Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 68: Qiu vs Douma



Chương 68: Qiu vs Douma

Phanh ầm!

Đạp văng ra cửa lớn, vụn gỗ cũng theo đó tản mát ra khắp phía, Qiu không đợi nhìn rõ tình hình bên trong liền nhảy vào ở giữa gian nhà, may mắn mà có hệ thống quét hình để cho cậu từ lúc ở bên ngoài cũng đã nhìn chuẩn chỗ đáp xuống, chính là ở chính giữa điểm sáng lớn và hai điểm sáng nhỏ kia.

Qiu ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên là Douma.

Bây giờ ở trước mặt cậu là một người thanh niên cao gầy, độ tuổi khoảng chừng hai mươi, làn da nhợt nhạt cùng mái tóc dài màu trắng bạc, đôi mắt nhiều màu như cầu vồng, mặc chiếc áo len cổ lọ màu đỏ có họa tiết đen quanh cổ, bên ngoài còn khoác một chiếc áo choàng đen, đầu đội một chiếc mũ giống vương miện màu đen được dát vàng xung quanh các tấm phía trước và có những dải ruy băng màu đen treo lủng lẳng ở mỗi bên, trên tay còn cầm một cây quạt.

Đây chính là Thượng Huyền Nhị, phía dưới Muzan kẻ mạnh thứ hai, tính ra là top 3 server này rồi.

Mà Douma lúc này nhìn thấy tên màu bạc trước mắt này cũng không khỏi sững sờ, không ngờ trong lúc hưởng thụ trước khi dùng bữa lại bị một kẻ ngoại lai cắt ngang như vậy.

“Tên kia, cớ gì lại phá rối bữa tiệc của ta?” Douma tay mở ra cây quạt che khuất đi nửa mặt mình, đứng trên đài cao ngước mặt liếc xuống Qiu hỏi.

Qiu không trả lời Douma quét nhìn lấy địa hình xung quanh, trong lòng có kế hoạch sau liền không nói nhiều cầm súng bắn hai phát ngay Douma, cấp tốc xoay người hướng về hai đứa bé muốn ôm chúng đi.

“Mơ tưởng.” Douma không nghĩ mục đích của người lạ mặt này lại là muốn lấy đi bữa ăn của hắn nhưng hắn tự tin, ở trước mặt tốc độ của mình, tên này không có bất cứ cơ hội nào.

Keng keng!

Hờ hợt dùng quạt đánh dạt ra t·ấn c·ông của Qiu, Douma muốn dùng tốc độ cao của mình ở trước mặt tên này xử lý hai đứa bé kia.

Đáng tiếc tên này mang mũ trùm không thấy được mặt mũi nhưng chắc hẳn vẻ mặt của tên này sẽ rất đặc sắc.

Bước chân của hắn khẽ động nhưng chợt khựng lại giữa chừng.



“Cái gì?!”

Douma có chút ngạc nhiên liếc nhìn lại cây quạt mà mình đang cầm trên tay, phía trên đang sáng lên một chữ Định to tướng.

Hắn nhíu mày tăng thêm một hồi sức mạnh, chữ Định trên quạt chợt mơ hồ một nháy máy rồi theo đó biến mất.

Qiu nhân cơ hội Douma dừng lại trong tích tắc này cũng đã hoàn thành được mục đích của cậu mở ra cổng đẩy hai đứa bé này vào để chúng cấp tốc rời xa chiến trường.

Douma sau khi quay đầu nhìn lại cũng chỉ thấy có một mình kẻ trước mắt này, hai đôi lông mày không khỏi nhướn lên, ngạc nhiên thầm nhủ: “Huyết quỷ thuật sao?”

Tuy hắn tò mò tên quỷ màu bạc trước mặt này vì sao lại c·ướp đi đồ ăn của hắn, tuy hắn không để ý những thứ này thế nhưng hành vi khiêu khích như vậy không khác gì đang gây hấn với hắn, nếu hắn không cho chút giáo huấn không biết ngài Muzan sẽ suy nghĩ gì, hắn vẫn còn muốn tiến thêm một bước đến vị Thượng Huyền Nhất đây.

Trong chớp mắt, Qiu chỉ kịp nhìn thấy một bóng người lướt qua, cây súng trên tay cậu đã biến mất, nhìn lại, đã bị Douma nắm ở trong tay.

“Ồ thứ này là một loại súng kiểu mới sao?” Douma nắn vuốt trong tray mình thứ đồ chơi này, nhỏ gọn, không hề giống những cái súng trường của bọn tín đồ kia chút nào.

Qiu không đáp lời lại cầm ra cưa máy khởi động lên, muốn thử một chút khả năng của mình lúc này.

Nhằm hướng Douma chém tới, tuy bề ngoài nhìn cậu đang cầm một thanh cưa máy trông rất nặng nề nhưng thực ra tốc độ của Qiu vẫn rất nhanh, hai ba giây đã áp sát kẻ địch tung một nhát chém xéo.

Douma nhìn lấy cũng không tránh, muốn thử nghiệm một chốc uy lực của món đồ chơi mới lấy được, nhắm ngay Qiu bóp cò.

Cạch cạch.

Không đạn?

Không kịp nghĩ nhiều, Douma đưa tay cầm quạt lên đón đỡ đòn t·ấn c·ông của Qiu.



Keng!! Oanh.

Tiếng kim loại oanh minh va vào nhau, sóng khí đánh tan lan ra bốn phía, Qiu trong tích tắc nhìn thoáng qua thấy được vẻ ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt của Douma.

Hai người v·a c·hạm rồi tách ra, Qiu vững bước lui lại mà Douma sau khi hấp tấp đỡ một đòn thế mạnh lực trầm của cậu cũng loạng choạng lùi lại hai ba bước, cây súng đoạt được từ Qiu cũng theo đó bị quăng ra xa.

“Ta có hơi bất ngờ với sức mạnh của ngươi đấy.” Douma phẩy phẩy tay, tán thưởng nói, lại từ trên người rút ra một cây quạt kim loại xòe ra nói: “Vậy thử chiêu này xem.”

Mạn Liên Hoa!

Khí lạnh tỏa ra, từng cái từng cái dây leo băng bị Douma tạo ra, phía trên còn ngưng kết ra từng đóa hoa sen óng ánh bằng băng nở rộ đánh thẳng vào chỗ Qiu đang đứng.

Phanh phanh phanh!!!

Qiu cầm cưa máy trong tay đón dây leo quất tới không hề e dè chút nào chém nát bọn chúng, qua lại tiến lên chọn vị trí phù hợp cho lần tập kích tiếp theo.

“Không dễ như vậy đâu.” Douma nhìn ra Qiu lại muốn áp sát tiến công, quạt trong tay phẩy một cái.

Tản Liên Hoa!

Phanh phanh phanh.

Những đóa hoa sen băng trong chớp mắt nổ tán ra thành từng phiến cánh hoa nhỏ bắn mạnh về phía Qiu nhưng cũng chỉ làm vang lên từng tiếng đinh đinh đang đang, Qiu cũng không hề tránh né những thứ này, mặc cho chúng va vào bộ giáp cẩu cậu.



Giáp cậu chồng rất dày cũng không phải là nói ngoa, dù sao cậu cũng rất s·ợ c·hết, đừng nói những cánh hoa này, theo nãy giờ chiến đấu Qiu đã phân tích ra dây leo băng kia của Douma có đánh trúng vào người cũng sẽ không để cho cậu b·ị t·hương gì, cậu đánh tan những thứ này chỉ là không muốn b·ị đ·ánh lùi hay đề phòng bị dây leo trói lại người mà khống chế hành động thôi.

Ngạnh kháng những cánh hoa sắt bén như dao này tiến lên, phía trên bộ giáp còn không để lại một vết bạch ngấn nào, Qiu dễ dàng cầm lại được cây súng của mình.

Thứ này muốn khởi động là cần văn lực, đây cũng là lý do vì sao mà Doma không thể bắn ra được đạn, may mắn là lúc đó hắn ta cũng không giận quá mà bóp nát thứ này.

Mà hình như tên trước mắt này không cảm nhận được tình cảm của con người bình thường thì phải? Mặc kệ nó!

Lắc tay một cái nhắm ngay Douma liên hồi bóp cò, viên đạn bàng bang bang liên tiếp bắn ra về phía mục tiêu, giữa đường có bị những cánh hoa và dây leo băng chặn lại nhưng vẫn là thuận thế phá hủy bọn chúng, mở đường cho những viên đạn khác bắn tới.

Phanh phanh phanh!

Bang bang bang!

Vụn băng cùng ánh lửa bay tứ phía, căn nhà gỗ này vốn không thể chịu nổi cuộc giao phong của hai người mà cũng theo đó ầm ầm sụp đổ, bụi mù bay tứ phía.

Bọn quỷ lâu la tuy từ lâu đã nghe được động tĩnh bên này nhưng nghĩ đến có Thượng Huyền Nhị ở đây cũng không làm sao dám bén mảng tới tham gia, chỉ lo sợ chính mình bị ngộ thương, nhao nhao vây thành một vòng xung quanh chờ đợi kết quả.

“Cái gì?”

“Không có gì cả?!”

Bụi mù tản đi, bọn quỷ xung quanh cũng thấp giọng hô lên, chỉ thấy còn có Douma lẳng lặng xòe quạt che miệng đứng đó, không phát hiện bóng dáng của kẻ xâm đâu cả.

Lại là huyết quỷ thuật sao? Không biết Muzan đại nhân tìm đâu ra tên quỷ mới này nữa, không có mùi quỷ cũng không có mùi con người.

“Chạy trốn rồi sao?” Douma đợi một hồi cũng lại không thấy Qiu xuất hiện, lẩm bẩm một câu, khép quạt lại duỗi người một cái, tuy hôm nay không thể giải thoát cho hai đứa bé kia nhưng là hoạt động gân cốt vui đùa một cái cũng không tệ.

Liếc mắt nhìn lại bọn thủ hạ của mình, không hiểu vì sao từng cái từng cái bị mình đảo mắt qua cũng đều run run lui lại một bước, hắn lại có đáng sợ như vậy sao?

Mà thôi.

Douma nhìn một chút sắc trời phất phất tay nói: “Còn một lúc nữa trời mới sáng, các ngươi tự đi kiếm ăn đi.”
— QUẢNG CÁO —