Xuyên Văn Ngựa Đực Thành Đôi Với Nữ Chủ

Chương 73: Lục xoát cung điện.



Người của thành Gremory khí thế hừng hực dẫn theo đông đảo người tham gia yến tiệc xét cung điện của Vua Beleth. Bọn họ dường như đang nắm chắc nhất định sẽ tìm thấy người tu tiên mà thành Beleth che giấu.


"Căn phòng này là ai đang ở?" Một kẻ lục xoát cung điện quát lớn thành công kéo mọi người về phía căn phòng này.


Người của thành Gremory đắc ý "Căn phòng này đang chứa ai? Phải hay chăng là nhân tộc?"


Atlan lạnh lùng đứng trước cửa phòng, nghe chấp vấn của gã cũng không trả lời.


Người của Gremory thành tức giận quát "Một tên bán nhân bán ma lại dám vô lễ như thế? Thành Beleth không biết dạy dỗ kẻ dưới sao?"


Atlan híp mắt, chưa kịp để nàng ra tay đã có một luồn gió mang theo lưỡi đao vô hình quét về phía gã vừa quát lên.


"Bán nhân bán ma thì đã sao? Lại không biết Gremory thành còn kì thị tạp huyết đấy!" cánh cửa phòng phía sau Atlan mở toang, Velas vận trang phục váy dài màu tím bước ra, ánh mắt sắc bén nhìn đám người thành Gremory.


"Atlan giữ cửa vì ta đang thay trang phục bên trong, xin hỏi Gremory nổi cáu cái gì? Huống hồ người của bản công chúa còn cần một tên tướng quèn thành Gremory ngươi dạy bảo?"


Tên kia vừa bị lưỡi đao gió của Velas làm cho sợ hãi, lúc này còn bị nàng chấp vấn theo bản năng mà quỳ xuống "Velas... Velas điện hạ, ta, ta không biết người ở bên trong."


Velas hừ một tiếng.


Có người to gan hơn chấp vấn Velas "Đây đâu phải cung điện của ngài. Xin hỏi Velas điện hạ thế nào mà đến đây thay trang phục?"


Velas đưa ngón trỏ lên môi cười tà mị "Ngươi nói xem đêm hôm khuya khoắt ta đến đây đến làm gì mà phải cởi y phục?"


Người kia bị nàng hỏi lại không biết trả lời như thế nào, ngượng ngùng lui ra phía sau. Toàn trường cũng bị dáng vẻ không biết xấu hỗ của Velas làm cho không nói được lời nào. Người ta là Velas điện hạ, chọc được sao?!


Velas nhúng vai "Thôi thôi, các ngươi muốn vào xét thì cứ vào đi thôi. Ở đây ngoài ta và tình lữ thì chẳng còn ai cả."


Lúc này từ một phía khác đám người xét cung điện của lãnh tước Marbas cũng đã đến bên này, hầu như những người có địa vị cao cũng đã dẫn đến đây đủ.


Velas cười lạnh, này là muốn dồn bọn họ vào cùng đường mà.


Vua Beleth nhìn Velas, nàng đáp lại ông ta một ánh mắt trấn an.


Trong phòng bước ra một nam nhân vận trang phục ma tộc, người của thành Gremory quát lên "Đây là ai?"


Velas cười "Tình lữ của ta."


Nói đoạn nàng kéo tay Minh Quang đến bên cạnh mình. Minh Quang làm ra dáng vẻ cô vợ nhỏ nép bên cạnh Velas.


"Tình lữ?" một người khác bên phe tố cáo thành Beleth nói "Vì sao trên người hắn có nhân khí?"


Velas không nhanh không chậm nói "Hắn là bán nhân bán ma, có nhân khí cũng là thường tình thôi. Huống hồ bọn ta vừa từ nhân tộc trở về... Ấy!" Velas ra vẻ giật mình "Không phải các ngươi nhận được tin ta mang người về nên mới đến đây xoát thành đó chứ?"


Velas làm mặt hoang mang "Ấy, hiểu nhầm hiểu lầm rồi!"


"Làm sao chứng minh hắn là tình lữ của ngài?"


Velas mỉm cười "Dễ dàng thôi, chúng ta đã kí huyết khế đồng sinh cộng tử."


Toàn trường bỗng chốc trở nên yên lặng. Velas còn sợ mọi người không tin vén tay áo cả hai lên đưa cho bọn họ xem. Ấn kí hoa văn ma tộc màu đen như xăm trên cổ tay ngay động mạch.


Vua Beleth giận dữ "Velas!"


Velas mỉm cười "Cha, cha tức giận như vậy làm gì?! Dù sao con cũng là chủ của khế ước."


Quả nhiên hoa văn ở cổ tay Velas lớn hơn Minh Quang một chút.


Vua Beleth tức giận không nhẹ nhưng lúc này không phải nơi để dạy bảo con cái đành nhịn.


Người lục xoát đi ra, hướng bọn họ nói "Bên trong không có ai khác."


Người của thành Gremory không bỏ cuộc, nheo mắt nhìn về phía căn phòng vẫn luôn đóng chặt cửa bên cạnh "Vậy bên trong này là ai?"


Velas nheo mắt, vừa định lên tiếng cửa phòng đã bị mở ra. Mộng Y làm bộ giật mình khi thấy người người như vậy đứng trước cửa phòng, dáng vẻ hoang mang nhìn Atlan mặt lạnh đứng đó không xa.


"Chị Atlan, sảy ra chuyện gì sao?"


Atlan giật mình quay đầu nhìn Mộng Y. Mộng Y lại mang dáng vẻ đáng thương kéo Nghịch Lan chạy đến bên cạnh Atlan, dùng ma ngữ nói "Vì sao trước phòng em lại nhiều người đến vậy?"


Bền ngoài mang vẻ điềm đạm đáng yêu trong lòng Mộng Y không khỏi cười lớn vài tiếng. Nàng thật sự phục trình độ diễn xuất của mình rồi! Còn có skill có thể nói tất cả mọi thứ tiếng! Ngầu!


"Đây là...?"


Atlan chắn trước Mộng Y, bảo vệ nàng "Em gái của ta!"


Người của thành Gremory nheo mắt "Ồ? Hai kẻ này thật đáng nghi ngờ..."


"Thành Gremory nên cân nhắc một chút." Velas cắt ngang lời tên kia "Atlan và em gái của cô ấy là thuộc hạ của ta còn là con riêng của bá tước Decarabia. Ngươi khẳng định muốn buộc tội bậy bạ cho sự ngu dốt hành động lỗ mãn của mình chứ?"


Người của thành Gremory và những thành khác bên phe tố cáo thành Beleth bị Velas nói thẳng tâm tư liền tái mặt. Bọn họ lại không ngờ đến đám người Velas dẫn về đều không dễ chọc.


Lãnh tước Marbas đột nhiên lên tiếng "Còn nữ nhân phía sau?"


Mộng Y nắm chặt tay Nghịch Lan, học theo những ma tộc trước đây thấy qua hành đại lễ với gã "Lãnh tước Marbas, đây là tình lữ của ta, tuy nàng là nhân tộc nhưng chúng ta đã kí hồn khế sinh tử. Xin lãnh tước Marbas an tâm, nàng sẽ không hại đến ma tộc."


Toàn trường lại lần nữa rơi vào im lặng.


Velas bật cười "Cha xem, cô bé này còn cùng người ta kí hồn khế sinh tử kìa, so với huyết khế của con còn độc hơn nhiều."


Mộng Y nhìn về phía Velas, trong đầu nàng tràn ngập câu 'nàng bị Velas lừa rồi!'


Velas đối với ánh mắt chấp vấn của Mộng Y chỉ cười ha ha.


Lãnh tước Marbas phóng một đạo ma khí lên người Mộng Y và Nghịch Lan. Hai người cắn răn thu liễm linh lực để ma khí chạy toàn thân kiểm tra.


Lãnh tước Marbas thu ma khí lại, lạnh giọng nói "Quả thật đã kí hồn khế!"


Xung quanh vang lên tiếng bàn luận "Thật sự là hồn khế?"


"Ngươi phải biết hồn khế độc ác đến mức nào, một khi phản phệ cả linh hồn đều bị cắn nuốt đấy!"


"Ôi, hai đứa trẻ kia còn quá nhỏ, có mấy mươi năm đâu chứ..."


Mộng Y rũ mắt, đúng vậy, con đường tu tiên dài đằng đẳng mà hiện tại Nghịch Lan chỉ mới hai mươi mấy tuổi. Sớm như vậy đã phải trói buộc với phế vật là nàng...


Nghịch Lan lặng lẽ xiết chặt tay Mộng Y, cho nàng một ánh mắt trấn an. Mộng Y mỉm cười đáp trả nàng.


"Hiểu lầm đã giải quyết xong, tản ra đi!"


Lãnh tước Marbas đã mở lời tất cả mọi người đành tản ra.


Mộng Y hung hắng đến chấp vấn Velas "Ngươi lừa ta!"


Velas cười hì hì "Ta đâu có lừa ngươi, quả thật đó là hồn khế mà!"


"ngươi... Ngươi rõ ràng không nói còn có khế ước khác che giấu được!"


"Ôi ôi, Tiểu Y bình tĩnh nào! Ngươi đừng xúc động quá, dù sao cũng đã kí hồn khế rồi muốn giải cũng giải không được. Đừng suy nghĩ lệch lạc cẩn thận hồn phách bị cắn nuốt!"


"Ngươi... Ngươi..." Mộng Y chỉ vào Velas không nói nên lời.


Minh Quang quan sát nảy giờ cũng biết được tình huống, hắn không sợ thiên hạ loạn còn châm lửa "Chúc mừng hai người!"


Mộng Y trừng mắt nhìn nam chủ "Sư huynh!"


Nghịch Lan kéo Mộng Y đang có xúc động đánh đôi phu thê Minh Quang Velas lại "Được rồi, ta cũng không hối hận!"


Mộng Y ủ rũ, nếu như trên đầu Mộng Y có hai cái tai lúc này cũng cụp xuống "Sư tỷ xin lỗi."


"Ấy, vậy thì ra không phải Tiểu Y là người hối hận sao?" Velas chọc ghẹo "Đã nghiện mà còn ngại!"


Mộng Y trừng Velas, kéo Nghịch Lan trở về phòng.


Lúc đi ngang qua Atlan, Mộng Y ngừng lại "Atlan tỷ tỷ, đa tại khi nảy đã bảo vệ ta cùng Nghịch Lan."


Atlan nhìn Mộng Y hồi lâu không biết nói gì cho phải, cúi cùng lắc đầu "Là bổn phận của ta."


Mộng Y do dự một lát cuối cùng cũng kéo Nghịch Lan về phòng. Vốn dĩ không phải tỷ tỷ nàng, nàng không có tư cách nhận thân!