Bao Tu dẫn Trương Thiên đi vào trong xưởng, sau đó lập tức đi thẳng vào vấn đề:
“Cô muốn mua bao nhiêu chai?”
“Tôi định mua 50 chai trước.”
Trương Thiên đi theo phía sau, đồng thời dùng ánh mắt tò mò nhìn hoàn cảnh ở bên trong xưởng thủy tinh.
“Không thành vấn đề.”
Hai người đi đến phòng thành phẩm của xưởng thủy tinh.
Trương Thiên đi vào, nhìn thấy rất nhiều sản phẩm làm từ thủy tinh được đặt ở bên trong.
Ánh mắt của cô vô cùng nhạy bén, đã thấy có vài chai thủy tinh đặt ở gần cột trông rất giống những chai thủy tinh ở trạm sữa.
Trương Thiên bèn chỉ vào nó, sau đó hỏi:
“Loại đó thì giá bao nhiêu một chai?”
Bao Tu liếc nhìn rồi nói:
DTV
“Loại đó mỗi chai giá năm hào, nếu yêu cầu của cô không cao, chúng tôi cũng có loại rẻ hơn là ba hào, có điều thân chai sẽ có chút bọt khí, nhưng không hề ảnh hưởng đến việc sử dụng.”
“Vậy tôi sẽ mua loại ba xu!”
Trương Thiên trực tiếp đưa ra quyết định, dù sao chỉ dùng để đựng sữa, còn thu chai lại, nên không cần dùng đến loại năm hào, có thể tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm bấy nhiêu.
“Được, tôi sẽ kêu người gói lại cho cô. Chỉ là số lượng quá ít, chúng tôi không giao hàng được.”
Trương Thiên sao cũng được.
“Không sao, tôi có xe.”
“Vậy được rồi, tôi sẽ lập tức đi gọi người, cô chờ một chút nhé.”
Trương Thiên thắng lợi trở về, mà sau khi trở về đại đội Hồng Quang, việc đầu tiên cô làm chính là kiểm tra tình trạng của đàn dê.
Sau khi xác định dê cái đã được tách ra, sữa dê sẽ không bị nhiễm mùi tanh của dê đực, bấy giờ Trương Thiên mới bắt đầu tiệt trùng các chai thủy tinh ở nhiệt độ cao.
Kiếp trước Trương Thiên thích nghiên cứu những thứ mới lạ, cũng từng thử làm đồ hộp tự chế, thế nên có thể nói là cô rất có kinh nghiệm trong việc tiệt trùng đồ thủy tinh ở nhiệt độ cao.
Đầu tiên đặt một miếng vải sạch dưới đáy nồi để tránh lúc sau chai thủy tinh sẽ bị vỡ, sau đó đổ thêm một lượng nước lạnh vừa phải, rồi úp tất cả miệng chai xuống.
Sau khi hoàn thành tất cả các bước này, trực tiếp bắc nồi đun sôi nước, để nhiệt độ cao sẽ tiêu diệt vi khuẩn ở trong và ngoài chai.
Những chai thủy tinh đã tiệt trùng được đem đi phơi khô, tiếp theo cô phải đến chỗ thợ mộc Hồ Đông của đại đội, đặt mua một lô nút gỗ dùng làm nắp chai.
Thợ mộc đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu chỉ chờ Trương Thiên đến tìm.
Vừa lấy được chai thủy tinh, ông ấy bèn xác định rõ thông số kích thước, sau đó lập tức cùng con trai bắt tay vào làm việc.
Sau khi thu xếp xong, Trương Thiên lại chạy về nhà tìm bà nội, những thứ khác đã chuẩn bị thỏa đáng, nhưng vẫn còn sót lại một thứ rất quan trọng, đó chính là nhãn hiệu!
Cô đã nghĩ ra hai loại, một loại là dán trực tiếp lên thân chai, một loại khác là dùng giấy để bọc miệng chai lại.
Trong hai phương án, cuối cùng Trương Thiên vẫn chọn phương án thứ hai, làm theo cách này thì chai thủy tinh thu lại cũng không cần phải cọ rửa cầu kỳ, hơn nữa nút chai bằng gỗ được bọc lại trông cũng có tính thẩm mỹ hơn.
Việc chuẩn bị nhãn hiệu cũng rất dễ, chỉ cần một tờ giấy trắng, chuẩn bị thêm giấy bút, sau đó tìm người viết nội dung đã chuẩn bị sẵn lên là được.
Mà nội dung chỉ có vài dòng là đại đội Hồng Quang, sữa dê và ngày sản xuất, có điều muốn viết cho thật đẹp thì phải tìm đúng người.
Người viết chữ đẹp nhất trong nhà, ngoài ông nội ra thì chính là bà nội.
Bà nội Vương Nhã Tĩnh không chỉ biết viết bằng bút lông mà còn biết viết cả bút máy.
Do diện tích miệng chai có hạn, cuối cùng Trương Thiên chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ việc viết bằng bút lông, chọn cách viết bằng bút máy.
Bà nội đã viết tổng cộng một trăm tờ, coi như cũng đủ dùng.
Trương Thiên cẩn thận kẹp những tờ giấy gói đã viết xong vào giữa quyển sách, bỏ vào túi đeo chéo mang đến trại chăn nuôi.
Trước khi rời đi, bà nội còn nắm lấy tay cô động viên.