Đã sớm biết lúc này thái độ của người phục vụ tiệm cơm sẽ không được tốt, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Trương Thiên nhìn thấy dáng vẻ lúc tiếp khách của chị Lý, trước đây khi chị ấy vừa nhìn thấy cô tới là sẽ lập tức mỉm cười đi ra chào đón.
Nghe được giọng nói quen thuộc, chị Lý lập tức ngẩng đầu lên, vui mừng nói:
“Là Tiểu Thiên hả! Em lại tới đây để thăm chị dâu à?”
Trương Thiên bật cười, thuận tay đưa ba quả táo mà mình mang đến cho chị Lý.
“Cũng không hẳn là tới thăm ạ, chủ yếu là em muốn nhờ mấy đầu bếp ở đây chút việc. Em nghĩ ắt hẳn chị tương đối hiểu biết về đầu bếp Chu nên tới đây tìm chị để xin ít kinh nghiệm ạ.”
Chị Lý trông thấy ba quả táo, đôi mắt lập tức sáng rực lên, vội vàng bỏ hết vào trong túi, sau đó mới đi lấy ghế dựa cho Trương Thiên ngồi.
Dựa vào mấy quả táo này thôi, nói thế nào thì chị ấy cũng phải giúp em gái Tiểu Thiên làm cho xong việc này!
Trương Thiên đặt giỏ sang một bên, bên trong đặt mấy bình rượu và thuốc lá, có việc muốn nhờ người ta thì hai thứ này chính là thứ thường dùng nhất, đồng thời cũng là thứ dùng tốt nhất.
Tục ngữ nói lễ nhiều người ta không trách, cho dù có dùng được hay không, việc đầu tiên cứ phải mang theo đã rồi hẵng tính sau.
Chị Lý nhìn phía sau bếp, kéo Trương Thiên lại gần mình, sau đó cúi đầu nói nhỏ:
“Nếu em muốn nhờ đầu bếp Chu giúp, chuyện này nói dễ cũng không dễ, mà nói khó thì cũng không khó, ông ấy có một sở thích nhỏ, đó là rất thích uống rượu, đặc biệt là rượu ngon.”
Chị ấy đưa mắt ra hiệu cho Trương Thiên:
DTV
“Ông ấy là đầu bếp, rất kén chọn, nếu muốn ông ấy hỗ trợ thì phải lấy ra được rượu ngon cơ, nếu không thì đúng là không còn cách nào khác.”
Lúc này rượu có thể coi là hàng xa xỉ, ví dụ như rượu Mao Đài nổi tiếng, thời điểm hiện tại một lọ có giá lên tới 3 – 5 tệ một bình, muốn mua còn phải xem bản thân có phiếu rượu hay không, có phiếu rượu thì mới mua được, đã vậy một người chỉ có thể mua một hoặc hai bình.
Siêu thị của cô có rất nhiều loại rượu, trong giỏ đã có một bình Ngũ Lương Dịch, một bình Đại Khúc Tửu và một bình Hành Thủy Lão Bạch Can.
Ngoài ra cũng mang theo không ít thuốc lá, nhưng đều là t.h.u.ố.c lá rời, lúc này t.h.u.ố.c lá còn không có đầu lọc, nên cô đã cố ý cắt hết đầu lọc.
Trương Thiên còn đặc biệt đến hợp tác xã cung tiêu bỏ vốn to mua hai gói Đại Tiền Môn, tổng cộng tiêu tốn mất bảy xu.
Có việc cần nhờ người ta hỗ trợ, không sợ người ta nhận quá nhiều chỉ sợ người ta không nhận, nếu đầu bếp Chu thích uống rượu ngon, vậy thì cho ông ấy rượu ngon.
Trương Thiên vỗ vỗ cái giỏ ở bên cạnh:
“Trong này đã có rượu ngon, chỉ là không biết đầu bếp Chu có thích hay không.”
Nhưng nhờ người ta hỗ trợ, cũng không thể nói một cách trực tiếp như vậy.
Cô suy nghĩ một chút, lấy một bình Ngũ Lương Dịch từ trong giỏ ra rồi đưa cho chị Lý.
“Chị à, chị giúp em đưa bình rượu này cho đầu bếp Chu, nhờ ông ấy làm giúp em một phần móng heo hầm rượu trắng, nếu rượu này không thích hợp để làm thì chỗ của em vẫn còn loại khác.”
Chị Lý nghe được câu trước còn có chút buồn bực, nhưng sau đó rất nhanh đã hiểu ra.
Khóe miệng chị Lý lộ ra nụ cười hiểu rõ, sau khi cầm lấy bình rượu thì lập tức đi về phía sau bếp.
Trương Thiên ngồi tại chỗ chờ đợi, thuận tiện cầm ấm trà lên đổ cho mình một chén nước giải khát.
Một phút sau, đầu bếp Chu cầm Ngũ Lương Dịch đã mở ra vội vàng chạy tới tìm Trương Thiên.
Ông ấy vừa ra ngoài, liếc mắt một cái đã thấy Trương Thiên đang ngồi ở bên cạnh tủ, thế là xông tới lập tức hỏi:
“Rượu này là do cô mang tới đúng không?”
Trương Thiên nghiêm túc gật đầu:
“Là tôi mang tới, dùng để làm món móng heo hầm rượu trắng. Có vấn đề gì sao, chẳng nhẽ rượu này không phù hợp?”