Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 478



“Ngoài ra, trận động đất này đã gây ra một đòn đả kích có tính hủy diệt lên thành phố Đường Sơn, gây thiệt hại về mặt kinh tế lên đến mười tỷ nhân dân tệ, muốn khôi phục lại trạng thái ban đầu phải cần ít nhất bốn mươi tỷ đồng…”

Người phụ trách nhẹ nhàng báo cáo về tình hình động đất lần này, vẻ mặt các vị lãnh đạo trong phòng hội nghị nặng nề, nhưng cực kỳ bình tĩnh.

Đợi cho người phụ trách báo cáo xong, người lãnh đạo ngồi ở trên bắt đầu nói:

“Cho dù phải tốn bao nhiêu tiền, chúng ta cũng phải nhanh chóng khôi phục lại Đường Sơn, nơi này rất quan trọng, ngoài ra, lần động đất này đã khiến rất nhiều gia đình tan vỡ, phải làm tốt công tác bố trí ổn thỏa cho những đứa trẻ, Nhà nước sẽ chịu trách nhiệm về những đứa trẻ này cho đến khi chúng trưởng thành, phải theo dõi vấn đề giáo dục, có nghề nghiệp thành thạo thì mới được.”

“Phần tái thiết lập thành phố giao cho cục quy hoạch và cục xây dựng, ngoài ra…”

Theo sự phân công của lãnh đạo phía trên, một loạt các hành động đối sách triển khai được nhanh chóng tiến hành.

Mà Trương Thiên cũng đợi được hai anh em về nhà, trong một thoáng nhìn thấy người, cuối cùng cô cũng có thể đặt trái tim đang treo lơ lửng xuống.

Lúc cả hai rời đi tinh thần đều rất phấn chấn, vừa nhìn đã biết là những chàng trai tốt.

Còn bọn họ bây giờ mặt gầy trơ xương, không chỉ gầy đi rất nhiều mà diện mạo cũng tiều tụy hơn, dưới cằm râu ria xồm xoàm, giống như vừa đâu đó khó khăn chạy trốn về nhà vậy.

Tuy thể chất yếu đuối nhưng tinh thần của bọn họ phấn khởi lạ thường.

DTV

Về đến nhà, trước tiên là ăn ba bát cơm lớn, lại ăn thêm mấy cái bánh bao mới lấy lại được bình tĩnh, bắt đầu lấy những thứ bản thân có được trong chuyến đi ra.

“Lần này em mang đi tổng cộng mười lăm cuộn phim đều đã sử dụng hết, ngày mai em sẽ vào thành phố để rửa số ảnh này ra.” Triệu Khoan tràn đầy năng lượng lấy trong túi ra mấy cuộn phim đã được bọc cẩn thận.”Em còn rất nhiều lời muốn nói, đợi lát nữa quay về sẽ viết thành bài văn cho mọi người, đem gửi đi, để toàn bộ nhân dân cả nước có thể hiểu được trong trận động đất này đã xảy ra những gì, rồi một số người trong tình hình thiên tai này đã phải bỏ ra bao nhiêu tâm huyết.”

Thằng bé liên tục lấy đồ từ trong túi ra, trong đó còn có một số là những món quà nhỏ nhận được từ những người thằng bé giúp đỡ, có một chiếc huy chương, một quả cầu thủy tinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-478.html.]

Trương Thiên im lặng lấy một hộp bánh quy ra, bảo Triệu Khoan bỏ những thứ đó vào trong hộp.

“Giữ cho kỹ, đừng bất cẩn làm mất đấy.”

Triệu Khoan nhìn chị mình, phát hiện ra đối phương không có chút gì là tức giận, lập tức cười hi hi nhận lấy.

“Cảm ơn chị!”

Nói chuyện đơn giản mấy câu, hai người vừa về nhà đã bị ném vào trong nhà tắm để tắm rửa, đợi bọn họ tắm xong về nằm trên giường chưa đầy một phút đã chìm vào giấc ngủ.

Trương Thiên về phòng ti vi, mọi người trong nhà đều đang sụt sịt không ngừng.

“Trải qua chuyện lần này, hai đứa trẻ đều đã trưởng thành không ít, tôi còn cho rằng Hồng Binh sẽ oán trách tôi rằng nó đã cực khổ như thế nào cơ, kết quả một chữ cũng không nói.” Trương Vệ Quốc cảm thán.

Mẹ Chung thở dài, hai mắt đầy đau lòng.”Vừa nãy lúc ăn cơm, đứa trẻ Hồng Binh này còn vừa ăn vừa ngủ, cũng không biết lần này đi tới đó đã làm những gì lại có thể mệt đến như vậy?”

“Còn thằng bé Triệu Khoan nữa, hai tay đầy vết thương, có chỗ còn chưa liền sẹo nữa.”

Bà lại thở dài, hai mắt có chút ươn ướt.

Trương Thiên ngồi bên cạnh mẹ, đưa tay vỗ vỗ lưng.”Đều qua cả rồi, hai người đều an toàn quay lại là tốt rồi, không bị thương đã là rất tốt rồi, ngày mai đem thịt hai con gà trong nhà cho chúng nó bồi bổ cơ thể.”

“Cũng được.” Mẹ Chung gật gật đầu đồng ý.

Trương Hồng Binh và Triệu Khoan ngủ đến trưa ngày hôm sau mới tỉnh, vừa đúng lúc ăn trưa.