Nhìn một màn này, giống như vợ chồng cùng nhau cắt bánh.
Tô Mạt hơi nhíu mày, khóe môi cong lại, lộ ra một nụ cười mỉa mai.
Trong lòng yên lặng đọc, thời khắc này, chúng ta cùng nhau tới chứng kiến, bọn họ, sứ mệnh quang vinh mà vĩ đại, bọn họ là chiến sĩ anh dũng ga dạ, vì sứ mệnh, tan xương nát thịt, cũng không tiếc.
Chúng ta muốn vĩnh viễn nhớ kỹ bọn họ, vì sứ mệnh, đồng quy vu tận với địch nhân.
Chào!
Nàng theo bản năng cũng bước, thẳng lưng, ưỡn ngực, chiếc cằm hơi thu lại, ánh mắt thương xót mà kiên định, biểu hiện ra ánh mắt vô thượng kính trọng, nếu không phải Hoàng Phủ Cẩn cùng đại tiểu thư phân biệt cầm lấy tay nàng, nàng cơ hồ nhịn không được muốn kính chào rồi!......
"Phần phật" Lập tức, không hề có điềm báo, ba tầng bánh kem lập tức sụp xuống.
Chất lỏng trắng trắng, xanh xanh đỏ đỏ, liền cứ như vậy chảy xuống dưới...
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chăm chú vào sự việc kia, không kịp phản ứng, đều mở to hai mắt nhìn, ngây ra như phỗng.
May mắn hoàng đế thân thủ nhanh nhẹn, kéo hoàng quý phi nhanh chóng nhảy ra phía sau, né tránh kem bơ văng khắp nơi, nếu không, bọn họ liền cùng Tô Văn Nhi giống nhau, bị bánh kem bắn tung tóe đầy người, hồ ở trên người, cảm giác không biết nói sao.
Nhất là chất lỏng màu nâu này, quả thực là...
Sự đột biến trước mắt, làm cho người ta không thể tiếp nhận, Tô Văn Nhi giống như cọc gỗ đứng ở nơi đó, tay như hơi duỗi ra, trên mặt còn pháng phất nụ cười đắc ý nhàn nhạt.
Trên người giờ là toàn chất lỏng chảy nhiễu xuống lộp bộp, giống như bị dội máu chó vô người...