Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 52: Aburame Manpuku



Chương 52: Aburame Manpuku

Oanh oanh oanh!!!

Umemori Genta giải quyết hết một đống nanashi sau hồi thần nhìn lại, người dân khu vực này cũng đã s·ơ t·án hết, đối với Shiba Takeru hô: “Take-chan, mau hợp thể thành ShinkenOh giải quyết bọn này, tôi và Ika-chan, Ebizou sẽ đi khu vực khác xử lý.”

“Được.” Shiba Takeru lời ít ý nhiều gật gật đầu nhưng cũng không thi triển hợp thể, chỉ là biến Sư Tử chiết thần thành khổng lồ sau đó nhảy vào điều khiển chiết thần chọn một phương hướng t·ấn c·ông.

Trước khi đi, Takeru cũng để lại câu nói: “Bây giờ có lẽ người có thể s·ơ t·án cũng đã s·ơ t·án hết rồi, chúng ta chia chiết thần đi từng khu vực khác nhau nhanh chóng dọn dẹp.”

Bốn người còn lại đều đồng ý biến lớn chiết thần, Chiaki ở lại xử lý chỗ này còn ba người khác chọn ba phương hướng bay đi.

“Chúng ta cũng đi thôi, Ebizou.” Genta lấy ra đĩa Hải Lão đặt vào điện thoại Sushi, một chữ hiện lên bắn về phía Hải Lão chiết thần, Hải Lão chiết thần biến lớn đến ba mét rồi thôi, Genta cũng cầm theo Ô Tặc chiết thần nhảy lên phía trên, ngồi xuống vỗ vỗ thân Hải Lão chiết thần ra hiệu có thể xuất phát.

Hải Lão chiết trền trên mặt đất lướt nhanh, giữa đường gặp được chướng ngại vật thì né, gặp nanashi thì dùng càng đánh nổ, hiệu suất hiệu quả nhanh chóng.

Đây chính là ý tưởng mà Genta học được từ Qiu, sau khi thấy Qiu lái TS3 sau anh đã nghĩ chiết thần ở loại kích cỡ này rất thích hợp làm trợ giúp cho các Shinkenger.

Tuy nó không mạnh bằng lúc biến lớn hoàn toàn, cũng không đủ linh hoạt và tiện cất giấu mang theo bên người nhưng ở trạng thái này vẫn mạnh hơn Shinkenger dạng bình thường, có thể hỗ trợ ngăn cản kẻ địch mạnh hoặc xử lý tạp binh.

Thế là Genta làm cho Hải Lão chiết thần thêm một chế độ như vậy chứ không phải là do nhìn thấy Qiu cưỡi TS3 rất phong cách mới làm theo.

Một bên khác Kadoya Tsukasa và Onodera Yuusuke cũng lần lượt biến thân thành Kamen Rider Decade và Kamen Rider Kuuga tham gia vào trận chiến.



Keng keng keng!

Tsukasa chém gục mấy cái không biết sống c·hết nanashi, đánh giá một hồi, nói: “Đây là sự kiện lớn gì sao?”

Soạt!

Oanh oanh oanh!

Yuusuke lúc này đã chuyển sang Kuuga Dragon Form, cả người chuyển sang màu xanh lam, tay thuận tay cầm một cây côn sắt dùng năng lực chuyển hóa thành Dragon Rod, quét ngang tiêu diệt một bầy quái vật trước mắt.

“Có quá nhiều quái vật lộng hành, nó làm tôi nhớ đến lúc chiến đấu với N-Gamio-Zeda khi hắn dùng khí độc hầu như biến cả thành phố thành Gurongi, lúc tôi mới gặp cậu đấy, có nhớ không, Tsukasa?”

Onodera Yuusuke quay đầu sang nói với Tsukasa.

Kadoya Tsukasa cũng không quan tâm Onodera Yuusuke đang hoài niệm thứ gì, thấy bọn nanashi tiến lên lại chém hai phát, nói: “Vậy là chỉ cần tìm ra tên đầu sỏ là được, đây là nhiệm vụ của tôi ở thế giới này sao?”

Ong ong.

Lúc này, Tsukasa nhìn thấy một con rùa biển màu hồng khổng lồ bay đến, hai chi trước đập một cái, gió xoáy nổi lên thổi bay bọn quái vật bay lên không, hai chi trước lại quạt một cái từng luồng đao gió cắt xuyên qua đám nanashi, oanh oanh oanh trên bầu trời nổ ra từng ánh hỏa hoa.



“Đúng là sức mạnh đáng sợ.” Kadoya Tsukasa miệng cảm thán thế nhưng giọng điệu lại bình tĩnh không chút chập chờn.

Lấy tay chà sát lưỡi kiếm, Tsukasa đang muốn tiếp tục tiến lên chiến đấu thì đã thấy bọn quái vật này nhao nhao nhảy vào khe hở chạy mất, trong chốc lát trên đường phố đã trống trơn chỉ để lại một cảnh hoang tàn.

Nhìn khắp nơi đâu đâu cũng là t·òa n·hà s·ụp đổ, thây người nằm la liệt, có người là bị nanashi chém g·iết, có người là bị đoàn người trong hỗn loạn giẫm đạp, Onodera Yuusuke tức giận đá nát bên người khối bê tông, hô lớn: “Đáng giận.”

Tsukasa không nói lời nào giải trừ biến thân, rời đi.

“Tsukasa!” Yuusuke nhìn Tsukasa không tỏ bất cứ thái độ gì, trong lòng cơn giận chưa tiêu liền chạy đến nắm lấy bả vai Tsukasa, chất vấn: “Cậu không đi trợ giúp người sống sót sao?”

Tsukasa dừng lại, phủi đi cánh tay đặt trên vai mình liếc nhìn Yuusuke một chút, nói:

“Những ngày này cậu cũng không phải không biết, bọn quái vật gọi là nanashi hay Gedoushu này đều có một đặc điểm là không thể hoạt động trên mặt đất quá lâu, bây giờ đoán chừng bọn này quay về một chốc sẽ lại đi lên, bây giờ không lo trở về nghỉ ngơi bổ sung thể lực thì đến lúc đó không có sức bảo vệ người khác mới thấy hối hận liền đã muộn rồi.”

Tsukasa nhắc nhở đồng bạn của mình một câu liền cũng không lại quan tâm Onodera Yuusuke đang suy nghĩ gì, muốn trợ giúp người bị hại cứ đi trợ giúp người bị hại, dù sao anh cũng không phải là gia trưởng của Yuusuke mà phải lo cho từng li từng tí như vậy.

Onodera nhìn Tsukasa rời đi hơi do dự một chút liền quyết định đi giúp đỡ người bị hại, anh không biết lựa chọn này có đúng không nhưng anh vẫn sẽ có hết khả năng của mình để giúp đỡ mọi người, bảo vệ nụ cười của mọi người, anh đã hứa rồi!

“Tên ngốc này, ...” Kadoya Tsukasa nghe tiếng bước chân nhanh chóng nhỏ đi liền biết Onodera Yuusuke vẫn là chọn đi giúp đỡ những người khác, tay vỗ trán một cái cũng không dừng lại bước tiến tiếp tục hướng về tiệm chụp ảnh Hikari mà đi.

“Căn bản không cần đi giúp có được không, cũng đã tiềm nhập vào nhà Shiba mấy lần thế mà không làm rõ nhà Shiba có bao nhiêu Kuroko.” Kadoya Tsukasa lẩm bẩm nói.





Sông Sanzu, thuyền Rokumonsen,

Honeno Shitari đang ngắm nhìn một cái cả người màu đỏ Gedoushu, tên này nhìn như béo ụt ịt thế nhưng đây chỉ là ngụy trang mà thôi, dáng vẻ này chỉ là do từng cây xúc tu bao bọc lại thành một bộ giáp nhưng khi hoàn toàn từ bỏ phòng ngự chuyển sang dùng để t·ấn c·ông cũng không thể khinh thường.

Đây chính là cả Aburame Manpuku thủ lĩnh của Gedoushu hơn 300 năm về trước.

Chimatsuri Dokoku uống xong bát rượu cũng hạ bát xuống liếc nhìn Aburame Manpuku, nói: “Vừa uống rượu vừa nghe tiếng loài người gào thét rất tuyệt đó, không nếm thử một bát sao?”

Chimatsuri Dokoku đưa bát ra hiệu tên nanashi đứng hầu rót thêm rượu chờ đợi Aburame Manpuku trả lời.

Aburame Manpuku nhìn về phía xa lăn lộn sóng lớn sông Sanzu, hai tay chắp sau lưng cũng không quay đầu lại, nói: “Ngươi cứ ngồi đó uống rượu hưởng thụ trước đi, ta không có thói quen ăn mừng trước khi chiến thắng, sau khi dâng nước sông lên bờ, ta sẽ uống một hồi.”

“Hừ! Mặc kệ ngươi vậy.” Dokoku lại không quan tâm Aburame Manpuku cầm bát lên tiếp tục uống rượu.

“Ha ha ha! Theo ta thấy tiến độ cứ bình ổn như hôm nay thì chỉ cần mười ngày, không chín ngày nữa thôi là sông Sanzu sẽ tràn bờ, không hổ là Aburame Manpuku.” Honeno Shitari lên tiếng khen hòa hoãn bầu không khí một hồi mới mở miệng nói:

“Nhưng ta cũng không ngờ chính ngươi lại có thể tự mình tỉnh lại, đột phá phong ấn của Shinken Red đời thứ nhất, chúng ta ban đầu cũng dự định tỉnh lại ngươi đâu, ta mới nhận được lệnh của Dokoku chưa kịp đi tìm thì ngươi đã lên trần gian gây sóng gió rồi.”

Aburame Manpuku nhớ đến hai tên loài người vớt hắn lên, xong liền chạy đi thế nhưng có thể đi đến nơi này hiển nhiên không phải kẻ bình thường, có lẽ là bán yêu, nhìn dáng vẻ rất yếu.

“Không nói nhảm nữa, binh lính của ta đã nghỉ ngơi đủ rồi, ta đi triệu tập bọn chúng lại lên xâm lấn trần gian đây.” Aburame Manpuku không muốn tiếp lời Honeno Shitari nói một câu liền xách lên v·ũ k·hí của bản thân liền rời đi.

Aburame Manpuku hiện tại cũng không phải là như trong cốt truyện được Chimatsuri Dokoku cứu giúp, mà là bị hai kẻ xa lạ vô tình cứu ra, ừ coi như là vô tình nha không cần trả ơn, hắn căn bản không cần quan tâm Shitari, chỉ cần cảnh giác Chimatsuri Dokoku là được rồi, dù sao theo hắn cảm nhận, Chimatsuri Dokoku vẫn rất mạnh.
— QUẢNG CÁO —