Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 43: Ông chú sành ăn?



Chương 43: Ông chú sành ăn?

“Chính là nó.”

Qiu cũng không lại quan tâm Kaito Daiki, nhặt lên súng.

Ngay thời khắc Qiu cầm vào trong tay, cánh cổng run nhẹ một hồi lại lâm yên tĩnh.

“Ừm? Đây là có chuyện gì?”

Qiu tập trung tinh thần tra xét một chút nhưng vẫn không có chuyện gì khác thường, liền không quan tâm hấp thu 20 medal lại truyền vào cho cổng củng cố lại độ ổn định.

“Nói đi, các tấm thẻ bị anh cất ở đâu trên người?” Qiu giơ lên súng đối với Kaito Daiki hỏi.

Người này.

Kaito Daiki nghe Qiu hỏi không khỏi biến sắc, “Anh là ai? Làm sao mà biết được chuyện này?”

Kaito Daiki một mặt trầm trọng hỏi. Theo anh biết, thế giới này hoàn toàn không có Shocker xâm lấn, không thể có người khác biết về vật này. Chẳng lẽ là Narutaki báo cho? Không nên nha, kẻ bị chiếu cố đáng lẽ phải là Tsukasa mới đúng.

“Anh không cần biết. Nếu anh không trả lời, tôi sẽ phải tự tìm đó.” Qiu không cho Kaito Daiki đánh trống lảng dời đi chủ đề, tiến tới một bước gây thêm áp lực nói.

“Dừng lại!” Kaito Daiki mặt xanh mét nói: “Tôi để nó ở túi áo trong, cậu chỉ cần cởi trói người tôi liền có thể dễ dàng lấy ra.”

“Rất tốt.” Qiu tiến lại gần đưa tay ra viết một chữ Định.

Mà mặt mày tái mét Kaito Daiki là giây chuyển âm trầm.

Qiu thấy Kaito Daiki trở mặt nhanh chóng như vậy cũng cười, hỏi: “Thế nào, tưởng rằng có thể bị mở trói là sẽ trốn ra được sao? Biết đây là thứ gì không? Đây là văn lực, lực lượng đặc biệt của thế giới này. Muốn thoát khỏi đây, chỉ cần chờ tôi nghiên cứu xong thứ này là được.”



Qiu nói rồi từ trong người của Kaito Daiki lấy đi thẻ Diend, xoay người ra khỏi phòng.

Một bên khác, nhóm người của Tsukasa cũng như trong cốt truyện bắt đầu đi dạo xung quanh tìm hiểu về thế giới mới này.

“Không biết Rider của thế giới này sẽ như thế nào.” Onodera Yuusuke vừa đi vừa nói.

“Tôi cũng không biết. Có thể mới gặp mặt liền sẽ đánh lên đi.” Hikari Natsumi đáp.

“Không cần quan tâm, nếu họ muốn đánh thì cứ đánh, hạ gục họ sau lại nói chuyện cũng không muộn.” Kadoya Tsukasa bâng quơ nói.

“Chính thái độ ngạo mạn đó của anh mới sẽ để người ta hiểu lầm đó.” Hikari Natsumi bắt đầu chỉ trích.

“Không phải do tôi mà là do bọn người kia quá dễ tin người mà thôi.” Tsukasa phản bác nói: “Tự nhiên có một ngày một kẻ lạ mặt đi tới nói rằng có một tên sẽ hủy diệt thế giới phải đánh bại hắn, cô có tin không?”

Nhìn Natsumi lâm vào suy nghĩ, Tsukasa lại nói một câu: “Vả lại, Narutaki phát ngôn khó tin như vậy lại còn ăn mặt khả nghi, những người kia lại không biết gọi điện báo cho cảnh sát hay bệnh viện tâm thần. Hầy, thật là đáng lo đáng lo.”

Onodera Yuusuke ở một bên nghe cũng cảm thấy nhột nhột, không gì khác, bởi vì cậu chính là một trong những người đáng lo mà Kadoya Tsukasa vừa mới đề cập ở trên.

Onodera Yuusuke, Kamen Rider Kuuga một thực thể Kuuga ở thế giới song song khác, thế giới đầu tiên mà Kadoya Tsukasa đi qua sau đi thế giới của Hikari Natsumi bị phá hủy. Ngay khi phát hiện đai lưng biến thân ở một ngọn núi, cậu liền bị Narutaki cảnh báo về Decade.

Thật ra ban đầu cậu cũng không tin tưởng nhưng về sau chiến đấu với Gurongi, cậu mới biết đai lưng Arcle mạnh mẽ. Mà Narutaki ở đó rõ ràng lại không lấy đi thứ trân quý này càng chứng tỏ lời nói của ông ta đáng tin cậy.

Ngoài ra, một phần cũng là như Natsumi nói, Tsukasa quá ngạo mạn. Tìm một cơ hội ngồi xuống ăn miếng nước uống miếng bánh một chuyện giải bày một chút là được rồi. Thế mà Tsukasa chẳng thèm giải thích gì làm cậu phải khai chiến.

Ừ, mặc dù người thua chính là cậu.

Nhìn thấy Natsumi lại muốn tranh cãi, Yuusuke cũng tiến lên ngăn cản.

“Thôi thôi thôi, hai người bình tĩnh một chút.” Tách hai người ra, Yuusuke mới tiếp tục nói. “Này ngồi xuống đây nghỉ ngơi một chút.”



Natsumi thấy Yuusuke tay vỗ vỗ bậc thềm cũng cùng ngồi xuống nghỉ ngơi ngắm nhìn xung quanh.

“Nơi này thật kỳ lạ, quảng trường rộng rãi sạch sẽ như vậy tại sao lại không có bất cứ ai đi dạo?” Natsumi nói lên nghi ngờ của mình.

Lúc này, xung quanh đài phun nước chợt hiện lên từng tia ánh đỏ, hàng chục nanashi từ đó bước ra.

“Quái vật!” Onodera Yuusuke kéo Hikari Natsumi đứng dậy, rời xa chỗ này một chút.

Kadoya Tsukasa bình tĩnh lấy ra đai lưng, chuẩn bị biến thân liền nghe đến tiếng trống trận từ xa vang lên.

Shiba Takeru, Ryunosuke, Umemori Genta bọn người đều nhao nhao xuất hiện xếp thành một hàng, các Kuroko cũng nghiêm túc giữ vững bối cảnh.

Mà Onodera Yuusuke và Hikari Natsumi cũng ở đằng xa phát hiện ngoài rìa có một cái Kuroko đeo máy chụp hình.

“Đó là Tsukasa có phải không?”

“Phụt, ha ha ha ha, chính là cậu ta nhìn cái tướng ngồi không giống ai là biết rồi.”

Hai người ở một chỗ gièm pha Tsukasa cười cười nói nói, mà ở phía dưới, sau khi Ryunosuke ngẫu hứng chiêu hàng không tên nanashi nào hưởng ứng, các Shinkenger cũng biến thân, ở trước mặt Tsukasa, Yuusuke, Natsumi ba người biểu diễn một phen sức mạnh.

Khi Shinken Red triệu ra Liệt Hỏa Đại Trảm Đao sau, Tsukasa cũng theo đó lấy ra tấm thẻ xám ngắm nghía một chút.

“Xem ra phải đạt được thừa nhận của cậu ta sao?”

Chiến đấu rất nhanh liền kết thúc, khi mọi người tập hợp lại chuẩn bị rời đi, từ xa xa lại có một bóng người dần dần đi tới.



Người này đầu tóc rối bời, râu ria xồm xoàm, tay cầm một bao vả hình trụ dài, trên thân khoác một bộ áo trắng tả tơi, nhìn vào lôi thôi lếch thếch. Tổng quan mà nói, như một vị kiếm khách lang thang thời xưa.

“Juuzo.” Shinken Red Shiba Takeru nhận ra người đến là ai liền một lần nữa rút kiếm ra vào tư thế chiến đấu.

Năm người còn lại cũng nhao nhao tản ra, tay cầm lên v·ũ k·hí của bản thân.

Lại có chuyện xảy ra?

Kadoya TSukasa gặp đến vẫn còn có việc, cùng các Kuroko tìm một chỗ lại bày ra đội hình.

Khi Fuwa Juuzo tiến gần phạm vị năm mét liền ngừng lại đối mặt nhìn đoàn người.

“Shinken Red, đã lâu không gặp. Ngày hôm qua ta muốn đi tìm ngươi giao đấu một trận nhưng lại không tìm thấy, hôm nay có duyên tình cờ gặp mặt thật là ý trời.” Fuwa Juuzo đưa bao bọc hướng về phía trước nói.

Shiba takeru chưa kịp nói gì đã nghe bên cạnh tiếng ngạc nhiên của Genta vang lên.

“A, đây là ông chú sành ăn.”

“Ông chú sành ăn?” Các thành viên khác của Shinkenger năm miệng một lời nhìn về phía Umemori Genta.

“Đúng vậy. Hôm bữa tui ở trên núi gặp phải ông chú này, lúc đối mặt với nhau tui đã cảm nhận được một luồng khí thế không giống bình thường, có hừng hực, có đấu chí, có đối với thực lực của tui chờ mong.

Mà đối với một đầu bếp sushi đẳng cấp tuyệt đỉnh như tui mà nói, đây chính là dấu hiệu của những kẻ sành ăn chân chính. Mọi người có lẽ còn chưa biết nhưng hơn mười năm buôn bán sushi tôi đã gặp phải bốn người như thế này rồi.

Hiển nhiên, tất cả đều phải khuất phục bởi Sushi Gold! Sushi Gold là nhất! Ha ha ha!”

Umemori Genta giải trừ biến thân, hai tay chống nạnh ngửa mặt lên trời đắc ý cười dài một hồi sau mới tiến lên một bước tiếp tục nói: “Ông chú, không may là bây giờ tui không có mang theo xe sushi. Như vầy đi, nếu ông chú không ngại thì đi với tui một chút đến nhà Shiba, tui lấy xe sushi sau liền mời ông chú một bữa sushi miễn phí.”

“Genta!” Ryunosuke nghe thế cũng không khỏi sừng sộ lên kéo Genta về sau bắt đầu giải thích.

“Cái gì?! Ông chú sành ăn kia là Gedoushu?” Umemori kinh hoảng nói, một hồi nhìn Juuzo, một hồi nhìn nhìn Ryunosuke.

“Thật. Cậu không thấy thiếu chủ vẫn đang đề phòng sao?”

Umemori Genta khuôn mặt vặn vẹo, ôm ngực run run ngã quỵ xuống, người không biết còn tưởng đây là bị lừa tình đây.
— QUẢNG CÁO —