Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 221



Xưởng sữa đã xây dựng xong, tiếp theo là cố gắng hết sức để nó phù hợp với tiêu chuẩn nhất có thể.

Trương Thiên đã nhờ thợ mộc của đại đội làm một tấm bảng treo ở cửa, trên đó ghi rõ xưởng chế biến sữa tươi đại đội Hồng Quang, vừa nhìn là sẽ biết ngay.

Ngoài ra còn cần thêm nhân lực, hiện tại đại đội tổng cộng có 37 con dê sữa cái, trong đó có 17 con được sinh ra vào tháng 6 năm nay, phải đến năm sau chúng mới có thể bắt đầu mang thai sinh sản.

Trong số 20 con dê sữa ban đầu được vận chuyển về, 10 con dê sữa đang trong thời kỳ mang thai - khoảng tháng 3 năm sau sẽ sinh con, 10 con còn lại vẫn đang trong thời kỳ cho sữa, năm sau cũng có thể thử sinh thêm một lượt nữa.

Thêm vào những con dê ban đầu của đại đội và bò sữa đang mang thai, hiện giờ mỗi ngày đại đội trung bình sản xuất được 250 chai, thỉnh thưởng Trương Thiên lại pha thêm sữa tươi từ siêu thị, sản lượng có thể lên tới khoảng 300 chai.

Đợi dê sữa và bò sữa sinh con, ngoài lượng sữa cần cung cấp cho con, vẫn còn có thể cho thêm rất nhiều sữa tươi để bán.

DTV

Một ngày bê con uống chừng 3 lít sữa, mà một con bò mẹ có thể sản xuất ít nhất hơn 10 lít sữa một ngày, sữa bò có thể nói là vô cùng dư dả, và dê sữa bên kia cũng như vậy.

Khối lượng công việc hiện tại đã khiến một vài thành viên chủ chốt ban đầu làm không xuể, ngoài ra còn phải đảm đương thêm công việc ở trại chăn nuôi.

Vì vậy, trọng tâm tiếp theo là tuyển nhân công.

Buổi tối lúc ăn cơm, Trương Thiên nói chuyện này với ông nội Trương Đại Ngưu ngay tại bàn ăn.

Trương Đại Ngưu nhai vài lần, nuốt cơm xuống.

“Vậy thì tuyển người đi, trại chăn nuôi cũng sẽ tuyển thêm vài người chăn nuôi mới.”

Ông gắp một đũa rau đặt lên bánh bao hấp:

“Công nhân trong xưởng sữa phải được trả lương, cháu nghĩ thế nào?”

Trương Thiên đã lên kế hoạch từ trước:

“Cháu là xưởng trưởng, một tháng 20 tệ, Tiền Thắng Nam là kế toán tổng hợp một tháng 15 tệ, Triệu Quế là nhân viên kế toán một tháng 10 tệ, mấy người khác sẽ đều được thăng chức chủ nhiệm, Trương Tiểu Mai là chủ nhiệm phân xưởng sản xuất, Ngụy Ngưu Lan là chủ nhiệm phân xưởng đóng gói, Tôn Cương là chủ nhiệm vận chuyển hàng hóa, lương đều là 15 tệ một tháng.”

“Đương nhiên, đây cũng chỉ là tạm thời, sau này nếu năng lực không đủ, chắc chắn sẽ bị người có năng lực cao hơn thay thế. Mà xưởng phát triển tốt thì tiền lương cũng sẽ tăng lên.”

“Phân xưởng sản xuất, phân xưởng đóng gói và vận chuyển đều phải tuyển thêm người, một tháng 10 tệ. Nếu không, sau này khi sản lượng sữa của dê sữa bò sữa tăng lên, số lượng chai sữa cần vận chuyển cũng càng lúc càng nhiều, chúng ta sẽ làm không xuể.”

Trương Thiên nói xong, nhấp một ngụm nước cơm để nhuận họng, sau đó chớp mắt đợi ông nội nói.

“Kế hoạch của cháu không tồi, vậy thì cứ làm theo kế hoạch của cháu trước đi.”

“Xưởng sữa là tài sản tập thể của đại đội, làm việc trong xưởng sữa cũng được tính điểm công, chẳng qua nếu đã có lương, vậy thì sẽ không được tính điểm công tối đa.”

Trương Đại Ngưu đặt đũa xuống nói:

“Ngày mai ông sẽ mở một cuộc họp để nói về chuyện này, đến lúc đó cháu đi cùng ông.”

Trương Thiên sao cũng được gật đầu đồng ý.

Mùa hè sẽ mở họp ở sân đập lúa, còn mùa đông sẽ mở họp ở trong nhà chung của đại đội.

Mỗi nhà một người, người đến chật kín căn phòng, có người lo lắng nghe không rõ nên đứng luôn ở cửa hoặc ngoài cửa sổ.

Triệu Hồng - chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ lo lắng đội viên bị cảm lạnh nên đã vội vàng gọi vài cô dì trong đại đội đến nấu một nồi canh gừng lớn.

Mỗi người một bát, uống xong toàn thân nóng bừng.

Trương Đại Ngưu nhìn đám người đông đúc trước mặt, nghĩ đến quỹ công của đại đội năm nay, lặng lẽ gật đầu.

Năm nay đại đội có thể xây dựng một hội trường lớn, vừa có thể dùng để họp, cũng có thể chiếu phim, để lương thực,…
— QUẢNG CÁO —