Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 80: Đến làng Thợ Rèn



Chương 80: Đến làng Thợ Rèn

“Thôi được rồi, tới làng Thợ Rèn trước rồi tính tiếp.”

Qiu ra cửa báo với Kakushi trông giữ ở bên ngoài một tiếng liền cảm ứng lên cỗ TS2 ở làng thợ rèn, mở cổng ra bước một bước vào hư không biến mất tại chỗ.

Làng Thợ Rèn là nơi sinh sống của các thợ chế tạo v·ũ k·hí, đặc biệt là Nhật Luân kiếm, đóng vai trò như trung tâm chế tạo, rèn và sửa chữa v·ũ k·hí dành riêng cho thành viên trong Sát Quỷ đội.

Mà nhằm bảo vệ ngôi làng khỏi sự t·ấn c·ông của lũ quỷ, gia tộc Ubuyashki đã đề ra những phương thức nghiêm ngặt được thực hiện để vị trí của nó không bị tiết lộ.

Địa điểm chính xác luôn được giữ tuyệt mật!

Qiu nhớ đến kiếm sĩ diệt quỷ muốn đến thăm làng thì phải che lại mắt, bịt kín tai, trong nội dung truyện thì nhân vật chính Kamado Tanjirou do còn có khứu giác vượt bậc nên hai lỗ mũi còn phải bị thông bằng bịt mũi.

Sau đó Kakushi sẽ cõng kiếm sĩ để tránh thông tin về làng bị truyền đến tai lũ quỷ, lộ trình di chuyển cũng như Kakushi cũng được thay đổi thường xuyên, cứ sau một vài chặng thì một Kakushi khác sẽ thay thế để cõng kiếm sĩ đó.

Thậm chí các Kakushi nhận nhiệm vụ cõng kiếm sĩ cũng không biết được vị trí chính xác của ngôi làng mà chỉ phải đi theo hướng dẫn của từng con quạ đưa thư, những con quạ này cũng được thay đổi liên tục.

“Nghĩ đến thôi mà cũng đã thấy mệt rồi, may mà mình không phải cần đến đây bằng cách như vậy.” Qiu lẩm bẩm từ trong cổng không gian đi ra, trước mặt là một gian phòng trống không người, chính giữa có đặt một chiếc bàn.

“Ừm, người kia đi đâu rồi?”

Qiu quan sát cảnh tượng xung quanh, cậu nhớ đến lúc nãy kết nối với TS2 nhìn trước tình huống bên đây vẫn còn có người đợi ở chỗ này mà, cậu biết đây là người Ubuyashiki Kagaya sắp xếp để đợi đón cậu, làm sao vừa mới đi bắt chuyện với Kakushi một câu người liền đã không thấy.

Xoạt.

Đúng lúc này, có tiếng kéo cửa vang lên, Qiu cũng quay đầu nhìn lại, đã thấy có một người mang một cái mặt nạ trông rất buồn cười, trong tay còn xách theo một cái bao nhỏ đi vào.



“Ồ, cậu đã đến rồi à?” Người này thấy được trong phòng xuất hiện Qiu, cũng rất niềm nở tiếp đón, nói: “Xin chào, hân hạnh được làm quen, tôi là Kanamori Kozo, là thợ rèn của thôn này, xin lỗi vì không thể cho cậu biết mặt được, đây là quy định của làng.”

“Xin chào, tôi là Qiu, tôi cũng rất hân hạnh được làm quen với anh.” Qiu nghe được Kanamori Kozo tự giới thiệu, cũng mỉm cười đáp lại, cùng anh ta bắt tay một cái.

“Mời cậu ngồi.” Kanamori Kozo đặt bọc nhỏ xuống bàn, đưa tay ra hiệu mời Qiu ngồi xuống.

“Chắc anh cũng biết mục đích mà tôi đến đây rồi.” Qiu cũng ngồi xuống nói một câu nhưng ánh mắt lại bị hành động của Kanamori Kozo hấp dẫn lấy.

Kanamori Kozo mở ra cái bao, bên trong là một chiếc hộp vuông trông rất tinh mỹ, Qiu rất tò mò thứ được đặt bên trong là cái gì mà lại được bao bọc trang trọng như vậy.

Mà Kanamori Kozo đã định mở ra trước mặt cậu, Qiu đoán chừng thứ này có lẽ có liên quan đến việc của cậu ở đây.

Chẳng lẽ bên trong chứa đựng những quyển sách ghi lại kỹ thuật rèn gia truyền của bọn họ?

Trong lòng Qiu đoán chừng, hai mắt vẫn chăm chú lấy hành vi của Kanamori Kozo.

Hợp mở ra, bên trong quả nhiên là cơm trưa!

Hả?! Khoan đã, …!

Qiu chớp chớp mắt nhìn lại chiếc hộp, không sai, chỉ là một hộp cơm trưa mà thôi.

“Cái này là, …?” Qiu đưa tay chỉ chỉ hộp cơm, đối với Kanamori Kozo hỏi.

“Cái này sao?” Kanamori Kozo điều chỉnh mặt nạ mở ra nửa khuôn mặt dưới, nghe được Qiu hỏi liền mỉm cười cao hứng đáp: “Nhìn ngon không? Đây là cơm trưa tình ái mà vợ yêu làm cho tôi đấy.”

“Vậy còn chiếc hộp này?”



“Đây tất nhiên là hợp cơm do chính bàn tay khéo léo của tôi làm rồi, chỉ có tác phẩm tinh xảo này của tôi mới có thể xứng

tầm được với bữa cơm mà vợ yêu của tôi làm.”

Qiu ở đối diện nghe lấy Kanamori Kozo ngồi đó vừa ăn, vừa ca ngợi tình yêu đẹp đẽ của hai người một tràn, mới tìm được cơ hội cắt ngang chuyển chủ đề khác, nói: “Vậy là lúc nãy anh rời phòng là để đi lấy hộp cơm này sao?”

“Rời phòng?” Kanamori Kozo dừng lại ăn cơm, trong giọng nói lộ ra chút nghi hoặc.

Nghĩ nghĩ một chốc, anh mới nói:

“À cậu có thấy người khác trong phòng trước đó rồi rời đi có phải không?

Đó là Taiga, tôi chỉ là đến thay ca cho anh ấy thôi, nếu cậu chiều nay mà không đến nữa thì lại sẽ có người khác thay thế tôi ở chỗ này đợi cậu.”

“Thì ra là vậy.” Nghe được Kanamori Kozo giải thích, Qiu cũng nhớ đến người trước mắt ăn mặc tuy giống như người mà cậu thấy thế nhưng ở trên chi tiết vẫn có khác nhau.

Đợi Kanamori Kozo ăn xong, Qiu liền được anh ta dẫn dắt đi gặp trưởng làng Tecchikawahara Tecchin, cũng rất dễ tìm chỉ cần đi theo con đường lớn từ cổng vào làng cho đến cuối làng rồi rẽ trái là có thể nhìn thấy.

Việc thăm hỏi đôi câu vài lời cũng không cần phải tả nhiều, Qiu sau đó lại được Kanamori Kozo dẫn đi dạo một vòng quanh làng.

Xưởng rèn, xưởng chế tạo, xưởng sửa chữa, Qiu đều được tham quan, cũng làm cậu thấy mở rộng tầm mắt, mặc dù không biết có vài v·ũ k·hí kì dị kia dùng như thế nào nhưng nếu có thể được tạo chắc là cũng có người xài.

Cuối cùng Qiu được Kanamori Kozo dẫn đến tham quan bộ sưu tập mô hình cơ khí huấn luyện của làng.



Những mô hình cơ khí huấn luyện này được thiết kế đặc biệt theo từng đặc điểm riêng để hỗ trợ kiếm sĩ rèn luyện kỹ năng chiến đấu, trong đó có mục đích của cậu, hình nhân Yoriichi Type Zero.

Qiu hai mắt sáng lên nhìn lấy mọi mô hình cơ khí bên trong, đa số trong đó Qiu nhìn qua một mắt liền biết cấu tạo trong đó, với khả năng của cậu cũng có thể phỏng chế, chỉ là không có nghĩ đến điều này mà thôi.

“Cậu rất hiếu kỳ nó à?”

Đi dạo xem một vòng, Kanamori Kozo thấy Qiu dừng chân trước hình nhân Yoriichi Type Zero, xoay quanh quan sát.

“Đúng vậy, ngoài việc nghiên cứu v·ũ k·hí cho Nham Trụ và m Trụ thì tôi đến đây chính là vì nó.” Qiu nghe được Kanamori Kozo hỏi thăm, cũng gật gật đầu đáp, tiếp tục quan sát Yoriichi Type Zero.

Yoriichi Type Zero bây giờ tuy trông rất cũ, nhưng vẫn là đầy đủ sáu tay, vẫn còn chưa có bị Hà Trụ Tokitou Muichirou tàn phá mất một tay.

“Vậy sao, nếu là vì Yoriichi Type Zero vậy thì cậu cần phải thuyết phục hai người, một là trưởng làng, hai là Kotetsu, cậu bé truyền nhân của người làm ra thứ này.” Kanamori Kozo cũng đi đến bên cạnh Qiu đứng nhìn Yoriichi Type Zero.

“Tôi nghĩ cũng không khó lắm, dù sao tôi chỉ muốn sờ thử, quan sát nó hoạt động thử một hồi mà thôi, cũng không phải là muốn mang đi hay hoặc tháo dỡ cái gì.” nghe Kanamori Kozo nói vậy, Qiu cũng là cười cười nói.

“Cũng thế.” Kanamori Kozo gật đầu đồng ý nói.

Tham quan một hồi lâu sau, Kanamori Kozo cũng vẫy vẫy tay cùng Qiu chào tạm biệt, dù sao anh cũng là có việc phải làm.

Qiu biểu thị lý giải, cũng định quay về gian phòng trước đó chuẩn bị đồ dùng hằng ngày một phen rồi đi xem một chút suối nước nóng là như thế nào.

“Hà, thì ra là như thế này sao.”

Dưới áng mây chiều, Qiu ngâm người dưới suối nước nóng, ung dung ngẩng đầu nhìn trời.

“Ừm, đúng thật là thoải mái.” Qiu ngâm tắm, cảm nhận được gân cốt khắp cả người đều thư giãn ra, cũng tới hứng, thông qua cổng lấy ra một lon coca cola, vẫn là ướp lạnh.

Phốc!

Một tiếng bật nắp, Qiu ừng ực uống một hớp, ợ lớn một hơi.

Cậu chính là chuyên môn để một cỗ TS2 vào tủ lạnh nhà mình, nhằm có thể thuận tiện lấy ra đồ ăn thức uống.
— QUẢNG CÁO —