“Làm tốt lắm, nhưng không phải là cháu đi mua dê sữa hả? Sao còn mua được cả bò sữa mang về đây thế này?”
Vả lại ông chỉ cho cháu gái 1.000 tệ, số tiền này nhiều nhất cũng chỉ mua được chín con dê sữa, vậy mà ở đây có tận hai mươi con, còn có thêm một con bò sữa!
Sao đứa nhỏ này có thể mua được vậy?
Trương Đại Ngưu hoàn toàn không hiểu.
Trương Thiên lại cười ha ha nói:
“Chúng ta về nhà rồi nói, chuyện này kể ra thì dài lắm ạ.”
Cô cũng không nghĩ tới thu hoạch lần này lại nhiều như vậy, đã vậy còn dư hơn 200 tệ!
Trương Đại Ngưu liếc mắt nhìn cháu gái một cái, bỏ t.h.u.ố.c lá đang ngậm trong miệng xuống, giúp đỡ di dời đám dê bò đến trại chăn nuôi.
Cũng may trước khi Trương Thiên rời đi đã dặn dò Trương Tiểu Mai dọn sẵn chuồng.
Đối với đám dê sữa và bò sữa này thì phải sắp xếp một chuồng riêng, để sau này tiện cho việc quản lý hơn.
Lúc ăn cơm chiều, Trương Thiên vừa ăn cơm vừa kể lại chuyến đi xa lần này cho người nhà nghe.
Mọi người dựa theo lời kể của cô, khi thì lo lắng, khi thì ngạc nhiên cảm thán, tựa như bản thân chính là người cùng đồng hành trong chuyến hành trình này.
Sau khi Trương Thiên nói xong, Trương Đại Ngưu buông chiếc đũa, không nhịn được mà cảm thán:
“Cháu đúng là may mắn thật đấy, thầy Chương kia có thể để cho cháu giá ưu đãi như vậy, chắc chắn một phần cũng là nhờ Sài Viễn làm việc ở bên chuồng bò. Chúng ta đã nhận ơn của thầy ấy, sau này tất nhiên sẽ phải quan tâm đến bên đó nhiều hơn một chút.”
Ăn cơm xong, Trương Thiên bèn hỗ trợ thu dọn chén đũa, sau đó bị mẹ và bà nội đuổi ra khỏi phòng bếp, trở về phòng ngủ.
Tuy rằng chuyến đi lần này phần lớn thời gian chỉ ngồi và nghỉ ngơi, nhưng cơ thể và tâm lý vẫn tồn đọng sự mệt mỏi.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, Trương Thiên giống như trước kia, đạp xe đến xưởng gia công sữa dê để hỗ trợ, trong khoảng thời gian cô không có ở đây, toàn bộ xưởng gia công vận hành khá trơn tru, cũng không xảy ra vấn đề gì.
Trương Thiên còn phải đến trang trại bò sữa nói một tiếng, mấy ngày nữa sẽ tiếp tục đi học.
Thời điểm hiện tại, cô chuẩn bị tìm Đường Quyên để học tập kỹ thuật thụ tinh cho bò sữa.
Lần này bò sữa mua về vừa mới trưởng thành, sắp đến tháng 5, là thời điểm thích hợp để thụ tinh nhân tạo, nếu thụ tinh thành công thì tháng hai năm sau có thể sinh ra bò con, chính thức vào thời kỳ tiết sữa.
Hiện giờ sản lượng sữa dê của đại đội càng ngày càng giảm, nhiều nhất chỉ cung ứng được một trăm chai sữa dê mỗi ngày.
Tới tháng sáu, trong đàn dê sữa mang về sẽ có mười con chuẩn bị sinh, có thể tiếp tục cung ứng sữa cho đến năm sau, mà khi đó bò sữa cũng bắt đầu sản xuất sữa, sẽ cung ứng thêm sữa bò, có thể nói là một sự tiếp nối vô cùng hoàn hảo.
Sau khi cô giao sữa tới hợp tác xã cung tiêu thì đã đặc biệt đi tìm Vệ Đông để nói một tiếng về chuyện này.
Giao sữa dê xong, Trương Thiên bèn đến trang trại bò sữa.
Nếu muốn thụ tinh cho bò sữa, mà trang trại bò sữa có chỗ để lấy giống bò, vậy thì chi bằng trực tiếp mua giống bò ở đây rồi mang về tự làm cho bò sữa.
Cô đã tìm Hạ Kiến Thành để bàn bạc, quyết định mua một phần giống bò với giá một tệ, lại tiếp tục học tập ở trang trại bò sữa thêm một tuần nữa, học được tất cả những kỹ thuật mà mình cần.
Sau khi làm xong tất cả mọi việc, Trương Thiên mới trở về đại đội, nhưng lúc này đây, đàn gia súc mà cô phụ trách đã biến thành dê sữa và bò sữa.
Đại đội còn tuyển thêm hai vị trí nhân viên chăn nuôi, để chăm sóc những con bò và dê khác.
Vẫn luôn bận rộn cho tới tận tháng 5, tới lúc thu hoạch lúa mì vụ đông, Trương Thiên lấy được giống bò, thành công khiến cho con bò sữa mới được mua về kia thụ thai.