Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 71: Quạ đưa thư



Chương 71: Quạ đưa thư

Trong sảnh chính, năm thành viên Shinkenger và Hikoma sáu đôi mắt ngồi nhìn nhau, bầu không khí có chút lúng túng.

Bọn họ thấy trong sảnh đứng sừng sững ở đó cổng không gian cảm thấy ngồi ở bên trong nói chuyện không tiện, vừa mới dời mấy tấm đệm ra ngoài hành lang cánh cổng liền biến mất, cũng không biết Qiu sẽ trở về lúc nào đành dứt khoát không dời vào trong.

Ngoài hành lang sảnh chính, thấy mọi người đều đã ngồi xuống, Hikoma trong lúc chờ đợi Qiu trở về cũng kể ra lý do cậu đến đây.

“Vậy là Qiu cũng từ thế giới khác như tên màu hồng kia sao?” Ryunosuke ôm hai tay trầm ngâm nói.

“Tôi biết chắc anh ta có vấn đề mà, lúc thấy anh ta lấy ra mấy bình nước thuốc kia là tôi đã nghi rồi.” Chiaki gật đầu nói, thế giới này làm sao lại có MP, HP potion đâu, đáp án chỉ có thể là dị giới.

“Vậy tại sao lúc đó cậu không nói?” Ryunosuke hỏi.

“Chỉ là nghi ngờ thôi, cũng không có bằng chứng xác thực, vả lại phanh phui đời tư bí mật của người khác là không tốt.” Chiaki nhìn lấy Ryunosuke, đắc ý nói.

“Cái gì hả?!”

“Thôi thôi thôi, hai người bình tĩnh lại đi.” Mako thấy hai người lại có xu thế cãi nhau liền đứng ra nói lời hoà giải.

“Xin lỗi mọi người, có chút chậm trễ ngoài dự liệu.”

Lúc này, một cánh cổng lại xuất hiện, đợi Qiu từ bên trong đi ra lại biến mất.

Mà Qiu cũng thấy được mọi người đều ngồi ở hành lang thế này liền nhớ đến trước khi đi là ở chính sảnh, có chút ngại gãi gãi đầu nói tiếng xin lỗi.



“Không sao, nào nào, chúng ta dời đi vào rồi ngồi xuống nói chuyện sau.” Kusakabe Hikoma khoát tay nói, ra hiệu bọn người đi vào trong.

“Vâng ạ.” Bốn người cầm lên đệm của mình, riêng Hikoma cầm thêm một cái của Takeru.

Đợi tất cả ngồi xuống sau, Qiu mở miệng hỏi thăm: “Mọi người muốn mạnh lên sao?”

“Tất nhiên là muốn rồi! Nếu không thì tôi ngày ngày dậy sớm luyện tập là vì cái gì?” Chiaki ngay lập tức đáp.

“Đúng vậy đấy, mạnh lên mới có thể bảo vệ càng nhiều người hơn.” Ryunosuke cũng đồng ý nói bổ sung.

“Chúng tôi cũng là nghĩa như vậy.” Mako và Kotoha hai mặt nhìn nhau sau cũng đồng thanh đáp.

“Theo tôi thấy anh hỏi câu này còn có ý định khác nữa đúng không?” Shiba Takeru lúc này cũng lên tiếng hỏi lại Qiu, kết hợp với câu chuyện mà Hikoma nói, trong lòng Takeru cũng đã có suy đoán.

“Đúng vậy.” Qiu nghe Takeru hỏi vậy cũng xác nhận gật gật đầu.

Lần này cậu đưa hai cô bé về nhà, cha mẹ hai đứa bé ban đầu cũng có có chút bối rối nhưng Qiu còn chưa kịp giải thích, hai cô bé đã chủ động nói lên việc tối hôm qua thấy được những tên quỷ nghe theo lệnh của Douma từ đó đoán được thân phận của hắn.

Mà đang lúc b·ị b·ắt ép khiêu vũ mua vui cho Douma trước khi bị ăn, chính Qiu là người đã cứu bọn họ.

Sau một hồi cảm tạ sau Qiu cũng khuyên bọn họ thừa dịp trời sáng rời đi nơi này, dù sao nơi đây cũng cách Douma quá gần nhưng nhìn sắc mặt của bọn họ xem ra là không đùa.

Nói ra chỗ này nguy hiểm nhưng khắp đất nước này, chỗ nào lại không nguy hiểm đâu, ngay cả nhà của Ubuyashiki trong cốt truyện cũng bị Muzan tìm ra đấy thôi, chớ nói chi là người dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời chỗ này?

Nghĩ đến đây cậu cũng không lại khuyên nữa, chỉ là nhờ bọn họ nói chuyện này cho những thôn dân khác biết liền rời đi.



Chỉ mong Douma sẽ chậm một chút phát hiện không đúng đi, cậu còn cần chút thời gian chuẩn bị, nếu dùng ánh mặt trời g·iết tên này coi chừng Muzan sẽ phải lại trốn đi mất.

Lúc Qiu đang định mở công ra thì thấy được trên bầu trời có một con quạ đen bay đến. Ở nơi không có côn trùng này thì con quạ đen này chắc chắn không phải đến kiếm ăn, nếu cậu đoán không sai đây chính là quạ đưa thư (kasugai garasu) của Sát Quỷ đội.

May mắn mà là quạ, nếu là chim sẻ Qiu có lẽ sẽ không thể đoán ra được. Tuy nói trong tất cả quạ đưa thư chỉ có duy nhất một con chim sẻ nhưng là ở trong thực tế, từ xa nhìn lại cũng chỉ có quạ là bắt mắt nhất.

Ừ, nếu K2 có thêm chức năng quét hình so sánh thì Qiu có thể ở xa nhìn một cái liền nhận biết được.

Cậu thấy con quạ bay đến đậu ở một cành cây gần đó cũng đứng yên chờ đợi, quả nhiên liền thấy được người của Sát Quỷ đội đến.

Một bộ đồ đen cùng với thanh kiếm bên giắt bên hông, trẻ tuổi, khuôn mặt bình thường không có đặc điểm, Qiu không nhận biết, xem ra không phải là đoàn nhân vật chính rồi.

Người kiếm sĩ này ở cách Qiu khoảng sáu bảy liền dừng bước lại, nhìn cậu từ trên xuống dưới một hồi mới đến gần chào hỏi: “Xin chào, tôi là lữ khách đi ngang qua, muốn vào thôn mua một chút đồ ăn thức uống.”

Không biết nơi đây có quỷ mà chỉ là khắp nơi tìm hiểu tình báo sao.

Qiu nghe người đối mặt hỏi lên trong lòng đã có suy đoán, cũng mỉm cười đáp lời: “Tôi cũng chỉ là lữ khách tá túc ở thôn này một đêm thôi, lúc này đang chuẩn bị lên đường đây.”

“Thật vậy sao? Vậy hành lý anh đâu?” Kiếm sĩ đối mặt sắt bén hỏi, còn hơi hơi lộ ra trên lưng mình bao đồ, ý nghi vấn rất rõ ràng.

“A ha ha. Đây không phải là sáng sớm tản bộ một chút sao, hành lý còn để tạm trong nhà người ta đây.” Qiu gãi đầu cười nói.



“Đi, anh không phải muốn mua chút đồ ăn sao thức uống sao, tôi vừa vặn cũng muốn quay về lấy đồ lên đường, chúng ta cùng đi.” Qiu nói nói rời xoay người bước đi, còn ngoái đầu lại ra hiệu người kiếm sĩ đi theo.

Thanh niên kiếm sĩ tuy có đề phòng nhưng cũng bước theo sau, mà sau khi vào thôn chỗ Qiu đi đến không ai khác ngoài ngôi nhà của hai cô bé vừa nãy.

“Ân nhân?”

“Suỵt!”

Ra mở cửa là cô bé lớn tuổi hơn, thấy là Qiu sao cũng bất ngờ thốt lên, may mắn mà Qiu nhanh tay ra hiệu im lặng mới không để kiếm sĩ của Sát Quỷ đội kia chú ý.

“Đi vào đi rồi nói sau.”

Đưa mắt nhìn Qiu cùng cô bé đi vào, kiếm sĩ kia thấy cậu tự nhiên như vậy cũng bớt lòng nghi ngờ bắt đầu vừa đi mua nước vừa tìm hiểu tình báo nơi đây.

“Ân, ân nhân, lại có việc gì cần chúng tôi làm sao?” Gặp Qiu đi rồi lại trở về cha mẹ hai cô bé cho rằng cậu lại có chuyện gì quan trọng cần dặn dò, cả người cứ căng thẳng lên.

“Không có gì.” Cậu khoát khoát tay nói: “Chỉ là mượn chỗ này che mắt một chút.” Nói rồi Qiu từ hư không lấy ra một tấm vải gói lại giả vờ làm tay nải sau đó đối với hai người gật gật đầu xem như là chào hỏi rồi đi ra ngoài.

“Xin chào, xem ra anh cũng đã mua đồ xong, lại chuẩn bị lên đường.” Qiu thấy được bao lưng căng đầy của thanh niên kiếm sĩ, lên tiếng chào hỏi.

“Đúng vậy. Anh ngủ trọ ở đây tối qua vậy có biết chuyện gì lạ xảy ra ở đây không?” Gặp Qiu đi ra, người này cũng lên tiếng trò chuyện.

“Không có, đêm qua sau khi thôn dân ở đây đi hành hương về liền đi ngủ, giữa chừng có tiếng động nho nhỏ nhưng cũng không có chuyện gì xảy ra.” Qiu giả vờ không biết nói.

“Vậy sao, cám ơn.” Kiếm sĩ gật đầu cảm ơn rồi ngẩng mặt nhìn sắc trời nói: “Tôi cũng phải lên đường đây, tranh thủ trước bữa tối đến thị trấn tiếp theo.”

“Vậy thì tạm biệt, tôi cũng phải chuẩn bị lên đường đây. Mà anh định đi đâu thế, có lẽ chúng ta có thể chung đường.”

“Tôi định đến Tokyo.”

“Xem ra chúng ta không đi chung được rồi.” Qiu ra vẻ thất vọng lắc lắc đầu, mà thanh niên kiếm sĩ cũng không màng quan tâm điểm đến của Qiu, xoay người rời đi mà không biết rằng dưới bao tải mình có một con nhện nhỏ.
— QUẢNG CÁO —