Trương Thiên cũng không có cách giải quyết nào đối với việc này, dù sao thì dê bò không phải máy móc mà có thể liên tục không ngừng sản xuất sữa.
Hiện tại là nghỉ hè, học sinh trong trường học đều nghỉ về nhà, Trương Hồng Binh con trai thứ tư trong nhà tốt nghiệp cấp ba, hiện tại là kế toán của xưởng sữa.
Mấy năm nay Tiền Thắng Nam và Bạch Duệ Chí anh cả của Bạch Thiển Thiển vẫn luôn giữ liên lạc, có đôi khi anh cả Bạch có ngày nghỉ thì sẽ trực tiếp ngồi xe đến đại đội Hồng Quang thăm Tiền Thắng Nam, ba mẹ hai bên đều rất hài lòng, đã định sang năm kết hôn.
Tiền Thắng Nam kết hôn thì sẽ theo quân đội, chức kế toán trưởng của xưởng sữa cũng cần thiết có người gánh vác.
Trương Thiên coi trọng Triệu Quế, nhưng có một vấn đề là người ngồi vị trí xưởng phó trưởng chính là anh của cô ấy Triệu Tùng, nếu lại đề vị trí kế toán cho Triệu Quế thì có lẽ sẽ khiến cho mọi người bất mãn.
Đối với việc này, Triệu Tùng có một ý tưởng.
“Trực tiếp thi đua, ai có thể đạt tới yêu cầu của kế toán trưởng thì để cho người đó làm kế toán trưởng.”
Anh bình tĩnh nói.
Trương Thiên ngồi đối diện anh, cầm chén nước trà chậm rãi uống.
“Đây xác thật là một cách.”
Trực tiếp lấy năng lực nói chuyện, được thì lên, người không được thì câm miệng.
Cuộc thi diễn ra đúng hạn, do Trương Thiên giám thị, Tiền Thắng Nam sửa bài thi, tổng cộng có sáu người thi, cuối cùng bài thi có thành tích cao nhất chính là Triệu Quế.
DTV
Từ đây, kế toán trưởng đời kế tiếp đã định ra, chức hành chính bỏ trống do Trương Hân đảm nhiệm.
Rất nhanh việc thay đổi chức vị trong xưởng sữa đã truyền khắp đại đội, đối với việc Triệu Quế có thể lên làm kế toán trưởng, có người nghi ngờ, cũng có người hâm mộ.
Đại đội cũng có người cho rằng Triệu Quế có thể làm kế toán trưởng là bởi vì người làm anh như Triệu Tùng làm việc thiên vị, sau đó bị vả mặt bốp bốp.
Đại đội vốn đã ít thứ giải trí, chuyện xưởng sữa đổi chức vị này trực tiếp bị lấy ra thảo luận hơn nửa tháng, thẳng đến khi sự kiện tiếp theo xuất hiện mới chậm rãi không bàn luận nữa.
Hôm nay, Trương Thiên vẫn giống như thường ngày nằm ở trên ghế, uống nước trà, nghe radio, nhàn nhã đến sắp ngủ thiếp đi.
Ngay khi cô sắp nhìn thấy bóng dáng của Chu Công, chuẩn bị chơi cờ, một tiếng gọi ầm ĩ đã đánh thức cô.
“Trương Thiên, cô có thư!”
Là nhân viên đưa thư, anh ấy dừng xe ở bên đường, cõng một cái túi lớn đi về phía nhà họ Trương.
“Ngày nóng như vậy mà con đưa thư à.”
Trương Thiên vội vàng rót một chén nước trà đưa qua.
Vấn đề là ngoài trời có tới ba mươi mấy độ, cô đứng dưới ánh mặt trời một hồi là đã đổ mồ hôi, quần áo trên người vị nhân viên đưa thư này cũng đã ướt đẫm.
Nhân viên đưa thư cười nhận lấy, nói cảm ơn xong thì đã uống nước như trâu, mấy ngụm đã uống hết một chén.
Trương Thiên vội vàng rót thêm một ly đưa qua, lúc này mới duỗi tay cầm lấy lá thư mở ra nhìn.
Lá thư được gửi từ Ma Đô tới đây, người gửi thư là Bạch Thiển Thiển.
Trương Thiên đàng khó hiểu sao lần này nghỉ mà đối phương không trở về chứ thì lập tức đã nhận được thư.
Nhìn một hồi, Trương Thiên không khỏi lộ ra một nụ cười vui mừng.
Lúc này học viên Công Nông Binh tốt nghiệp có hai hướng đi, thứ nhất là do trường học thống nhất phân phối công tác, thứ hai là đi đâu cũng được.
Bạch Thiển Thiển lấy thân phận thanh niên trí thức xuống nông thôn để đi học, lại học trường ngoại ngữ, tuy rằng Bạch Thiển Thiển giỏi tiếng Nga hơn nhưng trên thực tế trong thời gian học đại học là tiếng Anh.
Vì học giỏi tiếng Anh, Bạch Thiển Thiển đã bỏ ra không ít công sức, thành quả cũng rất nổi bật.
Trường học có suất khi tốt nghiệp sẽ được đến bộ ngoại giao, bởi vì thực lực của bản thân Bạch Thiển Thiển vượt qua thử thách, trường học thuận tiện quyết định đề cử cô ta làm việc ở bộ ngoại giao.