Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi

Chương 129



Nó định làm mọi người thấy kinh tởm, không ngờ lại đánh giá thấp sự khao khát mỹ thực của người dân mạt thế, Văn Vũ cùng những người khác không những không để ý đến nó, còn mỗi người lại múc thêm một thìa nữa.

Gừng biến dị: Đám con người mặt dày vô sỉ, đúng là tức c.h.ế.t gừng mà.

Ôn Tư Duệ dẫn theo các chuyên gia y tế phân tích thành phần của sữa gừng biến dị suốt đêm, sau đó cải tiến, bộ phận y tế tổ chức bệnh nhân cảm cúm và người nhà của họ trong căn cứ chia nhóm uống, làm thí nghiệm đối chứng, chứng minh rằng thức uống này quả thực có tác dụng phòng ngừa cúm rất tốt.

Tin tốt được báo cáo lên lãnh đạo cấp cao đồng thời cũng được lan truyền đến từng nhà thông qua diễn đàn, người dân vô cùng hài lòng với biện pháp phòng chống dịch bệnh của đất nước.

Ai nói thuốc đắng dã tật, đây chẳng phải là không đắng sao?

Để giảm chi phí vận chuyển, đảm bảo độ tươi ngon của thức uống, sau khi bàn bạc, Tư lệnh Ôn quyết định mở cửa hoạt động này để làm từ thiện, do các căn cứ cứu trợ tự sản xuất sữa gừng biến dị.

Căn cứ 168 của họ hiện tại không thiếu nguồn thu từ vật tư, mọi người đều được ăn no mặc ấm, tinh thần rất tốt, đã đến lúc nên cống hiến nhiều hơn cho mạt thế rồi.

Các con bò sữa biến dị tự mình đến đơn vị mới theo địa chỉ, vì có trợ cấp đi công tác, không có con nào không vui vẻ, nhân lực và thùng gỗ của các căn cứ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông.

Gió đông · Gừng biến dị: "Đừng lại gần, tất cả lùi lại cho ông đây! Cắt ông đây thành lát thì thôi đi, một lát hai lát không đủ, còn muốn cắt thành 167 lát để ngâm riêng à? Không có cửa đâu!"

Đối mặt với lời tố cáo the thé của gừng biến dị, Tư lệnh Ôn nói khô cả miệng, thuyết phục bằng lý lẽ, lấy tình cảm lay động, từ tác hại của bệnh cúm nói đến nghĩa vụ với đất nước, cuối cùng cũng chỉ nhận được hai chữ từ nó——

"Không được!"

Lúc mọi người đang bó tay, Văn Vũ - độc giả kỳ cựu mười năm - đứng ra, kể cho nó nghe một câu chuyện về nam chính đẹp trai bị cắt thành 167 mảnh dựa vào 167 vỏ bọc xưng bá giới tu tiên.

Cuối cùng, cô dẫn dắt từng bước, "Cậu xem, Ma Tôn tà mị lộ thân phận có kích thích không, tiên nhân thanh tú lộ thân phận có ngầu không, yêu vương đáng yêu lộ thân phận có bá đạo không? Luyện đan sư, trận pháp sư, luyện khí sư, luyện phù sư... Cậu nghĩ xem, đây đều là cậu đấy!"

167 vỏ bọc, 167 lần lộ thân phận sảng khoái, ai mà chịu nổi chứ, chỉ nghĩ thôi đã thấy hơi phấn khích rồi!

Gừng biến dị lần này vẫn cho cô hai chữ——"Mau cắt!"

Nói xong nó không đợi Văn Vũ tìm dao, tự mình vung lá cây xoẹt xoẹt cắt, phía sau nhanh chóng chất thành một đống gừng biến dị thái lát.

Gừng biến dị hoàn toàn chìm đắm trong câu chuyện hấp dẫn, lúc này vẫn không quên nói một câu, "Văn Vũ, nàng xem, đây là giang sơn mà trẫm đã đánh hạ cho nàng."

Trong phòng chỉ huy vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, gừng biến dị lập tức cảm thấy hào hùng vạn trượng, tự cắt mình thành nhiều lát hơn.

Không lâu sau, gừng biến dị bắt chước Tiên Tiên Tử, chính thức đặt tên cho mình là "Gừng Gừng Tử", 167 phân thân thái lát được gửi đến các căn cứ cứu trợ trên toàn quốc.

Tối hôm đó, một lát gừng ở một căn cứ nào đó vừa ngâm mình trong bồn tắm sữa vừa ngân nga, sai bảo người hầu đang hầu hạ bên cạnh, "Đi, rửa cho ta một chùm nho pha lê rồi bóc vỏ mang đến đây."

Vì cảm kích sự cống hiến của gừng biến dị, căn cứ đáp ứng mọi yêu cầu của nó, cũng không so đo thái độ hống hách của nó.

Người hầu phối hợp nói: "Vâng, tôi đi ngay, ngài chờ một chút ạ, Gừng Gừng Tử đại nhân."

Gừng thái lát: "???"

"Không đúng, ta đã bị cắt mỏng như vậy rồi, sao ngươi biết ta là Gừng Gừng Tử, ta còn chưa lộ thân phận mà!"

Người hầu nhìn nó với ánh mắt thương hại, "Gừng Gừng Tử đại nhân, bây giờ thời thế đã thay đổi, cả mạt thế chỉ có mình ngài là cây gừng biến dị thôi ạ."

Gừng Gừng Tử lúc này mới nhận ra mình đã che giấu thân phận một cách vô ích: "..."

"A a a, Văn Vũ, cô là đồ lừa đảo, cô lừa gừng!"

Gừng biến dị dù có làm ầm ĩ thế nào, nhưng đã bị cắt rồi, chẳng lẽ lại không ngâm sữa nữa sao?

Nó la hét chán chê, lại ngồi xổm vào thùng gỗ ăn vài quả nho đã được người bóc vỏ đút cho, thoải mái thở dài một hơi.

"A——Gừng đã mãn nguyện."

Nghĩ lại, cảm giác mãn nguyện này nó còn có thể tận hưởng thêm 167 lần nữa, bỗng nhiên cảm thấy hoà giải với cái mạt thế ôn nhu này.

Còn chuyện Văn Vũ lừa nó thì tạm thời chưa bỏ qua, nghe nói còn có rất nhiều nơi trú ẩn khác cũng đang cầu xin gừng, lỡ như nó lại bị lừa cắt lát thì sao?

Củ gừng nhỏ tự cho mình là thông minh lắm, cười hì hì chìm vào giấc ngủ.