Kết quả mới vừa đi đến nửa đường, phía sau lại có một chiếc xe jeep chạy tới đây, Trương Thiên lập tức nhường đường sang bên cạnh.
“Em gái, là anh!”
Trương Thiên nhìn qua, vậy mà lại là một nhà của anh hai.
Khóe miệng của cô nhếch lên, vui vẻ nói:
“Sao mọi người trở về nhanh như vậy? Em còn nghĩ ngày mai sẽ đi gọi mọi người.”
Trương Hồng Văn cười hì hì nói:
“Bạn của anh muốn đi tìm người, thuận tiện cho anh đi nhờ một đoạn đường.”
“Thật trùng hợp!” Trương Thiên cười ha ha:
“Hôm nay anh cả vừa lúc về nhà, anh trở về đúng lúc lắm.”
“Anh cả đã trở lại?!” Trương Hồng Văn ngây người một giây, đôi mắt to sáng ngời.
“Đến nhà vào giữa trưa, em nghĩ ngày mai mới đi tìm anh, không nghĩ tới hiện tại anh đã trở lại.” Trương Thiên giải thích.
“Anh không nói với em nữa!” Trương Hồng Văn nhìn về phía người bạn ở vị trí điều khiển:
“Nhị Hà, mau một chút biết không?”
“Được rồi, anh bảo chị dâu và cháu trai ngồi ổn.” Người điều khiển giẫm chân ga, xe lập tức phóng ra thật xa.
Trương Thiên lắc đầu, dựa theo tốc độ bình thường lên đường về nhà.
Chờ cô về đến nhà, chỉ thấy hai người anh cả và anh hai đang ôm vừa khóc vừa cười, hai chị dâu bên cạnh thì tại thân mật trò chuyện, tính cả mấy đứa nhỏ.
Hai vợ chồng anh hai chỉ sinh một đứa nhỏ là Tùng Tùng, anh cả có hai đứa nhỏ, tuổi xấp xỉ, có thể chơi cùng nhau.
Lần này Tùng Tùng về quê mang theo món đồ chơi của mình, lúc này đang nhiệt tình mời em trai và em gái cùng nhau chơi.
“Kem tới rồi!” Trương Thiên xách theo một túi đồ ăn vặt, đặt lên mặt bàn.
Ngoại trừ những thứ mua được ở hợp tác xã cung tiêu, thì cô còn lấy rất nhiều đồ ăn vặt từ trong siêu thị ra, bao gồm kẹo bí đao, bánh hạch đào, bánh quy hạt dưa, chocolate, kem vân vân.
“Kem!” Thần Thần lập tức chạy tới lấy một hộp kem ra, cậu bé nhìn nhìn, một hộp trên tay mình chỉ có một cây.
Từ nhỏ được ba mẹ dạy dỗ phải thân thiện với anh chị em, cậu bé bối rối một hồi rồi đi vào phòng bếp tìm hai cái muỗng đi ra.
“Chúng ta cùng nhau ăn đi!” Cậu bé đặt hộp kem này ở trước mặt mấy người cười nói.