Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 16: Ảnh hưởng (2)



Chương 16: Ảnh hưởng (2)

Connei cũng được như nguyện ăn vào đá bào, một bên vừa ăn vừa trò chuyện với Lumia.

Lumia cũng vừa ăn vừa trò chuyện, nàng làm sao lại sẽ không tiện thể làm cho mình một phần đâu? Nói chuyện một lúc câu chuyện liền dẫn đến trên người của Ertish.

“Ngày hôm đó tớ thấy Ertish không định mua tủ lạnh, ai ngờ hôm sau lại thấy được cậu ấy cũng mang một cái về, có lẽ là cũng muốn như hai đứa mình bây giờ muốn tùy ý ăn đá bào lúc nào thì ăn đi.”

Lumia liếc mắt nhìn lại, ghét bỏ nói:

“Có lẽ cậu nói đúng nhưng theo tớ nghĩ có lẽ là lúc cậu về kể Qiu có thể cải tiến thêm cho tủ lạnh dễ dàng mang theo mới quyết định mua một cái. Nếu muốn tùy ý ăn đá bào lúc nào thì ăn, cậu ngẫm ngẫm lại một chút hậu quả của tớ trưa hôm đó,... mà lại nếu cậu ấy muốn cũng đã nhờ cậu nói với Qiu rồi, không cần thiết buổi tối đi gặp Qiu một chuyến.”

Connei nghe đến đó hai mắt cũng sáng lên: “Ai biết được? Có lẽ cậu ấy muốn tìm cơ hội gặp riêng Qiu thì sao?”

Lumia nghe Connei đề cập đến cũng ý thức được điều gì, “Ý cậu là …”.

Hai người nhìn nhau xác nhận ánh mắt, bắt đầu hí hửng châu đầu trò chuyện.



“Hắc xì!!!”

Một bên khác, ở một chỗ trang viên xa hoa, Ertish đang ưu nhã dùng khăn lau lấy mũi.

“Đây là có ai đang nhắc đến mình sao?”

“Cũng có thể là triệu chứng của bệnh tật, thưa tiểu thư. Ngài nên nhờ bác sĩ Quazo kiểm tra một chút thì hơn.”

Một người phụ nữ tuổi trung niên ăn mặc đồng phục hầu gái đứng ở bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.

“Được rồi, sau bữa trà chiều liền gọi Quazo đến.” Suy nghĩ một chút, Ertish gật đầu đồng ý dặn dò nữ hầu ghi nhớ tiếp tục đi lên phía trước.

Dọc theo hàng cây đi tới, chẳng mấy chốc đã đến mục đích.



Đây là một kiểu kiến trúc chòi nghỉ mang phong cách châu u với vẻ đẹp độc đáo của sự đơn giản và tinh tế. Mà ở trong đó đã bày sẵn một bàn tiệc trà.

“Thưa mẹ, buổi chiều tốt lành.”

Ertish gật đầu đi tới chào hỏi một quý phụ tuổi chừng 30, ăn mặc một bộ áo dài trắng điểm xuyết chút hoa văn chỉ bạc, giữ lại một đầu tóc ngắn, trông thanh nhã lại không mất uy nghiêm.

Người này chính là mẹ của Ertish, nữ bá tước Lavis Etl Rowatthea đời thứ ba.

“Buổi chiều tốt lành, ngồi xuống đi, điểm tâm sẽ đến ngay thôi.”

Lavis gật đầu cười nói, đưa tay ra hiệu Ertish ngồi xuống.

Ertish nghe lời làm theo, nữ hầu theo đó nhấc ghế ra, đợi Ertish ngồi ổn cũng lui về phía sau đứng chờ.

“Ernessa đâu rồi? Nó không phải thích đá bào lắm sao? Trà chiều nào cũng nhắc đến, hôm nay sẽ có bưng lên làm sao bây giờ còn chưa đến?”

“Có lẽ em ấy vẫn còn đang ngủ trưa chưa dậy đi, thói quen này xem chừng là lúc ở học viện quen ra, nếu buổi tối thức quá khuya ngày hôm sau thế nào cũng phải ngủ bù, không sáng thì chiều.”

Lavis thú vị đưa mắt nhìn Ertish, xem xét phỏng đoán có chứng có cứ như vậy thì chắc chắn rất có kinh nghiệm. Xem ra Ertish lúc còn ở học viện cũng không kém là bao nhiêu.

Hai mẹ con ngồi thưởng trà tùy ý trò chuyện, rất nhanh người hầu đã bưng điểm tâm đến.

Chú ý đến chỉ có hai phần điểm tâm được mang ra, phu nhân Lavis liền hỏi:

“Hitt, Ernessa đi đâu rồi?”

Gọi là Hitt người hầu cung kính cúi người nói:

“Thưa phu nhân, Ernessa tiểu thư cảm thấy không khỏe trong người, đang nằm trong phòng nghỉ ngơi.”



“Không khoẻ trong người? Có nặng lắm không, đã gọi Quazo đến chưa?” phu nhân Lavis có chút bối rối hỏi.

“Bác sĩ Quazo đã đến rồi thưa phu nhân, ngài ấy bảo cũng không là vấn đề lớn.”

“Được rồi, ta sẽ đến thăm con bé ngay đây.” nói rồi Lavis đứng lên nói với Ertish:

“Mẹ đi xem Ernessa một lát, con cứ tiếp tục.”

“Không cần, con cũng đi cùng.” Ertish lắc đầu đứng dậy dặn dò người hầu dọn dẹp, lập tức theo sau.

Mở cửa ra, chỉ thấy trên giường một thiếu nữ khoảng chừng 13, 14 tuổi đang ôm bụng lăn qua lộn lại mái tóc dài vàng óng cũng theo đó rối bời.

“Thế nào rồi?” Lavis quay đầu lại hỏi đám nữ hầu đang trông coi.

Một nữ hầu tiến lên báo cáo: “Thưa phu nhân, bác sĩ Quazo nói chỉ cần uống nước nóng cùng nghỉ ngơi một hồi sau sẽ không sao.”

Nghe vậy Lavis cũng yên lòng bắt đầu hỏi đến nguyên cớ ra sao. Mà đứng ở bên cạnh nàng Ertish càng nhìn cảnh này lại càng cảm thấy quen mắt.

Không phải sao, cứ y như trưa ngày hôm đó Lumia ăn quá nhiều đá bào sau cũng nằm trên giường lăn lộn như vậy, nàng còn phải chăm sóc một buổi trưa đây.

“Do tiểu thư Ernessa ăn quá nhiều đá bào nên mới như vậy.”

Quả nhiên, người hầu trả lời xác định phỏng đoán trong lòng của Ertish.

Lavis im lặng ngồi xuống giường, xoa xoa đầu con gái, mỉm cười nhẹ nhàng hỏi: “Sao ngày hôm nay lại chợt ăn nhiều đá bào như vậy?”

Ernessa đang yên lặng hưởng thụ tay mẹ xoa đầu cũng chu mỏ quẹt quẹt miệng, nói: “Mấy ngày nữa là chị Ertish sẽ đi rồi nên từ hôm nay bắt đầu con sẽ ăn cho đã, đến khi chị mang tủ lạnh đi mới thôi.”

Lavis sững sờ nghe lời con gái nói, bật cười gõ đầu nàng một cái nói:

“Con gái ngốc, chị sẽ không lại mang tủ lạnh đi. Vả lại, nếu mang đi thì nhà mình vẫn còn có hầm băng vẫn có thể làm được đá bào chỉ là bất tiện một chút thôi.”

“Chị không mang đi sao?” Ernessa hớn hở lên, bỗng chợt tâm tình lại hạ xuống, nhỏ giọng ủ rũ nói: “Không được, vậy thì đến khi nhập học con cũng không ăn được.”



Lavis cùng Ertish cũng không biết đánh giá Ernessa như thế nào, đã sự việc cũng không có vấn đề gì lớn, Lavis an ủi một chút Ernessa sau đó dặn dò nữ hầu chăm sóc nàng rồi đi ra.

“Hitt, dặn dò nhà bếp tối nay làm một phần cháo ấm mang đến phòng cho Ernessa.”

“Vâng, thưa phu nhân.”

Xem Hitt tuân lệnh lui ra, Lavis quay sang Ertish nói: “Mẹ nghe con nhắc đến tủ lạnh là do một luyện kim thuật sư ở thị trấn Tucchi tạo ra phải không?”

“Đúng vậy, làm sao vậy ạ?” Ertish có chút nghi hoặc vì sao mẹ lại đề cập đến chuyện này.

Ây khoan đã, mẹ không phải muốn mua một cái tủ lạnh cho Ernessa mang theo đi nhập học đi? Không sợ nó lại ăn quá đà đau bụng nữa sao?

“Mẹ định sai Hitt đi mua thêm một cái.”

Nghe vậy Ertish cũng hỏi lên nghi vấn của mình.

“Con không cần xem nhẹ em con như thế, nó sẽ rút kinh nghiệm lần này. Vả lại, còn có Malyet đi theo con cứ yên tâm đi.”

Malyet là nữ hầu đã đi theo chăm sóc Ernessa khi còn tấm bé có dày dặn kinh nghiệm, đi theo chăm sóc Ernessa đến trường Ertish cũng không có ý kiến gì nhớ năm đó Fabell cũng đi theo nàng vậy.

“Nói đi cũng phải nói lại, luyện kim thuật sư này còn rất có ý tưởng riêng. Phần lớn các luyện kim thuật sư đều chăm chú vào chế tạo nước thuốc hoặc v·ũ k·hí hoặc gia nhập vào cơ quan luyện kim của vương quốc chế tạo cỗ máy c·hiến t·ranh cỡ lớn, có rất ít người làm sản phẩm sinh hoạt như thế này.”

Nghe mẹ nói như thế Ertish cũng dâng lên suy nghĩ.

Nước thuốc là một dạng vật phẩm tiêu hao nhu cầu nước thuốc là rất lớn cũng rất kiếm tiền hoặc tham gia vào cơ quan quốc gia nhận một phần tiền lương ổn định.

Luyện kim thuật sư khác nếu không quan tâm đến tiền thì cũng sẽ tập trung chế tạo được v·ũ k·hí mạnh mẽ kiếm lấy danh tiếng.

Qiu vừa không tiền không danh tiếng lại chọn con đường không ổn định này. Nếu ngày hôm đó bọn nàng không đề nghị đi tìm thương nhân thì có lẽ đã phá sản từ trong trứng nước, bây giờ có lẽ phải quay về rửa chén bát đây.

Nghĩ nghĩ, Ertish bắt đầu suy tính đến việc rời đi. Nàng về thăm nhà đã nhiều ngày rồi, tuy chưa đến thời gian hội hợp thế nhưng nàng cũng có thể nhận một số việc đơn giản.

Ertish nhìn tuy kiệm lời nhưng không phải là người thích ngồi yên, nàng quyết định lần này tiện thể sẽ theo người hầu dựng xe quay về thị trấn Tucchi.
— QUẢNG CÁO —