Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại

Chương 118



Ngủ sớm dậy sớm cho thân thể khoẻ mạnh, chờ buổi sáng ngày mai nàng sẽ dậy ôn tập lại một chút.

Hôm sau, mới sáng ra Lê Tường đã tỉnh, ngay khi nàng mở mắt ra, đã không thấy biểu tỷ ở trên giường.

Nàng rất nhanh nhẹn mặc xong quần áo của mình, sau đó cõng cuốn sách thẻ tre tối hôm qua học chữ lên lưng rồi xuống lầu chuẩn bị rửa mặt làm cơm sáng.

Ngay khi xuống dưới lầu, nàng lại nhìn thấy biểu tỷ đang chăm chú dùng một cây gậy nhỏ luyện viết chữ lên mặt đất. Nàng ấy viết không hề sai một chữ nào, xem ra tối hôm qua đã nhớ rất kỹ.

Không tồi không tồi, thái độ học tập rất nghiêm túc, có thể tiếp thu những lời người khác nói là được.

Lê Tường không qua quấy rầy biểu tỷ, nàng xoay người vào cửa hàng bắt đầu tìm nguyên liệu làm cơm sáng.

Vốn dĩ nàng muốn hầm ít cháo ngô lại chiên thêm mấy miếng bánh trứng. Nhưng khi nàng lật những nguyên liệu nấu ăn bên trong ra, lại vô tình lập phải đống hạt sen lần trước nàng vẫn cất trong nhà.

Ngay lập tức nàng quyết định đi lấy bột củ sen ra, chuẩn bị làm đồ ngọt cho bữa điểm tâm sáng nay.

Ngô thì bổ tỷ vị, bột củ sen thanh nhiệt, bổ máu, đều là những món ăn rất có lợi cho sức khoẻ.

Sau khi rửa sạch sẽ hạt sen, nàng trực tiếp thêm nước trong, thêm đường bắt đầu đun nấu, đợi cho tới khi hạt sen chín lại chỉnh lửa nhỏ, cũng bỏ thêm nước và nước hoà tan bột củ sen vào rồi khuấy từ từ.

Nấu cho tới khi nước trong nồi chuyển thành màu nửa trong suốt, lại bốc lên mùi hương củ sen, như vậy vừa vặn có thể bắc nồi ra.

Kỳ thật chén chè hạt sen bột củ sen này nếu bỏ thêm một chút hoa quế vào sẽ hoàn hảo hơn nhiều, chỉ đáng tiếc ở quanh đây không có cây quế, cho nên nàng chỉ có thể nấu đơn giản như vậy thôi.

Tới khi bắc nồi ra, nàng nhịn không được tự mình nếm thử một thìa.

Phù phù… thổi nhẹ một cái, mùi hương thanh mát của bột củ sen đã bay lên, vô cùng nồng đậm, hạt sen mềm mại, ngọt ngào, ăn xong một muỗng vào bụng, nàng cảm thấy dạ dày ấm áp, trong lòng ngọt ngào.

Một ngày tốt đẹp nhanh chóng bắt đầu!

Hôm nay Lê Tường có một nhiệm vụ lớn.

Muốn khai trương cửa hàng đồ ăn, ngoại trừ những nguyên liệu, gia vị, những món ăn kèm như đồ chua, dưa muối cũng là một thứ cực kỳ quan trọng. Đặc biệt là đầu bếp am hiểu món cay Tứ Xuyên như nàng.

Nếu không có củ cải dưa chua, ớt cay, gừng chát, tất cả những món rau xào đều trở nên không có linh hồn.

Vì thế mới nói, kiểu gì cũng phải có thì nên muối sớm một chút, tới hôm khai trương đúng là thời điểm ngon miệng nhất.

Sau khi ăn cơm sáng, Lê Tường vẫn cùng biểu tỷ tới chợ bán thức ăn như cũ. Hai người đi cùng nhau, trên đường có bạn, lại mang được nhiều hàng hoá trở về hơn. Lúc này các nàng trực tiếp đi qua sạp bán củ cải, một lần mua hết 50 cân củ cải trắng, sau đó vác trở về cửa hàng.

Xong xuôi mới tới bình muối đồ chua.

Kết quả nàng đã tính sai rồi.

Ở thời đại này, người ta ướp dưa muối đều trực tiếp làm bằng bình gốm hoặc lu gốm, sau khi ướp xong thì trực tiếp cho dưa muối vào bao gai rồi đậy kín bùn đất lên.

Ở thời đại này còn chưa có hũ dưa có thể cách ly không khí, đậy kín nắp lại là nước ngâm dưa không bị hỏng như thời hiện đại.

Nhưng đã mua tới 50 cân củ cải mang về, muốn trả lại người ta cũng không được, mà ăn thì làm sao ăn hết được chừng đó.

Vì vậy, Lê Tường chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc, đó là có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ.

Nàng đi tìm vị sư phụ làm bình gốm kia, ra giá cao nhờ hắn đặc biệt làm ra mấy cái vại. Nàng diễn tả kiểu vại muối dưa mình cần, tới mức mồm miệng sắp rách rồi, cuối cùng vị sư phụ kia cũng làm ra được một loại vại muối dưa đáp ứng đủ những yêu cầu của nàng.