết có một người nhà Luis còn sống chứ nhỉ."
Long Vũ mỉm cười nhìn về phía tên đang run rẩy.
Nghe được lời Long Vũ nói, cả tám người đều sửng sờ, ánh mắt trừng thẳng về phía cậu.
Xong, có một người cất khẩu súng, như phát súng mở đầu, có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, lần lượt đến người thứ tám cất khẩu súng.
Họ nhảy xuống đất, cúi chào Long Vũ.
Một trong số đó gỡ khuôn mặt giả ra, khuôn mặt già nua xuất hiện, mặt đầy nếp nhăn.
"Ta là người trong đội bảo vệ nhà Luis, Ruis.Rot xin lỗi gia chủ vì không bảo vệ được họ."
Quỳ xuống trước mặt Long Vũ, Rot khóc lên.
Vỗ lên Rot, Long Vũ cúi người xuống, giao cho Rot ba bức thư kèm theo một viên đá khắc hình khẩu súng.
"Lần này ta đến không phải đến chỉ tội các ngươi mà là có việc muốn nhờ các ngươi."
Long Vũ đứng dậy, đứng trước một tấm màn chắn, đây là ngọn lửa sương mù bao bọc khu rừng.
Cách một lớp màn có một người đang nhìn thẳng về phía Long Vũ, ngoài Long Vũ ra thì vẫn còn người còn sống sau vụ Luis, đó là em trai của cậu.
"Ta biết, việc làm của ta đã đưa cả gia tộc đến diệt vong, ta không có gì biện hộ cho việc đó, kẻ chủ mưu đã bị ta g·iết, mặc dù vẫn có cá lọt lưới nhưng rất nhanh hắn sẽ c·hết."
Quay lưng nhìn về phía Rot, Long Vũ nói.
"Ta xem như đã chuộc tội nhưng ta không dám đối mặt với những người đ·ã c·hết, mặc dù ta đã có bến đỗ mới nhưng ta lại nhớ về gia tộc mình."
"Ta dự định tìm cho các ngươi bến đỗ mới, nhưng việc này sẽ là rất lâu về sau, hôm nay sẽ là ngày mà ta đưa cho các ngươi ba món đồ quan trọng."
"Món thứ nhất chính là hai bức thư cho nhà Vongola đời sau."
Long Vũ chỉ về hai bức thư đang được bọc bởi lửa sương mù.
"Khi đến lúc khó khăn nhất của nhà Vongola, ngươi hãy giao nó cho họ, bảo họ nếu muốn mở bức thư này ra, phải công nhận sự tồn tại của Ảnh, người thứ tám của nhà Vongola."
"Khi thực hiện thành công,các ngươi sẽ được công nhận như người của nhà Vongola, các ngươi không còn liên quan đến nhà Luis nữa."
"Vật thứ hai chính là bức thư nhà Simon dành cho đời sau."
Long Vũ chỉ về phía bức thư được bọc bởi bảy ngọn lửa khác nhau.
"Vật này cũng tương tự nhà Vongola, nhưng sẽ có khi họ chủ động tìm tới các ngươi, họ sẽ đưa ra một vật."
"Vật này chính là vật thứ ba, đây chính là tín vật mà ta trao cho nhà Simon, khi họ gặp khó khăn, đến gặp các ngươi mà giao ra viên đá này, hãy đưa bức thư cho họ, nếu họ cần sự trợ giúp, hãy giúp họ."
"Việc đó sẽ đem lại quả ngọt cho các ngươi, hãy nhớ những gì ta nói."
"Điều kiện để mở bức thư Simon thì không có, cứ đưa cho họ, họ sẽ biết cách mở phong ấn."
Ngừng lại, Long Vũ hít thở một hơi, lấy chai nước ra uống.
"Các ngươi hãy sống thật tốt, nhà Luis sẽ không liên lụy đến các ngươi, những việc ta giao cho các ngươi, xem như là lần cuối cùng giúp nhà Luis, hãy nhớ là giúp chứ không phải là thực thi nhiệm vụ."
"Những việc ta nhờ chỉ có nhiêu đó, hi vọng mọi người có thể giúp ta, nếu cho di chuyển căn cứ, hãy thông báo cho nhà Simon biết."
Nói ra những lời cuối cùng, Long Vũ lựa chọn trở về.