Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 462



Cô mở ngăn kéo ra, lấy ra một cuốn sổ, lật đến trang kế hoạch của mình.

Hầu hết các kế hoạch đều đã được đánh dấu tích, chỉ còn vài cái chưa được giải quyết.

Trong đó quan trọng nhất là thông báo sẽ xảy ra động đất cho lãnh đạo cấp trên.

Lúc đầu cô muốn dựa vào sổ ghi chép động đất ở huyện để tổng kết ra quy luật, nhưng thứ đó thật sự không thể lấy được, nên cô đành phải từ bỏ.

Là một người bình thường, Trương Thiên không thể đưa ra bằng chứng rõ ràng để chứng minh lời mình nói là thật và sắp xảy ra.

Không tìm ra cách giải quyết, Trương Thiên chỉ có thể bực bội vò đầu bứt tóc.

“Xem ra chỉ có thể chờ cảnh báo của động vật, nó sẽ xuất hiện vào thời điểm trước khi xảy ra thiên tai chừng hai ngày…”

Cô âm thầm lẩm bẩm.

“Cảnh báo của động vật là gì thế?”

DTV

Triệu Tùng cầm một chiếc cốc bước vào, trong mắt lóe lên một tia tò mò.

Trương Thiên chớp mắt, khóe miệng nở một nụ cười, vui mừng nói:

“Anh mang gì đến vậy?”

“Là kem bơ mà em thích.”

Triệu Tùng mở nắp cốc ra, không quên đưa thìa cho Trương Thiên.

“Em cảm ơn!”

Trương Thiên tươi cười rạng rỡ, lấy thìa múc một thìa lớn đưa vào trong miệng, saudods thỏa mãn nheo mắt.

“Ngon quá~”

Triệu Tùng cũng lấy thìa múc một thìa, tiếp tục hỏi:

“Em còn chưa nói, cảnh báo của động vật là gì?”

Trương Thiên chờ kem trong miệng tan hết, lúc này mới trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-462.html.]

“Em từng có một giấc mơ, trong mơ xảy ra một thảm họa rất đáng sợ.”

“Để cảm nhận trước loại thảm họa này, như động đất, em đã tìm hiểu rất nhiều tài liệu, phát hiện trước khi thảm họa này xảy ra, có lẽ con người sẽ khó lòng nhận ra, nhưng động vật thì không như vậy.”

“Trong vòng 24 giờ trước khi xảy ra động đất, nhiều loài động vật trong tự nhiên sẽ có phản ứng.”

“Chim sẻ kêu lên và bay loạn, biểu hiện là tổ chức thành đàn rời khỏi nơi có thể xảy ra thảm họa, chuột sẽ mất đi sự sợ hãi đối với kẻ thù tự nhiên, thậm chí dám bò qua trước mặt mèo, còn chó sẽ sủa không ngừng, chó mẹ có chó con sẽ cắp con mình rời đi.”

Trương Thiên thở dài, tiếp tục múc một thìa kem đưa vào miệng.

“Kể từ khi có giấc mơ đó, trong lòng em luôn có một cảm giác không tốt, và ngày càng rõ rệt, em lo lắng, năm nay có thể sẽ xảy ra động đất, cho nên mới thường xuyên tổ chức diễn tập ở trong xưởng.”

Đại đội có không ít người bày tỏ sự khinh thường hoặc buồn cười về việc này, nhưng không ai dám chạy đến trước mặt Trương Thiên để nói.

Triệu Tùng gật đầu, hơi suy tư nói:

“Anh cũng sẽ chú ý.”

“Anh không cảm thấy là do em lo nghĩ quá nhiều sao?”

Trương Thiên cười tươi, cắn thìa hỏi bạn trai mình.

“Tất nhiên là không.”

Triệu Tùng mỉm cười:

“Mẹ anh từng mơ thấy mặt trăng rơi vào lòng bà khi mang thai em gái anh, kết quả là ngày hôm sau sinh ra em gái anh, nên anh nghĩ giấc mơ của em có thể là một điềm báo, không chừng một ngày nào đó thảm họa mà em mơ thấy sẽ bất ngờ xảy ra, mình cứ chuẩn bị đầy đủ tất nhiên tốt hơn là không chuẩn bị gì.”

“Anh tin rằng cho dù thảm họa có thật sự xảy ra, chúng ta cũng nhất định có thể vượt qua nó!”

Trương Thiên không thể kiềm chế nụ cười rạng rỡ, tâm trạng trở nên rất tốt.

Cô bất ngờ hôn bạn trai mình một cái, sau đó bỏ lại anh ngơ ngác đứng đó để đi làm việc.

Thời gian chính xác xảy ra động đất cô không nhớ rõ, chỉ biết thời gian xảy ra động đất là vào ban đêm.

Ban đêm xảy ra động đất, thật sự là thảm họa, đa số mọi người vào thời điểm đó đều đã chìm vào giấc ngủ, thêm vào khi động đất đến, bị ảnh hưởng bởi sóng hạ âm, đầu óc sẽ quay cuồng, cũng không có bao nhiêu người có thể phản ứng và chạy thoát thành công.

Động đất Đường Sơn được gọi là một trong mười thảm họa tự nhiên lớn nhất của thế kỷ 20, ảnh hưởng đến 14 tỉnh, thành phố, khu vực, phạm vi phá hủy có bán kính khoảng 250 km, trực tiếp khiến một thành phố công nghiệp bị san bằng, con số thương vong lên tới hơn 240.000 người, sánh ngang với sức tàn phá của một vụ nổ hạt nhân. (Dựa theo tìm kiếm trên Baidu)

— QUẢNG CÁO —