Xuyên Việt Chi Quy Đồ

Chương 24: Nói…



Đường Phi ngày đó yếu ớt, nhưng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn. Ngày hôm sau mở to mắt, hắn đã không còn mê mang cùng thống khổlúc trước, khôi phục sự sắc bén cùng miệng lưỡi khắc nghiệt vốn có, khóe miệng vẽ ra độ cong có chút nhạo báng.

Phượng Thần Anh một bên phủi cỏ dại trên người, một bên sửa sang lại quần áo, âm thầm lắc đầu thở dài, sớm biết rằng Đường Phi sẽ khôi phục thần tốcnhư thế, hắn sẽ không nhanh như vậy an ủi để cho hắn thoát khỏi bóng ma tâm lý, ít nhất cũng phải đợi mười ngày nửa tháng đem ăn đủ đậu hủ rồi hãy nói sau !

“Ngươi lại suy nghĩ loạn thất bát tao cái gì?” Đường Phi kéo thẳng ống tay áo,nghiêm mặt lạnh lùng hỏi, tối hôm qua đang ngủở trên cỏ, tay áo rộng thùng thình vẫn bị Phượng Thần Anh đè nặng, ngày hôm sau liền nhăn nhúm lại thành một đám.

“Không có gì,” Phượng Thần Anh nhanh chóng lắc đầu: “Ta đang suy nghĩ sáng nay nên ăn cái gì, ta đói bụng!” Nói xong liền ưỡn mặt đến trước mặtĐường Phi, lấy lòng nói: “Đường Phi, ta muốn ăn loại trứng gà lần trước, ngươi làm cho ta được không?”

Đường Phi buông tha ống tay áo, chỉnh thế nào cũng không thẳng, tà mắt thấy Phượng Thần Anh đang cười rất sáng lạn, bỗng nhiên ôm cánh tay cười, sảng khoái đáp ứng: “Không thành vấn đề.”

Phượng Thần Anh ngược lại bị hắn làm hoảng sợ, tâm nhãn hoài nghi hỏi: “Ngươi, sẽ không có điều kiện gì chứ?” Đường Phi cũng không phải là người dễ dụ!

“Hừ,” Đường Phi oai đầu hừ cười, trong mắt tràn đầy đắc ý cùng tính kế: “Đương nhiên, thiên hạ này không có bữa điểm tâmmiễn phí.”

Phượng Thần Anh khóe miệng giựt giựt hai cái, rất muốn có cốt khí nói “Gia không ăn!” Đáng tiếc, ngày hôm qua chỉ uống một ly trà,ngay cả cơm chiều cũng chưa ăn đã bỏ chạy tới vùng hoang vu dã ngoại này tâm sự cả đêm, hơn nữa con sâu tham trong bụng vẫn đối với món trứng gà Đường Phi làm ngày đó nhớ mãi không quên.

“Điều kiện không nên quá phận......” Phượng Thần Anh không cam lòng nói, nếu không vì trứng gà của hắn,thậm chí ngay cả Tần Nhan cũng không làm được loại hương vị cùng cảm giác này, hắn mới sẽ không khuất phục đâu !

Đường Phi vươn ngón trỏ lắc lắc nói: “Tuyệt đối sẽ không.” Dứt lời liền đi tới trước mặt Phượng Thần Anh bảo hắn ngồi xổm xuống.

Phượng Thần Anh không hiểu chút nào, hỏi: “Muốn làm gì?”

“Gia ta ngày hôm qua cái gì cũng chưa ăn đã bị ngươi kéo đến loại địa phương này nghe xong ngươi nói một đêm vô nghĩa, còn bị muỗi đốt một đêm không thể ngủ hảo. Hiện tại vừa mệt vừa khát vừa đói, ngươi cho rằng ta còn có thể dựa vào hai đùi mình đi hai canh giờ trở về sao?” Đường Phi vẻ mặt ngây ngô nhìn Phượng Thần Anh, hai canh giờ kia nhưng thật ra là bốn giờ lận a! Phượng Thần Anh võ công cái thế thi triển một chút khinh công liền giống như Tôn Ngộ Khônglộn một phát cách xa vạn dặm, nhưng Đường Phi hắn chỉ là phàm nhân, không có bản lĩnh lớn như vậy!

“Ý của ngươi là,” Phượng Thần Anh không phải dám tin tưởng hỏi: “Muốn ta cõng ngươi ?”

“Đương nhiên.” Đường Phi đương nhiên nói, không cõng chẳng lẽ muốn bế a?! Nếu không, hắn thật sự vừa đói vừa mệt đi bốn canh giờ trở về căn bản là không có khả năng, hắn cũng không có khả năng đưa ra yêu cầu ái muội như vậy! Nhưng hiện tại không nói cũngđã nói, đâm lao đành phải theo lao, chỉ có thể tận lực biểu hiện ra vẻ thản nhiên.

Phượng Thần Anh sắc mặt âm tình bất định, hắn rất muốn đối Đường Phi nói: ngươi có chịu đi hay không, không đi thìmột mình ở tại chỗ này mát mẻ đi! Hắn lớn như vậy còn chưa từng cõng qua người khác đâu, thậm chí ngay cả Tần Nhan cũng không có tư cách này! Nhưng là, đối diện đôi mắt thâm quầng của Đường Phi, còn có trên mặt tái nhợt có vài điểm ửng đỏ do bị muỗi chích, trong lòng mạc danh kỳ diệu mà mềm nhũn, dưới chân không chịu nghe bản thân khống chế, đi đến trước mặt hắn xoay người ngồi xổm xuống.

“Lên đi.” Phượng Thần Anh nghe được mình nói câu này, lời vừa ra khỏi miệng thiếu chút nữa muốn đem chính mình giết chết! Nhưng mà, không ngồi cũng đã ngồi rồi ......

Đường Phi câu thần cười, kỳ thật, Phượng Thần Anh người này, vẫn là không tệ......

Đang lúc Phượng Thần Anh rối rắm, Đường Phi lại không có chút giãy dụa nhảy đến trên lưnghắn. Đường Phi người này, chưa bao giờ ủy khuất chính mình, nếu ngườita đã không có ý kiến, hắn cũng sẽ không nói thêm nữa.

Phượng Thần Anh hai tay cố định chân của Đường Phi đứng lên, giống như suy nghĩ đem người cân thử, nói: “U, còn có chút phân lượng a !”

Vô nghĩa ! Đường Phi tức giận liếc cái xem thường, hắn cao hơn một trăm tám mươi cm, thể trọng tự nhiên sẽ không nhẹ, hắn còn chưa ghét bỏ xương cốt cứng ngắc trên lưng của Phượng Thần Anh thì thôi!

“Hảo mã, chạy mau đi!” Đường Phi cố ý vuốt đầu Phượng Thần Anh kêu lên: “Giá! Chạy mau !” Dứt lời còn thúc thúc hai chân, tựa như đang cưỡi ngựa. Đây vẫn là lần đầu tiên, Đường Phi biểu hiện ra ngoài một bộ dáng bướng bỉnh như vậy.

Phượng Thần Anh sắc mặt trầm xuống, nhưng không có buông tay, ngược lại đem Đường Phi cõng càng nhanh, âm trầm cười nói: “Đường Phi, ngươi thử một lần cảm giác mạnh?”

“Ngươi muốn -- a !” Đường Phi hai chữ “làm gì” còn chưa nói xong liền kêu một tiếngsợ hãi, Phượng Thần Anh đã cõng Đường Phi bay ra ngoài.

Trong chốc lát phóng tới phía trước một hồi lại rút lui, huyết khí dâng trào liền chạy vội tới giữa không trung xoay hai vòng, xoay xuống sau lại xoay lên, chạy qua lại trái phải!

Đường Phi cố nén dục vọng muốn thét chói tai, sắc mặt xanh trắng ôm chặt cổ Phượng Thần Anh, tuyệt kỹ khinh công của Phượng Thần Anh quả thực so với vòng xoay tốc độ còn kích thích hơn! Đường Phi rất muốn ói ra !

“Ngừng, dừng lại !” Đường Phi cố nén dục vọng nôn mửa,cắn răng nói.

“Ha ha ha ha !” Phượng Thần Anh ở trong gió kiêu ngạo cười to: “Vị khách quan này thật sự là xin lỗi a! Ta là một con hãn huyết bảo mã, trừ phi bản thân muốn ngừng,còn không thì tuyệt đối không dừng được!”

Phượng Thần Anh cõng Đường Phi ước chừng nhảy lên nhảy xuốngthêm một khắc nữa mới dừng lại, Đường Phi mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng thấm ướt hai bên tóc mai.

“Thế nào? Cảm giác kích thích sao?” Phượng Thần Anh nhíu mày cười gian hỏi, tiểu tử, muốnchiếm tiện nghi gia,ngươi đợitám trăm năm nữa đi!

“Nôn......”

“A ! ! ! !”

Tiếng kêuhùng hậu mà lại thê lương, kinh động đến chim chóc trong rừng đều bay lên.

------------------

Tố Tâm viện.

“Ưu nhi.” Đường Phi ở cửaviện, nhìn Đông viện đại viện này cất tiếng kêu Ưu nhi.

Ưu nhi đang ở trong sân quét dọn, nghe được Đường Phi kêu to lập tức buông đồ trong tay chạy tới.

“Công tử, làm sao vậy?” Ưu nhi đứng ở phía sau Đường Phi hỏi.

“Ngươi có cảm thấyhay không, Liễu viện mấy ngày nay giống như một chút động tĩnh cũng không có, an tĩnh đến có chút kỳ quái.” Đường Phi nhìn chằm chằm cửa bên Liễu viện, Phi công tửkia bình thường rất thích rêu rao, hai ba ngàylại chạy đến viện của hắn khoe khoang Phượng Thần Anh lại tặng cái này cái nọ cho hắn, mỗi lần như vậy trên mặt tươi cười, ánh mắt lại tràn ngập địch ýnồng đậm, khiến cho Đường Phi một lần lại một lần hoài nghi chính mình có phải hay không đã giết lão cha củahắn hay là cưỡng đoạt nam nhân của hắn. Lúc trước hắn bị thương, tâm tình cũng không tốtnên không chú ý tới, nhưng mấy ngày nay hắn mới phát hiện Ngũ Phikia đã lâu không lộ diện !

Ưu nhi cả kinh, Ngũ Phichếtcả phủ đều nói, nhưng hắn chết như thế nào, vì cái gì mà chết lại không ai biết. Thiết Hoán đối bọn họ giải thích là Ngũ Phi khi tắm rửa, bệnh không tiện nói ra bỗng nhiên phát tác, lúc ấy trong phòng không có người khiến hắn cầu cứu không kịp nên mới chết yểu. Hạ nhân của Liễu viện phát hiện thi thể Ngũ Phi đầu tiên vào lúc ban đêm liền bị dọa điên, ngày hôm sau mạc danh kỳ diệu mà mất tích, rốt cuộc không thể tìm thấy nữa. Nhưng nguyên nhânchân chính là cái gì, e rằng chỉ có Các chủ cùngThiết tổng quản mới rõ ràng. Ưu nhi tuy rằng với toàn bộ câu chuyện không quá hiểu biết, nhưng dựa trêncác loại quan hệ tự nhiên cũng có thể đoán ra một ít, Ngũ Phi chết cùng với việc Đường Phi bị bắt có quan hệ rất lớn, Thiết tổng quản cũng ám chỉ qua cho hắn, bảo hắn không cần ở trước mặt Đường Phi nói những chuyện không nên nói.

“Cái này, công tử từ khi trở về đều ở trong phòng tĩnh dưỡng, cho nên mới không biết đi ?” Ưu nhi châm chước một chút nói, hắn quyết định dùng cách nói đối ngoại của Thiết Hoán nói cho Đường Phi: “Phi công tử kia, đãchết......”

“Chết?!” Đường Phi cả kinh nói: “Chuyện khi nào?” Chuyện lớn như vậy hắn cư nhiên không biết? Hắn được cứu trở về sau đó cơ hồ không ra khỏi viện của mình, đối với chuyện bên ngoài Tố Tâm viện không chút nào hiểu biết, Ưu nhi cũng không phải loại người nói nhiều, Phượng Thần Anh lại càng không đối hắn nói những việc này, nhưng dù sao ở trong cùng một đại viện vài tháng, người đã chết hắn cư nhiên một chút cũng không biết !

“Ách, nghe nói chính là một ngày sau khi công tử bị bắt đi, thời điểm hắn đang tắm bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử, Thiết tổng quản nói là bệnh không tiện nói ra bỗng nhiên phát tác, cầu cứu không kịp.” Ưu nhi cúi đầu thấp giọng nói, thời gian hắn không thể giấu diếm, chuyện Ngũ Phi chết ngày đó mọi người đều biết.

Ngay ngày hôm sau khi hắn bị bắt đi? Đường Phi trong lòng tràn đầy nghi hoặc, như thế nào trùng hợp như vậy?

“Ưu nhi, ngươi có biết người bắt ta là ai không?” Đường Phi bỗng nhiên nhớ tới, nhiều ngày như vậy trôi qua, hắn cư nhiên còn không biết là người nào đã bắt đi hắn, hắn đến tột cùng là đã đắc tội ai? Phượng Thần Anh đem hắn cứu trở về cũng chưa từng nói qua cho hắn. Chẳng lẽ cùngcái chết của Ngũ Phi, có liên quan sao?

Ưu nhi mắt vô gợn sóng, trấn tĩnh đáp: “Công tử, Ưu nhi không biết. Lúc ấy Ưu nhi không thấy công tử liền lập tức bẩm báo lão gia, qua một ngày công tử đã được cứu về rồi. Còn lại chuyện khác Ưu nhi cũng không rõ ràng, lão gia cũng không cho hỏi nhiều.”

Ưu nhi thật sự không biết sao? Đường Phi trong lòng có chút hoài nghi, trên mặt lại nói: “Nguyên lai là như vậy...... Không có việc gì, ngươi đi làm việc đi.”

“Dạ, công tử.” Ưu nhi xoay người, khuôn mặt u sầu, đầy bụng ưu tư. Có một số việc, công tử không biết, có lẽ sẽ tốt hơn?

Đường Phi nói xong tầm mắt lại nhìn phía Liễu viện, lúc nàyNam công tửNam Vũ củaLiên viện đối diện Liễu việnđang đi ra, vừa nhấc đầu bắt gặp tầm mắtĐường Phi.

Hai người ngẩn ra, Nam Vũ đối Đường Phi cười nhẹ, lập tức vàoLiễu viện, phía sau hắn còn mang theo một rổ nhỏ. Một lát sau, Liễu viện truyền đến một mùi đàn hương.

Nguyên lai là bái tế Ngũ Phi. Đường Phi giật mình, đại khái làNgũ PhicùngNam Vũ bình thường ở chung cũng không có xung đột, cho nên đốt cho hắn chút hương nến giấy tiền là đương nhiên......

Chỉ là, có một mùi khác hẳn với hương vị hương nến bị trộnlẫn vào trong không khí, Đường Phi không có phát hiện, lại đứng ở viện cửa một hồi mới về sân của mình.

Cơm chiều qua đi, Đường Phi không kiên nhẫn kéo kéo cổ áo, như thế nào bỗng nhiên cảm thấy có chút nóng? Hôm nay đã là cuối thu gần đông, không có khả năng bỗng nhiên nóng như vậy a! Cả người phát nhiệt càng ngày càng nghiêm trọng, miệng lưỡi khô khốc uống liền hai chén nước lạnh cũng không hết.

Vuốt mồ hôi, Đường Phi một bên cởi quần áo một bên hướng dục dũng phía sau bình phong đi đến. Nước trong dục dũng là nước lạnh, nếu bình thường tẩy loại này tắm rửa nhất định sẽ cảm mạo, nhưng hiện tại Đường Phi cảm thấy chính mình nóng đến sắp nổ tung, cho nên nước này hắn còn ngại chưa đủ lạnh!

Ngâm mình ở trong dục dũng, thân thể còn mang theo vết roi thản nhiên phiếm hồng, Đường Phi thoải mái thở dài, sau đó cúi đầu nhìn hảo huynh đệ ở dưới khố gian đã muốn thức tỉnh, hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Xem ra hắn bất tri bất giác bị người khác hạ dược! Người kê đơn kia, Đường Phi đoán nhất định là Phượng Thần Anh e sợ hắn tiêu dao quá mức! Hắn khi nào thì ra tay bản thân cư nhiên lại không biết?! Chẳng lẽ là Ưu nhi nghe lệnh hạ dược?

Hắn đi vào nơi này đã gần nửa năm, cho tới bây giờ cũng không tìm người giải quyết dục vọng của mình, cùng lúc là tìm không ra địa phương, cũng không thể đối người bên cạnh xuống tay trêu chọc phiền toái, về phương diện khác vì kiếm tiền đã làm cho hắn mệt chết đi, chuyện tình phong hoa tuyết nguyệt này hắn căn bản không có thời gian nghĩ nhiều. Hiện tại nói, dục vọng tràn tới ào ạt, xem ra nhất thời sẽ không thể áp xuống.

Đường Phi biết Ưu nhi còn ở trong phòng bếp bận rộn, liền yên lòng, nghiến răng nghiến lợi mắng Phượng Thần Anh, một bên vươn tay an ủi hảo huynh đệ của mình......

Qua một hồi lâu, Đường Phi mới hơi thở hổn hển thét lớn một tiếng, phóng ra. Trong nước đã không thể dùng tiếp, Đường Phi đứng dậy lau khô, thân thể còn có chút như nhũn ra, tùy ý đem áo lót khoác ở trên người, vừa định mặc vào tiết khố, cỗ tao nhiệt vừa mới áp chế xuống lại mạnh mẽ dâng lên, hảo huynh đệ ở phúc hạ tinh thần lại hưng phấn!

Không thể nào?! Đường Phi kinh nghi bất định nhìn hảo huynh đệ, Phượng Thần Anh hạcho hắn loại dược gì mãi không dứt?!

Lúc này, Ưu nhi đi đến, thấy sắc mặt Đường Phi biến thành màu đen, cúi đầu vội hỏi: “Công tử ngài làm sao vậy? Có phải hay không không thoải mái?”

“Không có gì, ngươi đi làm việc đi.” Đường Phi cường lực áp chế dục hỏatrong lòng, trầm giọng nói. May mắn áo lót rộng thùng thình che đậy nên nhìn không ra biến hóa nào, nếu không Đường Phi thật sự không biết nên như thế nào giải thích.

Ưu nhi nhìn thấy tóc Đường Phi ướt đẫm vẫn còn nhỏ nước, vội vàng nói: “Công tử, ngươi đã tắm rửa?! Nhưng nước trong dục dũng đã biến lạnh a! Nhanh, Ưu nhi giúp ngài lau khô tóc, nếu không sẽ cảm lạnh!” Dứt lời, Ưu nhi cầm một cái khăn sạch sẽ, tiến lên giúp Đường Phi lau tóc.

“Không cần !” Đường Phi không dám để cho Ưu nhi chạm vào mình, tình trạng bản thân hiện tại hắn rất rõ ràng, chỉ cần có một chút kích thích,hắn nhất định sẽ hóa thân thành sắc lang đem Ưu nhi ra ăn sạch sẽ! Phượng Thần Anh có lẽ không làm gì hắn, nhưng Ưu nhi thì rất khó nói, khó bảo đảm Phượng Thần Anh dưới cơn tức giận sẽ giết Ưu nhi...... Đúng vậy ! Phượng Thần Anh như thế nào có khả năng hạ dược hắn?! Toàn bộ viện cũng chỉ có hắn cùng Ưu nhi, nếu hắn trúng dược không phải tạo cơ hội cho hắn cùng Ưu nhi sao? Có người muốn hãm hại hắn! Lấy tính cách thô bạo của Phượng Thần Anh, nói không chừng trong lúc tức giận sẽ giết hắn cùng Ưu nhi, bởi vì nam sủng của mình cùng nô tài tư thông...... Hảo cho chiêu nhất tiễn hạ song điêu!

Ưu nhi bị Đường Phi đẩy ra, trong mắt hiện lên một tia bị thương, nhớ tới lúc trước đều là Phượng Thần Anh giúp Đường Phi lau tóc, nguyên lai, là người khác,đều không được......

“Ân......” Cả người huyết khí cuồn cuộn làm cho Đường Phi không khoẻ hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt biện ra ửng hồngkhông bình thường, mồ hôi ồ ạttừ trên trán chảy xuống. Cước bộ phù phiếm đi về phía sau lảo đảo vài bước.

“Công tử?!” Ưu nhi cũng không để ý nhiều, nhanh chóng tiến lên đỡ Đường Phi, vừa tiếp xúc với Đường Phi nhìn sắc mặthắn, Ưu nhi lập tức liền hiểu được đã xảy ra chuyện gì, công tử bị kê đơn?!

Là ai?! Sát khí trong mắt ẩn hiện, Ưu nhi vừa phẫn nộ vừa tự trách, công tử cư nhiên ở trước mắt hắn bị người hạ dược !

“Ngươi, mau đi ra..... Ta không muốn thương tổn ngươi......” Chóp mũi truyền đến hương vị tươi mát của Ưu nhi, Đường Phi tuy rằng bảo hắn nhanh chóng rời đi, taylại không thể tự chủ ôm chặt thắt lưngƯu nhi, môi nóng rực ở trên trán hắn đảo qua.

Ưu nhi run lên, vẻ mặt đỏ bừng không dám nhúc nhích. Công tử...... Trong lòng rung động cùng yêu say đắm thật sâu rốt cuộc không thể khống chế, phản bội thì phản bội đi......

“Công tử !” Ưu nhi cũng gắt gao ôm Đường Phi, đem mặt vùi vào bờ ngực dày rộng của hắn, thanh âm run run nói: “Công tử, để cho Ưu nhi giúp người, để cho Ưu nhi hầu hạ người!”

“Ân !” Đường Phi ôm chặt Ưu nhi, bị Ưu nhi chủ động cọ cọ như vậy, dục vọng rốt cuộc không thể khống chế, một phen ôm lấy Ưu nhi vội vàng hướng trên giường đi đến......

-----------------

P/s: Chương sau the first time =))