Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 512



Lúc này, Nông Bình bên cạnh giơ tay thăm dò.

“À thì, tôi cũng muốn mua ít sữa bột.”

Trương Thiên nhướn mày, hỏi cô ấy:

“Cậu muốn mua bao nhiêu?”

“Năm túi! Địa chỉ là…”

“Tôi cũng mua hai túi mang về để cháu tôi uống cho mau lớn.”

Giản Băng vui vẻ nói.

Một túi sữa bột 24 đồng, hai túi là 48 đồng, dù có thêm phí gửi hàng cũng không quá 49 đồng, quá rẻ!

49 đồng, ở nhà chỉ mua được một hộp sữa bột, còn đây cô ấy gửi về hai túi, khối lượng còn nhiều hơn.

Cô ấy đã thấy, trên túi sữa bột ghi khối lượng tịnh 600g.

Đáng tiếc là cô ấy không mang theo nhiều tiền, nếu không đã mua thêm, Giản Băng tiếc nuối nghĩ.

Trương Thiên ghi lại địa chỉ của ba người, sau đó gọi điện về nhà, để xưởng gửi hàng.

Sau khi cúp máy, cô gãi đầu, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Cô đến đây để làm thân với bạn cùng phòng tương lai cơ mà? Sao lại thành bán hàng rồi?

Kỳ lạ!

Từ khi khai giảng và chia sẻ đặc sản quê nhà, mối quan hệ giữa bốn người trong phòng ký túc xá trở nên gần gũi hơn, thường ngày đi học hay đến thư viện, họ đều đi cùng nhau.

Cuộc sống sau khi khai giảng cũng giống như Trương Thiên tưởng tượng, mọi người đều tập trung toàn bộ tinh thần vào việc học, Triệu Tùng từng đến vài lần, cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm hơn.

DTV

“Anh đừng nghĩ nhiều quá, em đâu phải là người mà ai cũng yêu mến, không có nhiều người thích em đâu.”

Trương Thiên nhìn chồng mình, nói với vẻ bất đắc dĩ.

Triệu Tùng không nghĩ vậy.

“Em không biết mình tốt đến mức nào đâu, dù hiện tại mọi người tập trung vào việc học, sau này chắc chắn sẽ có người thích em, anh chỉ là phòng ngừa trước thôi.”

Anh nói với lý lẽ mạnh mẽ.

Mặt Trương Thiên ửng đỏ, cô ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác.

Chồng cô thật sự quá coi trọng cô rồi.

Nhìn hướng xe đạp của Triệu Tùng, Trương Thiên lộ ra vẻ tò mò trong mắt.

“Chúng ta đang đi đâu vậy?”

Triệu Tùng chăm chú đạp xe, không quay đầu lại nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-512.html.]

“Đi giúp Yến Vũ Hoa dọn dẹp vườn nhà họ.”

“Dọn dẹp vườn nhà.”

Giọng Trương Thiên đầy ngạc nhiên.

“Chẳng lẽ họ trở về rồi sao?”

Trương Thiên lập tức suy nghĩ lại, bây giờ là tháng tư, cấp trên đã ra thông báo vào tháng ba, nếu nhanh thì bây giờ họ có thể khôi phục lại danh tính ban đầu.

“Tuyệt vời quá!”

Cô vỗ tay, mặt mừng rỡ.

Người bạn thân Bạch Thiển Thiển của cô đã chờ đợi nhiều năm, cuối cùng cũng đợi được đến ngày có thể kết hôn với người mình yêu!

“Thiển Thiển biết chuyện này chưa anh.”

Trương Thiên với ra hỏi Triệu Tùng.

“Cô ấy là người biết đầu tiên.”

Triệu Tùng nói xong, nghiêng tay lái, rẽ vào một con hẻm, đi thêm vài chục mét nữa, đến trước một biệt thự lớn.

Trương Thiên mở miệng, mắt tròn xoe, nhìn ngôi nhà này, lòng ganh tỵ với người giàu lâu nay lại bùng lên.

“Anh ta giàu thật đấy, lại có nhà ở đường vành đai hai của thủ đô, còn là biệt thự lớn!

Ở thời hậu thế, giá khởi điểm ít nhất cũng phải một tỷ.

Trương Thiên cảm thấy miệng chua xót, như thể vừa ăn một xe tải chanh.

Cô vốn nghĩ, người có thu nhập hàng năm từ 10 nghìn nhân dân tệ trở lên như mình, đã rất giỏi rồi, nhưng đứng trước ngôi nhà này, cô đột nhiên nhận ra, mình chỉ là một kẻ không có năng lực.

“Nếu em thích, chúng ta cũng có thể xây ngôi nhà mới thành một biệt thự lớn như thế này.”

Triệu Tùng dừng xe đạp, lấy chìa khóa từ trong túi ra mở cổng, vừa quay lại cười với người yêu.

Trương Thiên nhìn anh, lắc đầu, thở dài một hơi.

Cô có thích biệt thự lớn không?

Không!

Cô thích biệt thự lớn ở đường vành đai hai của thủ đô cơ!

Thấy Trương Thiên thở dài, Triệu Tùng tưởng mình đã nói gì sai, định mở miệng xin lỗi thì bị người yêu chặn lại.

“Trọng điểm không phải là nhà, mà là vị trí.”

Trương Thiên đẩy cửa bước vào:

“Đừng nói nữa, mau dọn dẹp đã. Anh đã gọi em tư, em năm và anh họ thứ ba chưa?”

Với ngôi nhà lớn như thế này, chỉ hai người họ thì không thể làm xong.

— QUẢNG CÁO —