Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 50: Đến Hikari Studio



Chương 50: Đến Hikari Studio

Sáng sớm hôm sau, Qiu vừa lòng thỏa ý trả lại Ấn Lung cho Kusakabe Hikoma liền đi ra ngoài dạo phố, dự định ghé thăm mấy chỗ phòng khám mà Kusakabe Hikoma nói ngày hôm qua.

Đi bộ tập thể dục một vòng, cậu tìm một quán ven đường gần đó giải quyết bữa sáng sau liền dùng văn lực tạm thời làm ra một chiếc xe, dựa theo bản đồ trong K1 hướng về mục tiêu chạy đi.

Hai mươi phút sau Qiu dừng xe bên cạnh một tòa kiến trúc hai tầng bề ngoài trang trí tương đối cổ điển, cậu còn nhìn thấy tấm bảng Hikari Studio trên ở ngoài bang công tầng trên.

“Chính là chỗ này, không sai vào đâu được.” Qiu xuống xe, chiếc xe cũng biến thành từng cái ký tự nho nhỏ phân giải biến mất.

Tiến lên bấm chuông, đợi một hồi, một ông lão mái tóc bạc trắng đầu đội một cái nón lưới mở cửa ra, chính là Hikari Eijiro, chủ cửa tiệm chụp hình Hikari này.

Qiu nhớ Hikari Eijiro còn là tiến sĩ Shinigami và Quỷ Mực nữa thì phải.

Mặc dù Qiu không nhớ chính xác, nhưng hình như còn có giả thuyết ông chỉ là người bị hại, được dùng như một môi giới cho tiến sĩ Shinigami sống lại, tựa như là do bị Ryubee Sonozaki lén lút cắm ký ức của tiến sĩ Shinigami vào người mới thành như vậy.

“Xin chào, tôi có thể giúp gì cho cậu?” Hikari Eijiro nhìn người tuổi trẻ trước mắt vẫn luôn không nói gì, mở miệng hỏi một câu.

Qiu hồi thần lại nhìn Hikari Eijiro, nói: “Tôi tìm Kadoya Tsukasa.”

Tìm Tsukasa? Hikari Eijiro đánh giá người tuổi trẻ trước mắt, không phải Tsukasa lại ngứa tay đi chụp hình dạo bị người ta tìm tới cửa chứ?

Hikari Eijiro có chút chột dạ nghĩ.

“Mời vào, mời vào, Tsukasa có ở trong nhà. À mà cậu muốn uống gì không, tôi pha cho.”

“Một ly nước trà, cảm ơn.” Qiu lễ phép cảm ơn một cái, theo Hikari Eijiro đi vào nhà.

Vào đến bên trong, không gì bắt mắt hơn cái phông màn chụp ảnh ở giữa phòng.

Rồng xanh, Gấu nâu, Sư Tử đỏ, Khỉ vàng, Rùa hồng đứng đối mặt xen kẽ phải trái, nhìn một mắt đã nhận ra đây là thế giới của Shinkenger.



Vừa bước lại gần tấm phông nền, cánh cổng trong tinh thần cậu lắc lư nhẹ một cái rồi thôi.

Quả nhiên ngón tay vàng có phản ứng với những nơi có năng lượng không gian sao? Qiu càng chờ mong tiếp xúc với Kadoya Tsukasa sẽ như thế nào?

Qiu ngồi trên salon, đợi lúc ông Eijiro mang trà ra, tiếng bước chân từ phía cầu thang chậm rãi vang vọng.

Qiu quay đầu nhìn sang, Kadoya Tsukasa đang khoan thai từ trên lầu bước xuống.

“Xem ai đến thăm nào? Lại một gã ngoại lai từ thế giới khác.” Kadoya Tsukasa vắt chéo chân ngồi xuống đối diện, mở miệng nói ra lai lịch của Qiu muốn cho cậu một hồi áp lực tâm lý, nắm giữ thế chủ động.

Nhưng Qiu tất nhiên đã công khai cho Takeru rồi cũng không ngại thừa nhận, “Xem ra anh đã biết tôi rồi, nhưng tôi cũng nên tự giới thiệu lại lần nữa.

Xin chào, tôi là Qiu, là một luyện kim thuật sư.” Qiu mỉm cười gật đầu đưa tay phải ra giữa hai người.

Kadoya Tsukasa nhìn nụ cười giả trân của Qiu, qua loa bắt tay một xíu rồi thôi, nói: “Luyện kim thuật sư sao, vậy anh muốn gì đây?”

“Tất nhiên là tôi muốn xem thử kết cấu của Decade Driver rồi, à còn Arcle Belt và Kivala nữa.” Qiu mở miệng không biết ngượng nói.

Kadoya Tsukasa ngả lưng vào ghế, hai tay đan lại chống cằm nhìn Qiu, “Nói đi, vì sao tôi phải cho anh xem chứ?”

“Tôi có thể giao dịch cho anh thứ mà anh cần, hiển nhiên phải là điều tôi biết hoặc thứ tôi có mới được.” Mục đích Qiu đến đây đã đạt đến, cậu cũng không ngại lại có một phần lợi ích thêm vào, tuy khả năng hiện tại của cậu còn chưa đủ trình để phục chế một cái nhưng thông hiểu nguyên lý vận hành cũng rất hữu ích.

“Được thôi, tôi muốn anh kể ra quá khứ của tôi.” Kadoya Tsukasa nói ngay vào điểm chính.

Qiu hơi chút ngạc nhiên nhìn Tsukasa một chút, cậu không hiểu anh đang muốn gì.

Nếu muốn nhớ lại ký ức, làm sao chắc chắn rằng cậu biết? Nếu không thì nói câu từ chối là được rồi sao?

Nói chuyện cứ thần thần bí bí.

Vả lại, không phải cậu đã giới thiệu mình là luyện kim thuật sư rồi sao? Cũng không hỏi một chút cậu có những sản phẩm gì.



Qiu cảm thấy bản thân mình có chút thất bại, trình độ quảng cáo còn chờ đề cao.

Tạm thời phủi đi những ý nghĩ linh tinh, Qiu giờ đang đắn đo có nên nói ra quá khứ của Tsukasa hay không đây.

Lúc Qiu đang chống cằm suy nghĩ, Hikari Eijiro, Hikari Natsumi, Onodera Yuusuke đang ở trong phòng bếp lần lượt theo thứ tự từ thấp tới cao thò đầu ra nghe lén cuộc trò chuyện.

“Nè nè nè, mọi người đang làm gì thế? Chơi trốn tìm hả, tôi cũng muốn tham gia nữa.”

Một con dơi màu hồng nho nhỏ từ ngoài cửa sổ bay vào, nhìn ba người chụm đầu vào nhau núp ở một góc, nhẹ nhàng phẩy cánh tới hỏi.

“Suỵt.”

Onodera Yuusuke nghe thấy tiếng biết được là Kivala, đặt ngón trỏ ở trước miệng tỏ ý im lặng sau mới ngoắc ngoắc tay ra hiệu Kivala bay đến, nhỏ giọng nói:

“Có một người lạ mặt đột nhiên đến thăm, Tsukasa hình như đang thăm dò anh ta.”

“Nhưng Tsukasa bảo muốn nghe một chút quá khứ của anh ấy, là do không có thế giới nào chấp nhận anh ấy sao?” Hikari Natsumi nhíu mày lại nói.

Nhận ra được tâm tình của cháu gái có phần không vui, Hikari Eijiro mở miệng nói:

“Natsumi, ông không biết phải nói sao, nhưng mỗi khi bọn cháu ra ngoài tìm hiểu về thế giới mới, ông luôn muốn ở một trạng thái thật là vui vẻ, thật là hưng phấn chờ ở đây chào đón bọn cháu về.

Ông tuy không giúp đỡ được cho bọn cháu ở ngoài kia, nhưng muốn cho bọn cháu lúc về nhà này được thư giãn mà không lại lo lắng bất an.”

“Ông à,...” Hikari Natsumi không nghĩ đến ông mình lại đột nhiên chia sẻ với mình như vậy, trong lòng chợt ấm áp, áp lực tâm lý cũng không lại đè nặng.

Onodera Yuusuke nhìn thấy cảnh tượng này cũng rất vui mừng, xem ra Natsumi đã không còn lo lắng nữa.



Lúc này, Qiu đã suy nghĩ xong, mở miệng nói: “Kadoya Tsukasa, anh có một người em gái, ….”

Hả?!

Hả?!

Hử?!

Onodera Yuusuke, Hikari Natsumi, Hikari Eijiro không khỏi ngạc nhiên lại thò đầu ra, tựa như không tin tưởng vào tai mình.

Kadoya Tsukasa liếc xéo bọn người trong bếp một mắt, anh còn chưa nói gì đâu mà mấy người này đã nháo nhào lên rồi, không thấy người đối diện này cũng đã nhận ra rồi sao?

“Không gọi ba người bọn họ lại đây ngồi chung sao?” Qiu đưa mắt nhìn hướng trong bếp một chút rồi quay sang hỏi Kadoya Tsukasa.

“Không cần thiết, bọn họ thích ở đó nghe, sẽ có cảm giác hơn, anh không cần để ý đến bọn họ.” Kadoya Tsukasa nhếch mép cười cười ra hiệu Qiu tiếp tục nói.

Tốt, Qiu cũng không biết làm sao, dù gì đây cũng là chuyện riêng của Tsukasa, hắn cũng không có ý định can thiệp.

“Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục, em gái của anh tên là …”

Qiu cứ thế mà kể ra quá khứ của Tsukasa mà mình biết, bao gồm cả việc Tsukasa từng là thủ lĩnh của Dai-Shocker bên trong còn bao hàm việc Kaito Daiki trộm đi Diend Driver.

“Thế nào, đủ rồi chứ, tôi có thể xem một chút Decade Drive được chưa?”

Kadoya Tsukasa suy ngẫm một hồi từ trên người lấy ra Decade Driver và Ride Booker đặt lên bàn, nói: “Chỉ có thể tra xét từ giờ đến tối.

Dù sao ai cũng không biết lời anh nói là thật hay không.”

“Được rồi, một buổi chiều cũng đã đầy đủ.” Qiu không chê cầm lên Decade Driver, quả nhiên cổng cũng rung động một chút, chỉ là không bằng lúc bắt tay với Tsukasa thôi.

“Thế nhưng còn muốn nghiên cứu đai lưng Arcle và Kivala thì có chút eo hẹp.”

“Không chỉ có những thứ này mà thôi, tôi không thể thay thế người khác đáp ứng được, nếu anh muốn phải tự mà đi giao dịch với họ.”

Quả nhiên là trò cấp thấp này không thể mơ hồ qua đi.

p/s: Cuối cùng được 50 chương rồi, bạn nào đọc đến đây nếu thấy vẫn được thì cho tác xin cái đánh giá đi.
— QUẢNG CÁO —