“Chúng ta có thể xây xưởng sản xuất trước được không.”
Cô hỏi người đứng đầu đội thi công.
Vừa rồi cô đã hỏi xưởng xây, lần xây xưởng này vì sợ xây nhà không chắc chắn, xây được vài năm đã hư hỏng nên cô đã cố ý tìm đội thi công kiến trúc sư trong thành phố.
Đội trưởng đội thi công tên là Hướng Kiến Hoa, nguyên vật liệu để xây dựng xưởng cũng là do anh ta tìm giúp.
Hướng Kiến hoa sửng sốt một chút, gật đầu nói:
“Được.”
Trương Thiên nói tiếp:
“Khoảng mấy ngày là xây xong?”
Đây mới là điều quan trọng.
Hướng Kiến Hoa tính đại khái một chút, sau đó dơ lên mấy ngón tay:
“Ít nhất là ba ngày.”
Trương Thiên lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy làm phiền anh rồi, bên chúng tôi cần đặt máy vào, vì vậy cần anh nhanh chóng xây xong xưởng mới được.”
Hướng Kiến Hoa hiểu, hơi nhếch khóe miệng, nói:
“Đội thi công chúng tôi đều là những người có kinh nghiệm, không ít ngôi nhà trong thành phố đều do chúng tôi xây, cô yến tâm, ba ngày nữa nhất định sẽ xây xong!’
Trương Thiên nhìn ba rồi hỏi:
“Ba ơi, việc sắp xếp thức ăn cho thầy Hướng tiến hành đến đâu rồi ạ?”
Cô nhìn qua, có đại khái khoảng mười lăm người.
Trương Vệ Quốc nói:
“Ăn ở nhà chúng ta, ba đã gọi thím cả và thím hai con sang giúp, chắc chắn đã ổn thỏa hết rồi.”
Trương Thiên tỏ ý đã hiểu, định quay về hỏi xem đã sắp xếp thế nào, những chuyện gấp gáp thế này vẫn phải có lòng thành một chút, tránh việc người khác có ý kiến, không chăm chỉ xây nhà hoặc kéo dài công việc.
Đã xác định được thời gian, cô lại quay về xưởng xây sắp xếp vị trí của máy, nhân tiện xem Trầm Nhận chỉ mọi người cách vận hành.
Lúc đầu mọi người vânn không dám động tay vào máy, sợ sẽ làm hư máy, vẫn là Trương Thiên đã chủ động đứng dậy, thử vận hành một lượt và khuyến khích mọi người vận hành thử, lúc này mới gỡ bỏ nỗi băn khoăn trong lòng mọi người.
Cách vận hành máy không khó, rất nhanh mọi người đã biết cách sử dụng.
Vừa hay cũng đã đến thời gian vắt sữa, nhân viên vắt sữa đã đến cơ sở nguồn sữa để vắt một thùng sữa dê, cho vào máy tiệt trùng, sau đó cắm điện thí nghiệm.
Mọi người hơi căng thẳng đứng bên cạnh, đợi đến lúc Trầm Nhận nói được, Trương Tiểu Mai lập tức lấy một chiếc khăn, nắm lấy tay cầm từ từ mở ra.
“Ôi chao, trên sữa không có váng.”
DTV
Một công nhân kinh ngạc kêu lên.
“Ôi chao, đúng là như vậy.”
Một công nhân khác cũng kêu lên như vậy.
Lúc này mọi người mới để ý đến điểm này.
Trước đây, người ta dùng nồi để đun xây trực tiếp khi nhiệt độ cao, trên bề mặt sữa dê sẽ xuất hiện một lớp váng sữa dày.
Lúc đầu mọi người đều nghĩ này không thể ăn lớp váng xây này, sau này được Trương Thiên giải thích lớp váng sữa này là thứ có chất dinh dưỡng nhiều nhất mọi người mới yên tâm.
Nhưng, việc cho váng sữa vào bình bán không phải là điều dễ dàng, thường sẽ để trong bát đưa cho trẻ con trong đại đội hoặc đưa cho người già để bổ sung cho cơ thể.
Không ngờ rằng, sữa dê được làm trong máy tiệt trùng này không có váng sữa, điều này khiến mọi người càng vui hơn.
“Chiếc máy này rất đáng tiền, ngoài việc tiêu tốn một chút điện năng và thời gian thì không có vấn đề gì cả.”
Một công nhân vỗ nhẹ lên chiếc máy rồi nói với vẻ xúc động.
Tiền Thắng Nam đột nhiên nói:
“Mỗi ngày làm hai thùng này, còn lại phải dùng máy lớn xử lý, nếu không sẽ không làm được.”
Theo như Trương Thiên nói, sữa tươi thanh trùng và sữa tiệt trùng phải được bán riêng, nhãn hiệu cũng khác nhau.
Ngày mai cô phải đến xưởng sản xuất giấy để in lại giấy đóng gói.
Sáng sớm, khắp nơi vẫn còn chìm vào giấc ngủ, bầu trời xám xịt hiện ra màu đỏ nhàn nhạt.
Hôm qua trên xe Trương Thiên đã ngủ nhiều vì vậy hôm nay không ngủ được nên đã dậy rất sớm, sau đó đạp xe vào thành phố.