Đi xuyên qua mấy cái hành lang, Quách Gia Ninh tìm thấy thư phòng của lão cha hắn. Đứng ngoài cửa hắn nói:
''Phụ thân là ta, Gia Ninh đây!''
Nghe được tiếng Quách Gia Ninh, y cho quản gia lui xuống.
Bước ra khỏi cửa, Quách An gật đầu với Quách Gia Ninh xoay người bước đi.
Hắn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của quản gia, không suy nghĩ nhiều xoay người liền bước vào trong.
''Ngươi tìm ta có chuyện gì?''
Quách Gia Cẩn âm thanh không mặn không nhạt hỏi hắn.
''Ta tới tìm phụ thân là có việc muốn bàn.''
Lúc này Quách Gia Cẩn nhướng mắt nhìn hắn, ý bảo hắn nói tiếp.
''Ta muốn đổi phòng khác'' Quách Gia Ninh nhìn thẳng vào mắt Quách Gia Cẩn nói.
Nghe thế, Quách Gia Cẩn liền hỏi:''Tại sao ngươi muốn đổi phòng, chỗ đó không tốt sao?''
Được Quách Gia Cẩn hỏi có tốt hay không, hắn liền nhớ đến căn phòng sắp sập đó. Hận không thể một đấm, đấm cho nó sập luôn.
''Cmn 'ông' nghĩ xem chỗ đó tốt hay không?''
Thấy được sự tức giận trong mắt Quách Gia Ninh, hắn liền bật cười nghĩ 'cuối cùng nó cũng chịu thay đổi'. Lo nghĩ ngợi hắn cũng không để ý Quách Gia Ninh nói những lời khó nghe.
''Ta nghĩ là còn tốt lắm.''
''Còn tốt? Ngài vô ở thử xem xem nó có sập đè chết ngài không?''
Quách Gia Ninh gằng từ chữ nói với phụ thân của hắn.
Cái 'thằng cha' này có phải có vấn đề hay không? Phòng như thế mà hắn dám bảo tốt?
Không để ý lời nói chậm chọc của y, Quách Gia Cẩn mặt cười cười nhìn Quách Gia Ninh nói:''Được rồi, ngươi đừng có ở đó hậm hực nữa, ta kêu quản gia sắp xếp đổi phòng cho ngươi.''
Nghe nói thế hắn liền mừng.
Thấy vậy Quách Gia Cẩn hỏi:''Còn chuyện gì không, nếu không thì ngươi lui ra đi. Ta còn phải làm việc.''
Đi ra khỏi thư phòng hắn liền vui vẻ,hôm nay đúng là một ngày đẹp trời. Không biết phòng mới của mình thế nào nhỉ, vừa đi vừa đi suy nghĩ, không biết lão cha của hắn sẽ cho hắn phòng nào nữa.
Từ xa Quách Gia Hân nhìn thấy Quách Gia Ninh đi tới.
''Quách Gia Ninh! Ngươi làm gì ở đây?''
''Ta làm gì là chuyện của ta, không liên quan đến nhị muội.''
Cái con bé này người thì đẹp cũng đâu có tệ, tại sao tính cách lại tệ như thế? Đúng là mẹ nào thì dạy con như thế!
''Hừ, đừng tưởng ngươi là đại thiếu gia thì ta không làm gì ngươi.''
''Thế nhị muội đây định làm gì với huynh trưởng vậy?'' Quách Gia Ninh tủm tỉm nhìn nàng cười
''Ngươi cứ chờ đấy!'' Quách Gia Hân tức giận bỏ đi nói.
''Ta mỏi mắt mong chờ..''
Hắn nhíu mài nhìn theo bóng lưng của Quách Gia Hân đã đi xa nghĩ nghĩ, cái con bé này đúng là đanh đá mà.
*************
''Tiểu thư!''
''Có chuyện gì?'' Quách Gia Hân tức giận nhìn nha hoàng của mình hậm hực nói.
''Nhị phu nhân cho gọi tiểu thư qua để nói chuyện ạ.'' Thấy Quách Gia Hân tức giận, Bích Tâm cuối đầu sợi hãi nói.
''Biết rồi! Ngươi lui ra đi''
''Dạ''
Không biết mẫu thân kêu mình qua có chuyện gì nữa.
Đi đến phòng mẫu thân, Quách Gia Hân đẩy cửa đi vào.
''Mẫu thân gọi con qua có chuyện gì vậy?''
Nghe con gái mình hỏi, An Tú Trinh bỏ tách trà xuống nói:''Ta vừa nghe được một tin, phụ thân con định làm gì với tên Gia Ninh đó.''
''Làm gì là làm gì mẫu thân?''
''Ta cũng không biết phụ thân con sẽ làm gì với nó..''
''....Nhưng ta sẽ không cho hắn được toại nguyện đâu.'' An Tú Trinh nói tiếp.
Nghe mẫu thân nói thế, chợt nhớ đến khi nãy gặp tên đó ở gần thư phòng của phụ thân. Liền nói:''Mẫu thân, khi nãy con gặp tên đó ở gần thư phòng phụ thân''
''Con nói,..hắn ở gần thư phòng à?''
''Vâng!''
Trầm ngâm một hồi An Tú Trinh quyết định đi thư phòng tìm Quách Gia Cẩn để nói chuyện.
''Lão gia! Thiếp Tú Trinh đây'' Đẩy cửa bước vào, An Tú Trinh nói tiếp
''Lão gia, thiếp có làm món chè hạt sen cho lão gia đây.''
''Nàng để đó đi chút ta sẽ ăn'' Quách Gia Cẩn vẫn không nhìn An Tú Trinh mà nói.
Nhìn lão gia mình như thế An Tú Trinh quyết định tìm cơ hội hỏi mọi chuyện.
''Lão gia, khi nãy thần thiếp thấy Gia Ninh ở đây đi ra. Không biết, Gia Ninh tìm lão gia có việc gì không?''
An Tú Trinh giọng điệu nhẹ nhàng hỏi Quách Gia Cẩn.
Quách Gia Cẩn nghe thế ngước lên nhìn nàng trả lời:'' Gia Ninh tìm ta có việc, hắn muốn đổi phòng''
''Đổi phòng?'' An Tú Trinh ngạc nhiên hỏi
''Đúng vậy! Nàng hỏi để làm gì?''
''À không....Không có gì! Thiếp chỉ hỏi để biết vậy thôi'' An Tú Trinh vội vàng trả lời.
Quách Gia Cẩn tiếp tục làm việc, mở miệng hỏi:''Ừm vậy không có gì nữa thì nàng lui ra đi, ta còn nhiều việc phải làm nữa.''
''Vâng! Lão gia''
Lui ra khỏi phòng An Tú Trinh âm thầm tính toán, tên khốn đó ngày đầu tiên tỉnh lại là chống đối mình. Bây giờ lại muốn đổi phòng. Rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Cho dù ngươi muốn làm gì đi nữa, ngươi cũng đừng mong toại nguyện!
****************
''Thiếu gia phòng mới đã chuẩn bị xong, cậu còn muốn gì thêm nữa không?'' Quách An nhìn Quách Gia Ninh hỏi.
Quách Gia Ninh vui vẻ, vừa lòng gật đầu nói:''Như thế là được rồi quản gia, làm phiền ông quá''
''Không có gì thiếu gia, đây là trách nhiệm của ta'' Quách An đáp
Nghe cuộc nói chuyện giữa quản gia và Quách Gia Ninh, nguời hầu xung quanh nghĩ thầm, không lẽ địa vị của 'thiếu gia' đã thay đổi?
Cho mọi người lui xuống, Quách Gia Ninh đẩy cửa bước vào nhìn xem xung quanh.
Đây mới gọi là phòng ở này!
Coi như lão cha đó cũng còn chút lương tâm đi.
Sự việc Quách Gia Ninh được lão gia đổi phòng, trong khoảnh khắc đã truyền đi khắp phủ.