“Mẹ, trẻ con làm sao có thể dạy trong ngày một ngày hai được, cứ từ từ dạy dỗ là được ạ.”
Bà ấy nhìn về phía em trai, ý bảo còn không mau chạy nhanh đi.
Mấy đứa nhỏ cũng cảm thấy không ổn, rụt cổ lại như con chim cút rời đi.
Trương Thiên và mẹ cùng dỗ dành bà ngoại Chung, bà ấy đã lớn tuổi như thế này rồi, không nên giận dữ như thế.
Mãi cho đến khi họ rời đi, bà lão mới hết giận, chuyển sang không nỡ, kéo tay Trương Thiên muốn cô ở lại thêm mấy ngày.
Trương Thiên chỉ có thể cười lạnh, những chuyện xảy ra hôm nay thế là quá đủ rồi, ở lại thêm mấy ngày thì sẽ còn ầm ĩ đến mức nào nữa?
Mặc dù cô rất thích ông bà ngoại nhưng vẫn quyết đoán mà lựa chọn về nhà.
Tuyết trên đất rất dày, mỗi bước đi của Trương Thiên đều để lại dấu chân, khi còn cách đại đội khoảng hơn một ngàn mét, cô mơ hồ nghe thấy tiếng rì rầm khe khẽ truyền đến từ bên đường.
…
Bầu trời sà thấp xuống, những bông tuyết nhẹ tênh không ngừng rơi trên mái nhà, hơi nóng từ ống khói bốc lên làm cho lớp tuyết dày tích tụ cả buổi chiều dần tan ra, biến thành nước thấm vào trong rơm rạ.
Bên ngoài gió lạnh thổi xào xạc, bên trong nhà lại ấm áp như mùa xuân.
Trương Thiên ôm cún con mình nhặt được trong đám cỏ ven đường, tay bưng bát sữa dê vừa cướp được từ chỗ dê con, dùng chiếc thìa nhỏ cẩn thận đút cho nó.
Cũng may trong trại chăn nuôi có dê mẹ vừa mới sinh, đang trong thời kỳ cho con bú, nếu không thực sự là tìm không ra sữa để cho cún con uống.
Trương Hồng Binh ở một bên trông thấy mà thèm, không ngừng thúc giục:
“Chị, để em thử đi! Để em thử đi!”
Ngay cả Triệu Khoan vẫn luôn quấn lấy Trương Hồng Binh, lúc này cũng chuyển sang ngồi xổm bên cạnh Trương Thiên, nhìn chằm chằm vào chú cún nhỏ với ánh mắt cực kỳ tha thiết, chỉ hận không thể dán mặt vào nó ngay lập tức.
Nhìn hai đứa em trai này, Trương Thiên không khỏi có chút buồn cười, vươn tay sờ vào bụng của cún con, sau khi xác nhận đã căng phồng lên, bấy giờ cô mới yên tâm đặt nó vào trong chiếc ổ vừa mới làm xong.
Vật liệu làm ổ là quần áo cũ lúc trước của Triệu Khoan, số quần áo đó đã quá sờn rách, đến mức không thể may vá lại nữa, sau khi giặt sạch sẽ xong vẫn luôn cất ở đó, nay vừa khéo có thể dùng làm ổ cho cún con.