Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 1: Người xuyên việt Qiu



Chương 1: Người xuyên việt Qiu

Trên đường phố náo động, một thanh niên đang kéo xe trên đường.

“Xin nhường đường, xin nhường đường!” thanh niên vừa đi vừa cất tiếng hô.

“A xin chào Qiu, lại đi giao đồ giúp ông Ando à?” chỉ thấy phía trước có một người mặc giáp cao lớn quay lại chào hỏi, dường như đã rất quen thuộc đối với việc này.

“Đúng vậy, đây là số thuốc của tuần này.” thanh niên mỉm cười nói.

“Có cần tôi kéo phụ không?”.

“Không cần, so với tuần trước đã không cần nhiều lắm, tôi có thể tự lo được. Cảm ơn, Drek.”

Qiu cười từ chối, tay chỉ phía sau xe kéo, trên xe sắp hàng chỉnh tề từng rương nước thuốc tuy nhiều nhưng nếu chú ý cũng có thể thấy được rương thuốc sau cùng còn thiếu ba khay nữa mới có thể được xếp đầy.

Drek thấy thế cũng đành thôi, quay lại nói: “Vậy được rồi. Tôi cũng đang trên đường đến công hội, cùng đi?”.

“Cùng đi.” Qiu đáp lại nói rồi tiếp tục hướng phía trước hô: “Xin nhường đường, xin nhường đường.”.

Cậu gọi là Qiu, đây là tên cậu tự lấy sau khi xuyên qua hai tháng trước.

Đúng vậy cậu là người xuyên việt.

Còn nhớ lúc đó cậu đang ngồi trong nhà xem một con thỏ cùng một con rồng đang đánh hội đồng một con rắn, bất thình lình đ·ộng đ·ất xảy ra, rung động làm cậu chao đảo, chưa kịp làm ra ứng đối lại nhận ra mình đang ở trong một vùng không gian kì lạ, đỏ đen chuyển động vặn vẹo đan xen, lại đem cho người thấy được có một loại cảm giác đẹp.

Đang choáng ngợp trước cảnh tượng hoành tráng, tại tầm nhìn xa xa lại thấy có chùm tia sáng lấp lánh bắn tới trước mặt, lại mở mắt ra là thấy mình đang nằm trong rừng cây hoang vắng, cả người t·rần t·ruồng.

Nghĩ lại mà kinh, Qiu âm thầm hô to may mắn, may mắn cậu lúc ấy đang tìm đường thoát khỏi khu rừng thì phát hiện một chiếc g·ặp n·ạn xe ngựa ở gần đó, ngựa không biết chạy đi đâu nhưng xem lại người lái đ·ã c·hết.



Trong lòng nói tiếng xin lỗi cậu mặc đồ xong lại lên đường, một lúc lâu sau không may bị ma thú phát hiện săn đuổi.

Trong cái rủi có cái may, tuy khoảng cách giữa hai bên dần bị rút ngắn nhưng cậu phát hiện được có bóng người đang trong rừng hoạt động, tâm tình phấn khởi chạy đến, đó chính là Drek cùng tiểu đội của anh.

Nhờ đó mà cậu ra được khỏi khu rừng.

Nếu cậu xui xẻo không tìm được chiếc xe ngựa gặp t·ai n·ạn kia thì có lẽ đã xấu mặt mất thôi. Không, có lẽ đ·ã c·hết cũng nên.

Nhớ lại cảm giác bị mũi tên chĩa thẳng vào người lúc ấy Qiu lạnh cả người.

Cậu chỉ là chạy tới phía của đoàn người, bên tai bất chợt vèo một tiếng quay đầu nhìn sang một mũi tên cắm sâu một nửa vào ma thú hốc mắt, lại quay đầu nhìn lại theo bản năng đứng hình.

Chỉ thấy còn ngoài mười mấy hai mươi mét xa đã có người giương cung cài tên nhắm thẳng ngay chính mình.

Nếu lúc đó cậu không mặc thứ gì trên người, có lẽ đã bán muối ngay mũi tên đầu tiên đi.

Có lẽ đi?

Vừa đi vừa cùng Drek trò chuyện, đi tới đi tới rất nhanh liền đến mục đích.

Trước mặt hai người là một tòa rộng lớn ba tầng kiến trúc, trang trí hùng vĩ lại không mất thân dân, điển hình là biểu tượng kiếm cùng bút lông chéo nhau được treo bắt mắt ở phía trên, đây chính là vì cân nhắc đến các bình dân không biết chữ mà cố ý làm ra.

Dù sao ở thời đại này không phải ai cũng có cơ hội được đi học.

Người đến đây cũng rất nhiều, ra ra vào vào, có mang theo cung tiễn, có mang theo quyền trượng hoặc như là Drek mặc giáp đeo kiếm hoặc đặc biệt chỉ đeo một cái giáp tay, ngoài ra không có gì cả.

Từ đằng xa đã nghe thấy âm thanh huyên náo, nhộn nhịp.



Qiu cùng Drek theo dòng người đi tới.

“Xin chào bác Ben.” Qiu kéo xe đến một người trung niên trước cổng.

“Chào Qiu, lại đến đưa thuốc đúng không?” Ben nhìn sang, ông nhận ra thanh niên trước mắt.

Người này từ hai tháng trước nhiều lần đây không lâu sau đó định kỳ hàng tuần sẽ đến đây đưa thuốc, mỗi lần đều sẽ nhờ mình xem giúp xe hàng, lâu lâu lại sẽ mời mình một ly bia, ông cũng vui vẻ nhận lời.

“Được rồi, để ta xem cho hãy mau vào báo cáo đi.” Ben khoát khoát tay nói, ra hiệu cho Qiu mau vào.

“Cảm ơn bác.” Qiu lễ phép cảm ơn để lại xe hàng nhanh chóng đi vào, thấy được Drek đã cùng tiểu đội của anh hội hợp, gật đầu ra hiệu rồi tìm kiếm khu vực phục vụ mình cần đến xếp hàng.

Không lâu lắm thì đến lượt cậu.

“Hoan nghênh đến với hội giới thiệu việc làm, chúng tôi có thể giúp gì cho anh?”. Một người thanh niên thoạt nhìn tầm hơn hai mươi tuổi lịch sự hỏi.

Ồ, là một gương mặt mới. Qiu đánh giá nhân viên trước mặt, mở miệng nói: “Tôi đến giao thuốc theo định kỳ, xe hàng đang để ở trước cổng làm phiền các anh để nhân viên đến kiểm tra xác nhận.”

“Giao thuốc định kỳ.” nhân viên trước mặt quay người kiểm tra xấp tài liệu bên bàn, rút ra một tờ giấy cùng bút mực đưa cho cậu nói: “ Mời điền tờ biểu này, sau đó anh có thể chờ đợi ở khu vực nghỉ ngơi, sẽ có người đến thông báo sau khi đã kiểm tra hoàn tất.”

“Được rồi.” Qiu nhận lấy tờ giấy đáp, hơn một tháng nay cậu đã điền tờ biểu này nhiều lần, quen tay hay việc cậu nhanh chóng điền xong đưa lại rồi xoay người rời khỏi quầy phục vụ.

Tại nhìn một vòng sau, Drek cùng tiểu đội của anh vẫn còn tại ngồi trò chuyện, thấy vậy Qiu đi tới vẫy tay chào.

“Xin chào Lumia, Connei, Ertish, đã lâu không gặp.”

“Chào Qiu, đã lâu không gặp.” Mọi người trong đội thấy được Qiu đi tới cũng mở lời chào hỏi.



Lumia là một cô gái có làn tóc dài vàng óng, thân mặc trường bào xám, bên người mang theo một cây thoạt nhìn là làm bằng kim loại cây trượng, là cái ma pháp sư am hiểu điều khiển nước, tuy nhiên cũng có thể thi triển ra một số phép thuật khác.

Connei là một chàng trai tóc đen cắt ngắn trông rất tinh thần, là một cái kiếm sĩ, thân khoác một bộ áo khoác dài màu nâu, bên trong lại trang bị thêm giáp nhẹ.

Cuối cùng là Ertish, thân mặc giáp da, tóc nâu cắt ngắn ngang vai, đặc biệt là đôi mắt xanh ngọc, lại mỹ lệ lại sắc bén, Qiu ấn tượng với đôi mắt này nhất.

Không sai, cô chính là cung tiễn thủ nhắm thẳng ngay cậu ngày ấy.

“Hôm nay mọi người không đi nhận nhiệm vụ sao?” Qiu ngồi trò chuyện với đám người, hỏi ra mới biết tình hình ngoài thị trấn đã ổn định lại, không cần gấp gáp đi làm nhiệm vụ hỗ trợ.

Hai tháng trước, ngày mà Qiu xuyên qua, bạo phát một trận quy mô lớn ma thú tiến công, chính vì thế cậu mới nhân cơ hội trở thành n·ạn n·hân hoà mình vào thế giới này.

Trận ma thú tiến công này tuy đã được ngăn chặn, tuy nhiên cũng tạo thành mật độ ma thú xung quanh thị trấn tăng lên rất nhiều, phá hủy hoa màu, gây khó khăn cho người bình thường qua lại, nói chung là ảnh hưởng rất lớn đến công việc thường ngày của thị trấn.

Bởi thế lĩnh chủ nơi đây thông qua hội giới thiệu việc làm ban bố một hệ liệt công việc như dọn dẹp chiến đấu khu vực, xây dựng lại thị trấn, thanh trừ ma thú.

Số lượng thuốc phụ trợ cũng vì lý do này mà tăng lên.

Theo thông tin của nhóm Drek, Qiu chắc chắn lượng thuốc sẽ rất mau giảm thiểu, cậu cũng sẽ đỡ tốn công dọn dẹp sau khi ông Ando hoàn thành luyện chế thuốc.

Quả nhiên, đúng như cậu dự đoán, rất nhanh, một nhân viên trong hội mang theo một tấm phiếu cùng một bao tiền mang tới.

“Cám ơn anh, Qiu, đây là số tiền kết toán.”

“Ngoài ra, xin với ngài Ando số lượng thuốc tuần sau sẽ trở lại như bình thường, không cần lại làm thêm.”

“Được rồi, xin cảm ơn.” Qiu đưa tay nhận lấy kiểm tra sau đó tạm biệt nhóm người Drek ra khỏi hội.

Đến ngoài cổng cùng bác Ben bắt tiếng chào hỏi sau cũng kéo xe rời đi.

Hôm nay, cậu có việc quan trọng cần hoàn thành.
— QUẢNG CÁO —